tin & thư | chuyên đề | tác phẩm mới | tác phẩm của tháng | đối thoại | tác giả | gửi bài | góp ý |
sinh hoạt
đối thoại
Cái đuôi trâu thực dân và mâm giỗ thấy thèm  [đối thoại]

 

(Liên tưởng qua những lời tranh luận / cãi cọ quanh bài viết của Chân Phương)

 

1. Thực dân

Sống ở một nước văn minh, nhìn về một nước lạc hậu với thái độ khinh khi rồi lên giọng mở mang khai hoá, đó là giọng điệu thực dân.

 

2. Họ Sở?

Các người (ở trong nước) biết đến ta chăng

Bể lý thuyết (văn học), lấp cho bằng mới thôi

[Xin lỗi cụ Nguyễn Du]

 

3. Đuôi trâu phải hơn với... bằng đầu gà

Ở trong xứ mù thì thằng chột làm vua, âu cũng là “đầu gà”.

Trong xứ sáng mắt thì dù sáng hai mắt nhưng sáng “chưa tới” thì cũng chỉ là những cái “đuôi trâu”.

Nhưng: “Đuôi trâu không bằng đầu gà”, nghĩ thật ức!

Thế là đuôi trâu phải vung vẩy, nghĩ ra trò gì để chứng tỏ thân phận của mình: đầu gà sá gì, loe hoe mấy chữ, đuôi trâu ta đây mới là...

 

4. Bực mình nên mới nói ra

Cũng như chữ “trinh”, làm “đuôi” cũng có năm bảy đường “đuôi”.

Nói như một nhân vật của Ngô Tất Tố (hay Chu Thiên, xin lỗi không nhớ rõ) thì hỏng thi cũng có năm bảy kiểu hỏng thi, đâu phải hỏng thi là cá mè một lứa với nhau?

Cái khác là có những đuôi trâu đầu đàn, tuy là đuôi nhưng mà cũng chẳng khác chi đầu gà, thậm chí... đầu trâu.

Mình là đuôi trâu thế mà chẳng ai đoái hoài tới, có bực mình không chứ?

Vậy xin mượn câu ca dao xưa để thay lời kết thúc:

Bực mình chẳng muốn nói ra

Muốn đi ăn giỗ, chẳng ma nào mời!

 

 

---------------

Bài liên hệ:

08.02.2010
[VĂN CHƯƠNG & HỌC THUẬT] ... Đọc bài “Lạy thầy ạ!” tôi thấy có lẽ Phạm Vui hơi quá nóng nảy nên hiểu lầm Lâm Quang Thăn. Cái giọng văn của Lâm Quang Thăn là giọng châm biếm, nói khía, không phải là giọng tán tụng... (...)
 
[VĂN CHƯƠNG & HỌC THUẬT] ... 1. Về bài của anh Lâm Quang Thăn: Trong phần ý kiến trên Damau, Chân Phương có nói rằng ông ta sẽ tịnh khẩu trong vòng ba ngày, sau đó sẽ “hạ hồi phân giải”. Xin hãy kiên nhẫn chờ xem ý kiến của ông ta ra sao... 2. Về hình minh họa trong thơ của anh Nguyễn Quốc Chánh: Cách đây không lâu, ngồi nhà, tôi bấm vào link, đọc bài thơ “Lòi định mệnh [1]” của anh. Thú thật, tôi đóng lại không kịp vì tấm hình khỏa thân của anh ta chình ình trên monitor... (...)
 
06.02.2010
[VĂN CHƯƠNG & HỌC THUẬT] ... Lẽ dĩ nhiên Chân Phương có quyền tự cho mình chính là một trong những “ngòi bút VN trưởng thành tại Hoa Kỳ am hiểu sinh hoạt học thuật tư tưởng Mỹ sẽ phát hiện và giới thiệu thường xuyên các văn bản giá trị”. Nhưng cái câu “để thay máu mới và thêm dưỡng khí cho đời sống tinh thần của một dân tộc đang cần vươn lên học hỏi thế giới” là một câu trịch thượng và đầy xúc phạm... (...)
 
[VĂN CHƯƠNG & HỌC THUẬT] ... Đôn Kihôtê và Xantrô Panxa mãi võ đầu hẻm cuối xóm dưng không lại muốn hâm nóng lại một cuộc tranh cãi đã nguội lạnh với mục đích gì? Tại sao lại căm thù thơ tân hình thức Việt và chủ nghĩa hậu hiện đại đến thế kia nhỉ? Vì không muốn thơ ca văn chương nghệ thuật của ta tách khỏi những lối mòn cũ? Vì mặc cảm với nhóm Mở Miệng? Vì thơ “cách tân chửi bới vu vơ” của mình không có độc giả?... (...)
 
05.02.2010
[VĂN CHƯƠNG & HỌC THUẬT] ... Chuyện mù, chột & sáng ở đâu cũng đầy ra. Chuyện vua, thường dân & hay phó thường dân cũng vậy. Tây với Ta. Việt Nam không là ngoại lệ. Nam hay nữ, già hay trẻ, Bắc hay Nam, và... trong nước hay hải ngoại. Sáng thì cực hiếm (nên, và quý), chột thì in ít, còn mù thì vô số kể. Đồng bào tin tôi đi. Có nhân chứng vật chứng hẳn hoi nè... (...)
 
04.02.2010
[VĂN CHƯƠNG & HỌC THUẬT] ... Vào trang web văn học da thuộc không bơi giếng chiều mưa nọ kia / Bé bự Sương tui thấy có một ông thơ thẩn sính kết án vĩ cầm kia nọ / Kéo giây tơ câm chuyển thanh một bài tiểu luận lăng nhăng nọ kia / Mong hạ bệ trễ nãi một cái chủ nghĩa văn học lừng danh tiếng kia nọ... (...)

 


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021