tin & thư | chuyên đề | tác phẩm mới | tác phẩm của tháng | đối thoại | tác giả | gửi bài | góp ý |
sinh hoạt
đối thoại
Hãy lắng nghe quá khứ  [đối thoại]

 

Một lời nói có thể làm thay đổi cuộc đời một cá nhân hoặc nhiều cá nhân, thậm chí có thể giết chết một cá nhân hoặc nhiều cá nhân. Một ý tưởng có thể tiêu diệt một vương triều, một dân tộc, nhưng một ý tưởng cũng có khả năng đánh thức một dân tộc, cứu vãn một giang sơn. Chúng ta hãy tìm trong lịch sử vài trường hợp cụ thể để xem những chứng cứ về điều này.

Một hôm Huệ Tông ngồi nhổ cỏ ở sân chùa Chân Giáo, Thủ Độ đi qua trông thấy, mới nói rằng: “Nhổ cỏ thì phải nhổ cả cái rễ nó đi!” Huệ Tông nghe thấy, phủi tay đứng dậy nói rằng: “Nhà ngươi nói ta hiểu rồi.” Được mấy hôm, Thủ Độ cho người đến mời Huệ Tông, Huệ Tông biết ý, vào nhà sau thắt cổ tự tận. Thủ Độ đưa bách quan đến tế khóc xong rồi hoả táng, chôn ở tháp Bảo Quang.[1]

Không kể Lý Chiêu Hoàng, Huệ Tông được xem như vị vua cuối cùng của nhà Lý. Một câu nói của Trần Thủ Độ có khả năng chấm dứt một vương triều. Lời nói ấy xuất phát từ ý tưởng: phải làm mọi cách giữ ngôi cho nhà Trần được vững bền.

Năm Đinh Tỵ (1257), Ngột Lương Hợp Thai – một danh tướng của Mông Cổ đưa quân sang xâm chiếm Việt nam lần thứ nhất. Thế giặc quá mạnh, vua tôi nhà Trần phải bỏ kinh thành Thăng Long rồi lui về tận Hưng Yên, Thái Tông hỏi ý kiến quan Thái úy Trần Nhật Hiệu, ông này đề nghị “nhập Tống”. Thái Tông lại hỏi Thái sư Trần Thủ Độ, Thủ Độ nói rằng: “Đầu tôi chưa rớt xuống đất, thì xin bệ hạ đừng lo.” [1]

Hai câu nói của hai vị đại thần đầu triều – Trần Nhật Hiệu và Trần Thủ Độ – phản ánh hai tâm thức về cùng một hoàn cảnh. Hai tâm thức ấy sẽ dẫn đưa dân tộc đến những hệ lụy khác nhau.

Hai con người cùng thời đại, cùng suy tư về tổ quốc. Cả hai cùng thấy dân tộc đang lầm than trong hoàn cảnh cực kỳ khắc nghiệt, nhưng hai ý tưởng đưa ra lại không dung tha nhau. Một ý tưởng khiến dân tộc có thể bị nô lệ rồi tiêu vong. Một ý tưởng khiến dân tộc bừng lên ý chí tự chủ để tìm cách trường tồn.

Khi tầng lớp lãnh đạo dân tộc, trong tâm thức tự ý chấp nhận thân phận nô lệ, khi cả dân tộc đã bị những kẻ ấy truất quyền tìm đến những tín hiệu tập hợp, thì tổ quốc sẽ vô cùng khó khăn trong hành trình khôi phục sự tự chủ. Vì vậy, tổ quốc đang đứng bên bờ vực của sự tiêu vong.

Khi dân tộc bị cưỡng bách trong thân phận nô lệ, tổ quốc sẽ điêu linh, nhưng, trong hành trình đi tìm sự tự chủ, tổ quốc vẫn còn cơ hội độc lập, nếu, được một tầng lớp sáng suốt lãnh đạo. Tổ quốc dẫu mong manh, nhưng, những tín hiệu tập hợp đầy uy lực vẫn còn đó và hùng tráng vang lên lời réo gọi. Cả dân tộc quy về một hướng, và, sẵn sàng khởi phát khi điều kiện thuận lợi.

Năm Quý Mùi (1283), một lần nữa, quân Mông Cổ muốn chiếm nước ta nên giả tiếng mượn đường đi qua nước ta để đánh Chiêm Thành. Trong triều, kẻ này nói nên cho mượn đường, kẻ kia nói nên triều cống để xin hoãn binh. Riêng Hưng Đạo Vương Trân Quốc Tuấn và Trần Khánh Dư quyết xin đem quân đi phòng giữ những nơi hiểm yếu, không để quân Mông Cổ tràn sang nước ta.

Vó ngựa quân Mông tiến nhanh như vũ bão, sự tàn bạo của họ khiến dân chúng nơi nơi khiếp đảm. Vua Nhân Tông triệu tập các bô lão tại điện Diên Hồng để hội nghị và trưng cầu dân ý. Ý chí hùng tráng của dân tộc được hô vang: “Quyết chiến”. Quá khứ đầy kiêu hãnh của tiền nhân làm nức lòng dân tộc, cũng đồng thời, là tín hiệu tập hợp đầy uy lực quy nạp mọi khả năng chiếu về một hướng.

Vua Nhân Tông, khi thấy Hưng Đạo Vương thua trận chạy về Vạn Kiếp, đã lo sợ mà nói với Hưng Đạo Vương rằng: “Thế giặc to như vậy, mà chống với nó thì dân sự tàn hại, hay là trẫm hãy chịu hàng đi để cứu muôn dân.” Hưng Đạo Vương tâu rằng: “Bệ hạ nói câu ấy thì thực là lời nhân đức, nhưng mà Tôn Miếu Xã Tắc thì sao? Nếu bệ hạ muốn hàng, xin trước hãy chém đầu tôi đi đã, rồi sau sẽ hàng.” [1]

Lời tâm tình trong “Hịch tướng sĩ” đã nhìn thấu tâm can những con người dạn dầy trận mạc, những tướng sĩ đang ngày đêm trừng mắt về biên cương, đã trở thành tín hiệu dân tộc đồng lòng “rửa hờn quốc sỉ”.

Một lần nữa, khí thiêng sông núi, oai linh tổ tiên đã hun đúc thêm chí quật cường cho dân tộc qua tiếng quát vang lừng trước mặt quân thù của tướng quân Trần Bình Trọng: “Thà làm quỷ nước Nam chứ không thèm làm vương đất Bắc.” [1]

Tiếng quát thoát thai từ nỗi uất hận ngàn năm Bắc thuộc, từ nỗi hoài niệm Trưng, Triệu – hai bậc cân quốc anh thư, từ tiếng gió thoảng qua lau sậy vi vu nơi bến sông Hát Giang oan nghiệt, từ hình ảnh Ngô Quyền với chiến bào đẫm máu lung linh trong khói sóng Bạch Đằng, đã vinh quang phá tan ách ngàn năm Bắc thuộc, mở đầu cho các triều đại tự chủ của tổ quốc.

Tiếng quát ấy, chứa đựng cả một quá khứ tang tóc ngậm ngùi, là lời minh thị cho quyết tâm tự chủ của dân tộc, là tín hiệu phối hợp với “Hịch tướng sĩ” để tập hợp dân tộc cùng đồng tâm quyết tử bảo vệ giang sơn ngàn đời gấm vóc.

Năm Đinh Hợi (1287), Mông Cổ xâm lăng tổ quốc lần thứ 3, lấy danh nghĩa đưa Trần Ích Tắc, một hoàng tộc nhà Trần đã đầu hàng Thoát Hoan trong lần xâm lăng trước, về Việt nam làm “An Nam quốc vương”.

Sau khi dồn triều đình phải lui về tận Thanh Hoá, dưới vó ngựa quân Mông, quê hương đã tan tác, điêu tàn. Nhưng, quân Mông bắt đầu choáng váng khi liên tiếp thất trận tại các vị trí chiến lược, và, Thoát Hoan đã xác định rằng, không thể chiếm được Việt Nam nên vội vàng sắp xếp về nước theo hai đường thủy, bộ.

Quân Mông Cổ không thể không biết quân Nam Hán đã từng nếm ô nhục trên dòng sông này, do vậy, khi sử dụng đường thủy, sự kiện lịch sử đó hẳn nhiên sẽ sống động trong tâm trí Ô Mã Nhi – một danh tướng Mông Cổ.

Khi chứng kiến những chiến thuyền lần lượt vỡ nát trên dòng sông lịch sử, Ô Mã Nhi chợt hiểu, lịch sử không phải là sự lập đi lập lại, mà, chính những bài học lịch sử mới là thứ cần phải học đi học lại.

Khi kéo quân từ Thái Bình ra đi, Hưng Đạo Vương cùng toàn bộ tướng sĩ chỉ sông Hòa Giang mà thề: “Trận này không phá xong giặc Nguyên, thề không về đến sông này nữa.” [1] Lời thề sắt son trước giang sơn nguy biến, chính là, một tín hiệu tập hợp tài trí Việt Nam khiến sóng Bạch Đằng quét sạch bóng quân thù, đồng thời, đặt dấu chấm hết mộng xâm lăng của đế quốc Nguyên Mông về phương Nam.

Sông Bạch Đằng, với tài trí Việt nam, một lần nữa đi vào lịch sử, ghi dấu ấn chói lọi muôn đời.

Trên đây chỉ là vài chứng cứ trong lịch sử trung đại.

Và, lịch sử cận đại nói gì?

Khi chuẩn bị toàn quốc kháng chiến, một tín hiệu làm rúng động tâm can con dân Việt đã được phát đi. Cả dân tộc đã quá nhiều đau khổ, nhục nhã. Không nghi ngờ gì nữa, dân tộc chỉ còn một con đường là chiến đấu đến cùng. Tín hiệu đó đã phải chờ đợi 80 năm mới được Hồ Chí Minh phát đi: “Hỡi đồng bào cả nước! Chúng ta muốn hoà bình, chúng ta đã nhân nhượng. Nhưng chúng ta càng nhân nhượng, thực dân Pháp càng lấn tới, vì chúng quyết tâm cướp nước ta một lần nữa! Không! Chúng ta thà hy sinh tất cả, chứ nhất định không chịu mất nước, nhất định không chịu làm nô lệ. Hỡi đồng bào! Chúng ta phải đứng lên! Bất kỳ đàn ông, đàn bà, bất kỳ người già, người trẻ, không phân chia tôn giáo, đảng phái, dân tộc. Hễ là người Việt Nam thì phải đứng lên đánh thực dân Pháp để cứu Tổ quốc. Ai có súng dùng súng. Ai có gươm dùng gươm, không có gươm thì dùng cuốc, thuổng, gậy gộc. Ai cũng phải ra sức chống thực dân Pháp cứu nước.” [2]

Khác với các tín hiệu trong quá khứ, trong tín hiệu này, tổ quốc và nhân dân được đặt lên hàng đầu. Chỉ có tổ quốc và nhân dân mà thôi, dấu vết cá nhân được che đậy kỹ lưỡng, học thuyết ngoại lai được ngụy trang dưới chiêu bài cứu nguy dân tộc.

Tín hiệu đã chứng tỏ khả năng tập hợp thật mạnh mẽ, nhân dân nức lòng hy sinh không suy tính, cân nhắc và thành công đạt được vang dội cả thế giới.

Chúng ta nhìn nhận rằng, không gì nêu cao tính kiêu hùng của dân tộc bằng thành quả độc lập giành được bằng sự hy sinh vô bờ bến của nhân dân, đó là nền độc lập được trả giá bằng máu xương cả một thế hệ.

Nhưng, một chữ “nhưng” oan nghiệt lại đưa dân tộc vào một hiểm họa khôn lường.

Chúng ta biết rằng, sự hiện diện của người Mỹ tại miền Nam trước ngày 30.4.1975, tương tự như tình trạng của Nhật Bản, Phi Luật Tân, Nam Hàn..., do đó, về mặt hiện tương cũng như bản chất, không phải là một cuộc xâm lăng.

Bản tổng kết lịch sử cho thấy, từ ngày lập quốc đến nay, chúng ta đã bị ngoại xâm tám lần, bảy lần do Trung Hoa và một lần do Tây phương. Chúng ta đẩy lui được sáu lần, chỉ có lần thứ sáu nhà Minh đặt lại nền thống trị trong hai mươi năm, và, lần thứ tám đế quốc Pháp xâm chiếm toàn lãnh thổ và thống trị chúng ta trong hơn tám mươi năm...
 
Nếu các nhà lãnh đạo miền Bắc trước kia và những nhà lãnh đạo Việt Nam hiện nay đặt quyền lợi của dân tộc lên trên hết, thì không có một lý do nào có thể binh vực được sự gắn liền vận mạng công cuộc phát triển của chúng ta với vận mạng công cuộc phát triển của Trung Quốc. Chỉ có một sự lệ thuộc về lý thuyết, mà thật ra cả Nga Sô lẫn Trung Quốc đều sử dụng như là một phương tiện, mới có thể mù quáng hy sinh quyền lợi của dân tộc Việt Nam cho quyền lợi của dân tộc Trung Quốc...
 
Chính Mao Trạch Đông đã viết câu sau đây về thuyết Cộng Sản: “Sở dĩ chúng ta nghiên cứu thuyết Các-mác không phải vì luận điệu tốt đẹp của nó, cũng không phải vì nó đựng một phép thần diệu để trừ ma quỉ. Nó không đẹp, nó cũng không thần diệu. Nó chỉ ích lợi. Có nhiều người cho nó là thần dược trừ bá chứng. Chính những người này đã xem thuyết Các-mác là một giáo lý. Phải nói cho những người này hiểu rằng giáo lý của họ không có ích lợi bằng phân bón. Phân bón còn làm giàu ruộng đất, giáo lý không làm được việc đó.” ...
 
Nghĩa là các lãnh tụ tối cao của khối Cộng Sản đều xem thuyết Cộng Sản là một phương tiện. Họ chế ngự phương tiện tinh thần đó – do Tây phương phát minh ra – cũng như những phương tiện vật chất khác của Tây phương. Ngược lại, các sáng tác chính trị của các nhà lãnh đạo miền Bắc trước kia và những nhà lãnh đạo Việt Nam hiện nay , lại chứng tỏ rằng, những người lãnh đạo này  còn đang say mê thuyết Cộng Sản và đương nhiên tôn nó lên hàng một chân lý...
 
Đưa một phương tiện chiến đấu của người lên làm một chân lý của mình, là mặc nhiên hạ mình xuống thấp hơn một bậc đối với các lãnh tụ Cộng Sản quốc tế và tự biến mình thành một thứ nô lệ trí thức để cho người sử dụng. Vì vậy cho nên, trong nhiều hành động chính trị của các nhà lãnh đạo Việt Nam hiện nay, lý thuyết Cộng Sản được để lên trên quyền lợi của dân tộc, điều ấy chứng tỏ rằng, trong lĩnh vực ngoại giao giữa các quốc gia, họ tin rằng một sự đồng minh về lý thuyết có thể đặt trên quyền lợi của dân tộc...
 
Do các lý lẽ trên đây chúng ta có thể quả quyết rằng các nhà lãnh đạo Việt Nam hiện nay vẫn chưa nhận thức nguy cơ đang đe dọa dân tộc và những ngày đen tối của chúng ta vẫn còn tiếp tục...
 
Không phải tình cờ mà ông Paul Reynaud cựu Thủ tướng Pháp, trong cuộc thăm viếng nước Nga đã long trọng tuyên bố với Thủ tướng Krutchev: “Nếu các ông tiếp tục viện trợ cho nước Tàu, trong vài mươi năm nữa, một tỷ dân Trung Hoa sẽ đè bẹp các ông và Âu châu.”...
 
Trong lịch sử bang giao, giữa chúng ta và Trung Hoa, các biến cố xảy ra đều do hai tâm lý đối chọi nhau. Từ năm 972, sau khi đã nhìn nhận độc lập của Việt Nam rồi, lúc nào Trung Hoa cũng nghĩ rằng đã mất một phần lãnh thổ quốc gia, và lúc nào cũng khai thác mọi cơ hội đưa đến, để thâu gồm phần đất mà Trung Hoa xem như là của họ. Bên kia, Việt Nam lúc nào cũng nỗ lực mang xương máu ra để bảo vệ nền độc lập của mình. Tất cả các sự kiện, xảy ra giữa hai quốc gia, đều do sự khác nhau của hai quan niệm trên...
 
Ý cố định của Trung Hoa là đặt lại nền thống trị, vì, không lúc nào Trung Hoa thoả mãn với sự thần phục và triều cống của chúng ta. Ngay những lúc mà quân đội chúng ta hùng cường nhất, và chiến thắng quân đội Trung Hoa, thì các nhà lãnh đạo của Việt Nam cũng khôn ngoan, tìm cách thoả thuận với Trung Hoa và tự đặt mình vào chế độ thuộc quốc. Nhưng, điều mà Trung Hoa muốn không phải là Việt Nam chỉ thần phục và triều cống. Trung Hoa, suốt gần một ngàn năm lịch sử, lúc nào cũng muốn lấy lại mảnh đất mà Trung Hoa coi như bị tạm mất...
 
Trung Hoa đã bảy lần toan chiếm lại nước Việt Nam. Hai lần do nhà Tống chủ trương, ba lần nhà Nguyên, một lần nhà Minh và một lần nhà Thanh. Một hành động liên tục như vậy, nhất định có nghĩa là tất cả các triều đại Trung Hoa đều theo đuổi một chính sách, đặt lại nền thống trị trên lãnh thổ Việt Nam. Chính sách này do một điều kiện địa dư và kinh tế ấn định: lưu vực sông Hồng Hà là đường thoát ra biển thiên nhiên của các tỉnh Tây Nam của Trung Hoa, và ngược lại cũng là con đường xâm nhập cho các đạo quân chinh phục vào nội địa Trung Hoa. Đã như vậy thì, ngay bây giờ, ý định của Trung Quốc vẫn là muốn thôn tính, nếu không phải hết nước Việt Nam, thì ít ra cũng Bắc phần. Cũng chỉ vì lý do này mà, năm 1883, Lý Hồng Chương, thừa lúc Tự Đức cầu viện để chống Pháp, đã, thay vì gửi quân sang giúp một nước cùng một văn hóa để chống ngoại xâm, và thay vì cứu viện một thuộc quốc mà Trung Hoa đáng lý ra phải có nhiệm vụ bảo vệ, lại thương thuyết một kế hoạch chia đôi Việt Nam với Pháp, Trung Hoa dành cho mình các phần đất gồm các vùng bao bọc lưu vực sông Hồng Hà để lấy đường ra biển. Và ngay chính phủ Tưởng Giới Thạch năm 1945, dành phần giải giới quân đội Nhật Bản từ vĩ tuyến 17 trở lên phía Bắc, cũng vì lý do trên...
 
Chúng ta chưa có một tài liệu hay một triệu chứng nào chứng tỏ rằng các nhà lãnh đạo miền Bắc trước kia cũng như các nhà lãnh đạo Việt Nam hiện nay đã nhận thức các điều kiện trên. Ngược lại, các thơ lại chính trị còn đang ca tụng như là những chân lý những giá trị tiêu chuẩn chiến lược mà Nga Sô đã vứt bỏ. Như thế thì có lẽ dân tộc chúng ta còn phải bất hạnh mục kích các nhà lãnh đạo của chúng ta tôn thờ như một chân lý, một lý thuyết mà Nga Sô và Trung Cộng chỉ dùng làm một phương tiện tranh đấu và Nga Sô bắt đầu sa thải khi mục đích phát triển đã đạt...
 
Những mâu thuẫn giữa Nga Sô và Tây phương mà, đúng lý ra, phải được dùng để phát triển dân tộc, lại trở thành những khí giới gieo rắc sự chết cho toàn dân.
Những yếu tố của một cơ hội phát triển đã biến thành những khí cụ của một tai hoạ...
 
Đồng thời, điều này vô cùng quan trọng cho chúng ta, sự chi phối của Trung Hoa, và sau lưng sự chi phối, sự đe dọa xâm lăng của Trung Hoa, mà chúng ta đã biết là vô cùng nặng nề, một cách liên tục, cho chúng ta trong hơn tám trăm năm, tạm thời đình chỉ trong gần một thế kỷ Pháp thuộc, đã bắt đầu hoạt động trở lại dưới các hình thức viện trợ và cố vấn quân sự cho quân đội của Cộng Hòa Dân Chủ Việt Nam, và hiện nay, sự xâm lăng đang diễn ra dưới chiêu bài đầu tư kinh tế...
 
Ai cũng biết chính sách kinh tế mềm của Trung Quốc: “hàng hóa Trung Quốc tràn đến đâu thì biên giới Trung Quốc mở rộng đến đó.” Hiện nay, vấn đề không chỉ còn là hàng hóa mà chính là cách thức và khu vực mà Trung Quốc đang đổ tiền và nhân lực vào đầu tư...
 
Đừng ngây thơ tin rằng Trung Quốc có thiện chí đối với Việt Nam. Căn cứ trên một ngàn năm lịch sử bang giao giữa hai quốc gia, chúng ta có thể quả quyết rằng trường hợp này không bao giờ phát triển được, mà lại chúng ta sẽ tròng vào cổ dân tộc cái ách nô lệ mà tổ tiên chúng ta, trong một ngàn năm đã đổ nhiều xương máu để loại trừ.
 
Các nhà lãnh đạo miến Bắc trước kia cũng như các nhà lãnh đạo Việt Nam hiện nay, khi tự đặt mình vào sự chi phối của Trung Quốc, đã đặt chúng ta trước một viễn ảnh nô lệ kinh khủng. Hành động của họ, nếu có hiệu quả, chẳng những sẽ tiêu diệt mọi cơ hội phát triển của chúng ta, mà lại còn đe dọa đến sự tồn tại của dân tộc.
 
Sự kiện Nam Việt bị Bắc Việt thôn tính đã triệt tiêu các cơ hội nắm bắt các mâu thuẫn quốc tế để phát triển Trong tình trạng như vậy, việc Trung Cộng thôn tính Việt Nam chỉ còn là vấn đề thời gian. Chúng ta đang đối diện với lần xâm lặng thứ chín – lần xâm lăng tàn khốc nhất trong lịch sử.
 
Như thế thì, việc chấp nhận một khuôn khổ phát triển theo lối Cộng Sản, bất kể hoàn cảnh đặc biệt của chúng ta, là một hành động thiếu sáng suốt. Và sự gắn liền vận mạng của Việt Nạm với vận mạng của Trung Quốc, trong giai đoạn phát triển hiện nay, là một hành động di hại cho dân tộc.
 
Hiện nay, đất nước chỉ  thống nhất mà không phát triển, vì, một sự thống nhất theo đường lối Cộng Sản sẽ đương nhiên làm mất cơ hội phát triển.
 
Độc lập không phải là mục đích. Phát triển dân tộc mới là mục đích.[2]
 

Khi các nhà lãnh đạo Việt Nam vẫn khăng khăng dẫn dắt đất nước phát triển theo “nền kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa” thì đất nước sẽ vẫn còn trong vòng luẩn quẩn, vì rằng, cụm từ đầy mâu thuẫn này chỉ diễn tả một điều duy nhất là “bế tắc”.

Toàn dân mong chờ một cuộc giải phẫu đến nơi đến chốn.

Hãy xứng đáng với trí tuệ và xương máu tiền nhân. Hỡi con dân Việt!

 

Nguyễn Hữu Nghĩa
26.03.2011

 

_________________________

[1]Trần Trọng Kim, Việt Nam Sử Lược, quyển 1, NXB Tp.HCM – 2000.

[2]Trích trong “Lời kêu gọi toàn quốc kháng chiến” của Hồ Chí Minh năm 1946.

[3]Trích trong “Chính đề Việt Nam” của Ngô Đình Nhu.

 

 

-----------------

Bài liên quan:

20.07.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Không thể tin nổi / Trên thế gian nầy / Giữa thế kỷ nầy / Còn có nơi nào trên tinh cầu nầy / người yêu nước chống quân xâm lược / lại bị xách hai tay hai chân như heo / và bị người nhân danh công lý “nhân dân” đạp vào mặt... (...)
 
19.07.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Mỗi cái đạp / là một dấu ấn nhục / đóng vào trán những thái thú / cũng như một cái tát / vào anh, chị, em / làm bật lên cú dội ngược / ngoạn mục / của cây búa chẻ vào / những hình nhân / của phù thuỷ / trấn ếm kéo dài bóng đêm... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... các anh hoàn thành nhiệm vụ robot / xin các anh biết rơm rơm nước mắt / quê hương mình thương đau / xin các anh lẳng lặng cúi đầu / ông bà các anh đang bật khóc... (...)
 
18.07.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Cứ đàn áp đi... / Cứ bóp cổ đi... / Cứ kung-fu đi... / Cứ triệu tập đi... / Cứ lo hữu nghị đi... / Hỡi những người anh em máu đỏ da vàng / Hãy thử sờ lên đầu mình / Xem... / Đã mọc đuôi sam?... (...)
 
15.07.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Nếu lãnh đạo Việt Nam muốn giải quyết những tranh chấp trong tinh thần hoà bình, bình đẳng, theo Công ước biển của Liên hiệp quốc dù là song phương, đa phương, trước Liên hiệp quốc hay trước Toà án Quốc tế thì lãnh đạo cũng cần phải có sức mạnh của lòng dân để dựa vào... (...)
 
13.07.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Từ cuối năm 2007, sau các cuộc biểu tình chống Trung Quốc của đồng bào ta, đã xuất hiện các từ như TÀU KHỰA, hoặc đơn giản là KHỰA để chỉ bọn Tàu xâm lăng. Mới đây, tôi thấy có người gọi Tàu là BỰA, cũng rất hay vì nó mô tả đúng bản chất của Trung Quốc trong vấn đề Biển Đông. Truyền thông nước ta gọi là LẠ. Cũng thật khác thường... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Thời gian qua, Trung Quốc có những động thái giống như sắp chiến tranh đến nơi, thực chất là một kiểu hù dọa và thăm dò dư luận Việt Nam và dư luận thế giới, cũng như đánh lạc hướng dư luận Trung Quốc không để ý quá nhiều đến những khó khăn hiện nay, chứ thực ra Việt Nam chỉ là con cua đang trên hành trình vào nằm trong giỏ chờ đúng thời điểm là Trung Quốc bỏ vào nồi cần gì đánh nhau cho rắc rối... (...)
 
07.07.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Những người vì tham gia các cuộc biểu tình chống sự gây hấn và xâm lấn của Trung Quốc trong các ngày Chủ nhật vào tháng 6 vừa qua mà bị công an bắt bớ, quấy nhiễu và đe dọa, đã phạm tội gì? Tội yêu nước... (...)
 
29.06.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Vào lúc hữu sự, những trí thức tỉnh thức đứng ra kêu gọi biểu tình, kêu gọi những hoạt động phản đối kẻ xâm lăng lại bị dùi cui và lời đe dọa của công an, của cấp trên cũng như của thầy giáo... Tất cả những hiện tượng này đều phát biểu một não trạng đã bị tổn thương lâu dài của dân tộc... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Có thể nói, trong tình hình hiện nay, chính quyền Việt Nam sẽ rất khó giữ được chủ quyền và độc lập nếu không chấp nhận dân chủ, ít nhất ở mức độ khiêm tốn nhất của khái niệm dân chủ: quyền bày tỏ quan điểm và quyền tham dự vào việc nước của nhân dân. Không ai có thể chấp nhận chuyện tiếp tục nhắm mắt và bịt miệng lại để “phải tin” vào đảng và chính quyền như trước nữa... (...)
 
22.06.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Bà Hồ Thu Hồng (nick name là Beo) là ai và có cuộc sống ra sao thì rất nhiều người đã biết. Việc bà thuộc lề nào thì đã rõ. Song một số phe ta vẫn tưởng bà là chiến hữu, phải chăng là quá ngây thơ?... (...)
 
20.06.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Xưa nay chỉ nghe nói đến “ngoại giao bóng bàn”, “ngoại giao bánh mì”, v.v. chứ chưa từng nghe nói đến “ngoại giao cắt cáp” bao giờ. Phải chăng đó là trò “cắt cáp hữu nghị” hay “cắt cáp vì 16 chữ vàng”? Nhưng thôi, ở Việt Nam cái chuyện bị lừa thì chẳng có gì to tát cả. Chẳng phải là mấy chục năm nay có ngày nào mà không bị chúng mày lừa, chẳng trò này thì cũng trò khác... (...)
 
19.06.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Im lặng để các công ty Trung Quốc tràn vào Tây nguyên khai thác các mỏ bauxite là xây dựng; ngược lại, lên tiếng chống đối là thiếu xây dựng? Im lặng để cho Trung Quốc tha hồ hoành hành trên hải phận Việt Nam, kể cả bắt bớ và giết chết ngư dân Việt Nam là... xây dựng, trong khi, xuống đường biểu tình chống lại họ là... thiếu xây dựng và phải vào tù ngồi cho muỗi đốt... (...)
 
18.06.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Đọc bản tin sáng trên báo Tuổi Trẻ, với cái tít “Sẽ có tour du lịch ra Trường Sa, Hoàng Sa” vào sáng ngày 17 tháng 6, không khỏi bật cười, ứa nước mắt. Dân gian vẫn có câu “miệng nhà quan có gang có thép”. Nghe ông tổng cục trưởng Tổng cục Du lịch Nguyễn Văn Tuấn tuyên bố về việc sẽ mở tour du lịch ra Hoàng sa và Trường Sa, lại thấy miệng nhà quan không chỉ có gang, có thép mà có cả sự vô liêm sỉ đến ngẩn người... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Đau đầu, “cụ” lấy gươm ra nhìn lại: / “Cây gươm nghìn năm xưa...!” / Cụ chợt phát hiện: / “Sao lạ thế này?” / “Sao lại có hàng chữ: Made in China?” / “Thằng nào?” / “Thằng nào tráo gươm của tao ?”... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Xin mừng cho Vương Thúy Kiều muội, vì muội vẫn còn chút nước (quốc) thêm được 30 năm nữa, dài gấp đôi số năm lưu lạc của muội (15 năm). Còn Đạm Tiên ta thì than ôi, ta đã chết từ cái năm Ất Dậu ấy rồi. Ta đã nằm dưới nấm mồ vô chủ bên con đường Kách Mệnh từ trước khi ta ra đời nhiều năm sau đó... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Thật lạ lùng, bắt để làm gì vậy? Hình như Trung Quốc có cảnh cáo trên truyền thông, phải dẹp bọn biểu tình bài Trung Quốc! Lần này, lực lượng an ninh Thành phố Hồ Chí Minh “tích cực” hơn ở Hà Nội? Thành phố này đông dân hơn nên dễ bị “bọn xấu lợi dụng”. Có lẽ thế?... (...)
 
16.06.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Này, tớ bảo cho mà biết, (thủ) anh Đinh Thế Huynh đang bận rộn viết biểu sớ gởi cụ Hồ (khác với Bác Hồ đã quy tiên) xứ Tề phương bắc. Thế nên tớ rỗi việc hơn tí tị viết gởi cậu vài hàng cho vui. Ngứa ngáy chấm hũ cáy đấy thôi chứ chúng tớ chả bao giờ phải giả nhời ai cả ngoại trừ vương quan Tề quốc... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Tôi đợi một tuần qua để cơn giận dữ, lòng phẫn nộ và khinh miệt của tôi lắng xuống để ngồi bình tĩnh viết thư này cho ông để kịch liệt lên án và phê phán cách thức và nội dung đưa tin sai sự thật hoặc nói cách khác tránh né sự thật một cách trắng trợn của TTXVN về các cuộc biểu tình tuần hành của nhân dân TP Hà Nội và nhân dân TP Sài Gòn... (...)
 
15.06.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Những hình ảnh chua chát / chảy nước mắt trên đường phố Hà Nội hay Sài Gòn ngày 12.6.2011 làm tôi chạnh nhớ đến anh Cao Xuân Huy, nhà văn từng mặc áo lính, lại là lính thứ thiệt, thứ dữ... Anh nói: “Tôi hỏi anh chứ, chính anh, anh có thấy nhục không? Một trăm năm, một nghìn năm nữa, hay đến tận bao giờ chúng ta mới lấy lại được Hoàng Sa? Đã mất, hay sẽ còn mất thêm?”... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Hôm nay chúng tôi ngồi đây / Cách xa quê hương vạn dặm / Nhìn về Sài Gòn, nhìn về Hà Nội / Trong lòng như có muối xát / Đường Sài Gòn bốc lửa / Phố Hà Nội sục sôi / Những tiếng hô vang vang, dội vào bốn ngàn năm lịch sử... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Lài chưa từng chơi trò chụp mũ ai là Hán gian cả, Võ Tấn Phong hãy đọc kỹ lại toàn đoạn văn của Lài xem có dấu vết gì của trò này không, làm ơn đọc kỹ nghen... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Ông Nguyễn Tôn Hiệt hỏi tôi “muốn cái đất nước Việt Nam hiện nay bị cướp như thế nào và ai cướp?” Ái chà, thưa ông, hiện nay tôi không còn đất nước nào nữa, lí do là nó đã bị Vi Xi cướp sống kể từ cuối tháng Tư 1975. Trên mảnh đất này tôi thực sự là một kẻ người lưu vong... (...)
 
14.06.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Xin bạn Vương Thuý Kiều làm ơn giải thích rõ giùm điều này: Bạn muốn cái đất nước Việt Nam hiện nay bị cướp như thế nào và ai cướp? Tôi nghĩ có lẽ bạn mong cho đất nước này được giành lại. Chứ lẽ nào bạn mong đất nước này bị cướp mất thêm một lần nữa?... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Xin đề nghị tất cả người Việt Nam chúng ta dùng chữ “China” để chỉ nước láng giềng phương Bắc. Chữ “Trung quốc” có hàm ý “nước ở trung tâm” vốn là của bọn bá quyền Ðại Hán, xem khinh tất cả các nước khác trên thế giới đều chỉ là những nước phụ thuộc bao chung quanh “nước chính giữa” mà thôi!... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Ái dà, việc nghĩa thì cứ phải làm, không nên chỉ vì có người nói nặng nhẹ lại bỏ cuộc. Còn chuyện người ta phê bình, nếu đúng thì xin lỗi phục thiện, nếu sai thì tranh luận phản đối. Sao lại lấy lý do đoàn kết mà khuyên người ta đừng nói, hay là chụp mũ người ta là Hán gian hở trời... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Dạ thưa, đó là họ đang nhận ơn huệ từ nhà nước, để đi dự “hội thảo” bàn về những vấn đề cao siêu của xã hội, sau đó họ xuống Cần Giờ du hí. Nghe nói sau khi đọc thơ, họ còn chơi các trò... nhảy lò cò (?), kéo co... và thức xem cúp bóng đá C1 và... nhậu... (...)
 
13.06.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Nếu Trung Quốc mà vớ được mấy “lời vàng” của NMT và “ý ngọc” của Nguyễn Chí Vịnh, họ sẽ mừng rỡ khôn xiết: Các anh tuyên bố chủ quyền nhưng các anh không có quyền tài phán. Các anh không có quyền tổ chức tour du lịch ra Trường Sa. Các anh không có quyền thăm dò và khai thác dầu khí... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Có chăng tôi “chỉ mang lại tác động không tốt”, “chỉ gây chia rẽ và làm nản lòng người thôi”, và có thể gây thương tổn cho “những nhân tố tích cực nhất trong giai đoạn hiện tại trong” phong trào ái quốc & vệ quốc như chị Bùi Thị Lài đã có tình thương mến thương nhắn nhủ thì tôi xin ghi nhận, song cái dàn loa Tuyên Huấn quốc nội gần suốt một thế kỷ nay... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Giờ tôi thì chỉ (ngây thơ) mong thấy đến lượt quân cướp bị cướp, đơn giản vậy thôi, chàng Hsim và nàng Lài đáng mến ạ... (...)
 
12.06.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Bây giờ thì tôi tin chắc cô Thúy Kiều họ Vương chính thị là người Trung Quốc: cô ấy đã loại Monsieur Menras ra khỏi đoàn người biểu tình chống nước Đại hán phương Bắc của cô ta mà không cần tới dùi cui mã tấu... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Có chuyện này nè, Lài nghĩ bài “Ông André Menras đáng mến ơi!” của Vương Thúy Kiều chỉ mang lại tác động không tốt khi có dụng ý khơi lại những chuyện xa xưa để khích bác, giễu cợt ông André Menras. Theo Lài thì kiểu giễu này không “duyên” chút nào... (...)
 
11.06.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Bức ảnh này xuất hiện nhiều nơi trên internet. Không thấy ghi tác giả là ai. Bức ảnh mang rất nhiều ý nghĩa... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Anh sẽ làm gì khi mặt trời vừa mọc? / Em sẽ làm gì khi bóng đêm vừa tan? / Chúng ta sẽ làm gì khi ngày mai vừa đến? / Trên những con đường kia ta sẽ phải làm gì? // Ta sẽ phải làm gì đây / Trước hàng rào dây thép / Trước dùi cui súng ống chập chùng / Trước những bóng ma đang canh gác khắp nẻo đường / Ta sẽ phải làm gì khi nỗi cô đơn đang réo gọi / Hàng triệu nỗi cô đơn đang lũ lượt xuống đường... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Đọc qua bài “Nguyễn Chí Vịnh là người Trung Quốc?”, tôi không khỏi cảm thấy tác giả là người cưỡng từ đoạt lý để bẻ cong các phát biểu của ông Vịnh. Tôi cũng xin đi theo bài trả lời của ông Vịnh để phân tích lại vấn đề... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Ôi ông André Menras, ngày xưa giá như không có những trí thức hào hiệp nhưng ngây thơ như ông ủng hộ Vi-Xi chống lại VNCH thì có lẽ Hà Nội chưa dễ gì xâm lược miền Nam của chúng tôi, và đến giờ họ đã thành Bình Nhưỡng văn minh dân chủ gấp triệu lần Sài Gòn (mà cùng lắm cũng chỉ lạc hậu nô lệ cỡ Seoul hôm nay), thì chẳng phải tốt hơn cho cả hai bên sao?... (...)
 
10.06.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Thế nhưng cả nước với mấy trăm tờ báo, Hà Nội và Sài Gòn có toà soạn của nhiều báo có đông bạn đọc, với cả trăm phóng viên lại không có bài tường thuật nào. Riêng Thông tấn xã Việt Nam chỉ có một bản tin ngắn cho rằng các tin quốc tế về biểu tình là sai sự thật. Đọc bản tin 270 chữ của cơ quan truyền thông nhà nước Việt Nam tôi tưởng đang đọc tin từ một nước lạ nào... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Có lúc cứ tưởng chúng ta đang sống vào / thời Lê Chiêu Thống. Yêu nước sao lại là / cái tội? // Vì sao / tôi không thể yêu nước công khai? / bạn không thể yêu nước công khai? / anh không thể yêu nước công khai? / chị không thể yêu nước công khai? / em không thể yêu nước công khai?... (...)
 
09.06.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Báo Tuần Việt Nam thường được xem là báo của giới trí thức ở Việt Nam, thế nhưng, qua những gì báo ấy đã hành xử đối với bài viết của André Menras Hồ Cương Quyết, chúng ta có thể thấy rõ ràng báo ấy cũng chỉ là một loại tay sai rẻ tiền, phản trí thức... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Làm sao có thể trông mong vào sự ủng hộ của công luận thế giới nếu ta cấm đoán chính nhân dân ta lên tiếng? Phản ứng ngoại giao tất nhiên là cần thiết, nhưng không đủ để tranh thủ được sự đoàn kết quốc tế mà Việt Nam rất cần trong lúc này. Làm sao mà những người đã từng dựa vào sức mạnh của nhân dân để giải phóng và thống nhất đất nước, ngày nay lại có thể cản ngăn quyền thông tin và hành động của nhân dân?... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Tóm lại, những gì Nguyễn Chí Vịnh phát biểu làm người đọc ngơ ngác vì nhiều lúc người đọc tưởng ông ta là hoá thân của bà Khương Du, phát ngôn viên Bộ ngoại giao Trung Quốc... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Đấu tranh với kẻ thù đâu chỉ phải chờ đợi và nghe theo lời bảo ban của Nhà nước? Nhân dân đã chờ đợi và thất vọng . Nhân dân phải có tiếng nói của mình, phải có lực lượng của mình, có cách biểu hiện của mình. Giáo điều hóa tư tưởng Xã Hội Chủ Nghĩa đưa đến hệ quả tất yếu là Giáo hội hóa Đảng Cộng sản. Đừng loay hoay bảo vệ thuyền mà coi thường con nước... (...)
 
08.06.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Người ta bảo giới lãnh đạo sẽ đàm phán hay mặc cả với Trung Quốc hầu giải quyết mâu thuẫn một cách hòa bình. Nhưng họ sẽ sử dụng vũ khí gì để đàm phán? Trong mọi thứ vũ khí mà người ta có thể sử dụng được trong những trường hợp như thế, từ kinh tế đến quốc phòng và hậu thuẫn quốc tế, Việt Nam đều ở thế yếu. Cực kỳ yếu. Chỉ có một vũ khí duy nhất thì người ta lại không dám sử dụng: lòng dân... (...)
 
07.06.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Lê Đức Anh bảo “Phải cố gắng tối đa để không xảy ra xung đột vũ trang. Trừ trường hợp mất chủ quyền, phải bảo vệ.” Lạ quá. Khi đang bị đe doạ chủ quyền, thì sợ “xung đột vũ trang”. Chờ đến khi mất chủ quyền rồi, thì còn “bảo vệ” cái gì? Nếu bảo vệ chủ quyền thì phải bảo vệ từ đầu, còn khi “chủ quyền” đã mất rồi thì phải chiến đấu để giành lại, lấy lại, chứ còn gì nữa mà “bảo vệ”?... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... nhằm nhò chi nắng nóng 40° / trái tim yêu nước - dung nham núi lửa / anh thanh niên, có lẽ một sinh viên / áo phông biểu ngữ đứng yên / trước những rào ngăn dinh thái thú... | anh là ai / người chạy chợ qua ngày? / chiếc xế nổ tả tơi theo năm tháng / chợt chung đường nhau sáng hôm nay / tà tà ngay, cùng vung lên nắm tay / đả đảo bọn ngoại xâm khốn nạn... (...)
 
06.06.2011
Lời ngỏ cho những người xuống đường ngày 5/6/2011  -  Tuấn Khanh [CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Như một công dân vẫn theo dõi thời sự đất nước, tôi xin bày tỏ sự cảm mến và chia sẻ với những ai đã xuống đường ngày 5 tháng 6 năm 2011. Và tôi cũng dành sự trọng thị cho tất cả những ai có quan điểm riêng là không nên đi biểu tình, theo biểu tình là phản động... Đó là quan điểm của các bạn, nó phải được nhìn nhận như một dữ liệu có thật của thời cuộc trên đất nước này. Và nó cũng giúp tôi nhìn nhận rõ ai là bạn, ai không là bạn từ ngày hôm nay... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Tôi thật nể phục một anh trung niên người miền Trung khi anh ta đặt câu hỏi cho những anh công an: “Nếu chiến tranh xảy ra, ai sẽ là người cầm súng đánh kẻ thù? Chúng tôi hay các anh? Để bảo vệ ai? Bảo vệ con tôi, và con của các anh nữa!”... (...)
 
05.06.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Mặc dù vô số các trang blogs và webs dồn dập đưa tin, hình ảnh và video về cuộc biểu tình rầm rộ của những người Việt Nam yêu nước ngày 05.06.2011 tại Sài Gòn và Hà Nội, báo chí của Đảng và Nhà Nước lại lên tiếng phủ nhận sự kiện này. Tại sao báo chí của Đảng và Nhà Nước lại phải làm như thế?... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Một cuộc tuần hành rầm rộ lôi kéo theo những người đi đường. Họ đi một vòng qua đường Lê Duẩn – Pasteur trở lại Nguyễn Thị Minh Khai trước Lãnh sự quán Trung Quốc... Lúc này số người tham dự đã lên tới trên 1000 người. Khí thế hừng hực. Một cô bạn trẻ nói với tôi: “Sau hôm nay, nếu có bị bắt thì cũng rất đáng để trả giá”... (...)
 
04.06.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... NGĂN CHẶN NHÂN DÂN BIỂU THỊ LÒNG YÊU NƯỚC LÀ BÁN NƯỚC... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Công An và trường Đại Học ra sức ngăn chặn và đe doạ sinh viên, không cho sinh viên tham gia biểu tình ngày 5 tháng 6 năm 2011 phản đối Trung Quốc trong việc tranh chấp Biển Đông... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Hành động nhắc nhở kiêm thăm dò “quá đà” của Bắc Kinh vừa rồi đã khiến giới lãnh đạo tại Hà Nội nhận thấy họ phải đưa ra một phản ứng “quá đà” tương thích. Không làm thế thì, làn sóng “dân tộc chủ nghĩa” hiện tại sẽ bùng cháy và những bù nhìn chỉ biết có dâng nộp và triều cống có thể nào giữ được chỗ đứng hay cái đầu trên cần cổ? Chính vì thế họ mới tạm quên khẩu hiệu “Láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện” để ầm ĩ phản đối, như là những dao động chung quanh “vị trí điều hoà”... (...)
 
02.06.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Theo hội đồng bầu cử trung ương, đa số các tỉnh, thành phố trong cả nước đã đạt trên 90% cử tri đi bầu cử... Chẳng hiểu khi họp quốc hội có BAO NHIÊU PHẦN TRĂM đại biểu lên tiếng phản đối tàu Trung Quốc đã vi phạm vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam???? (...)
 
31.05.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Lúc 8 giờ ngày 5.6.2011 tại góc Nguyễn Thị Minh Khai và Phạm Ngọc Thạch... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... lên tiếng / đã đến lúc trong ngoài phải lên tiếng / đã đến lúc ăn miếng trả miếng / đâu Nguyễn Trãi với Bình Ngô Đại Cáo / đâu Hưng Đạo Vương với Hịch Tướng Sỹ hào hùng // xin đừng làm anh hèn... (...)
 
29.05.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Trong vụ tàu Trung Quốc ngạo mạn xâm phạm lãnh hải Việt Nam, những người công nhân trẻ tuổi này có thái độ dứt khoát, không sợ hãi điều gì. Họ đơn giản là người Việt Nam... (...)

 


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021