|
hội thảo với cái hội thảo: tham luận như thế là... luận tham
[đối thoại]
|
|
thưa đối thoại tienve.org tôi gốc gác quảng trị nhưng là dân saigon chính cống 1953-1991
tôi già lại ít chữ cho nên sau khi đọc cái mẩu đối thoại trên tienve.org nói về bản sắc văn hóa hanoi trong văn học nghệ thuật thế kỷ XX tôi liền viết thư nhờ một anh bạn gốc bắc kỳ (cũng là dân saigon chính cống) lục tìm mua ở thành phố hcm và gửi gấp cho tôi một cuốn tự điển những từ phản nghĩa
ngặt một nỗi tôi ít chữ mà bạn tôi cũng chữ ít: hắn gửi ngược cho tôi một tấm tranh digital[*] tôi làm cách nay ít lâu kèm theo một cái hình hắn ngồi cầm cái gì trong tay cười toe toét nham nhở và khen tôi một câu: ông già quả là... tiên tri
tôi ngồi xuống ghế & tranh thủ ghép hai cái với nhau để cùng bạn mình coi như chút tham luận cho cái bản sắc lãng mạn nói trên
tái bút: tôi tò mò hỏi hắn cầm cái gì trong tay hắn trả lời ông già cứ coi như là cái ấy
ký tên: hoàng ngọc biên
_________________________ [*]Tấm tranh digital này có hình BA [cái] HOA. Phải chăng đây là ngụ ý của nhà thơ Hoàng Ngọc Biên về bản sắc của Hà Nội! [Phụ chú của Tiền Vệ]
---------------- Bài liên hệ:
26.09.2010
[1000 NĂM THĂNG LONG] ... Xin phê bình bác Ngô Huy Liễn nói dài. Bác chỉ cần câu kết này thôi là đủ: Bản sắc đó chính là cái thói ba hoa, ưa ăn nói sáo rỗng du dương, chỉ để “tự sướng”... (...)
25.09.2010
[1000 NĂM THĂNG LONG] ... đoàn nữ vũ công / trong đêm Đại lễ 1000 năm Thăng Long / khoác áo nhung xanh vẽ phượng rồng / dàn hàng ngang mỏng / xoay lưng về phía đám đông... (...)
[1000 NĂM THĂNG LONG] ... Nói tóm lại, phần lớn các nhà “trí thức Hà Nội” ở cái “Hội thảo về Bản sắc Văn hóa Hà Nội trong Văn học Nghệ thuật thế kỷ XX”đều cong đít lên mà nói những điều như thế. Khách dự thính nghe xong chỉ có thể kết luận thế này: nếu bản sắc của Hà Nội có thể biểu lộ qua lối suy nghĩ, qua lời ăn tiếng nói của các “trí thức Hà Nội”, thì bản sắc đó chính là cái thói ba hoa, ưa ăn nói sáo rỗng du dương, chỉ để “tự sướng”... (...)
24.09.2010
[1000 NĂM THĂNG LONG] ... Thế là “nghìn năm Thăng Long” có thêm việc để làm. À quên! Để xài tiền. À quên! Để chia tiền. Gắn thêm trái tim bằng đồng cho tượng Thánh Gióng và con ngựa của ngài.”để thổi hồn cho thánh”. Hoá ra nghìn năm nay người được nhân dân phong là một trong “Tứ Bất Tử” của Việt Nam... chưa phải là thánh vì chưa... có trái tim?... (...)
|