tin & thư | chuyên đề | tác phẩm mới | tác phẩm của tháng | đối thoại | tác giả | gửi bài | góp ý |
sinh hoạt
đối thoại
Bắt, bắt cái con... cụ!  [đối thoại]
“Nắm, nắm cái con cặc.”
Trần Dần

Mình nói cấm có... sai! Hì, hì! Tức là ý mình nói ở làng Nhàng mình có nhiều “chuyện” lắm, kể không hết! Đây nhá, hôm nay mình xin kể cho các bạn nghe vài câu chuyện mới rất chi là “hay... hớm” của làng Nhàng mình nhá! Những câu chuyện mà mình đặt cho chúng một cái tên chung là “Chuyện ‘cu’ Việt Nam”, hehe...

“Chuyện cu” thứ nhất:

Chuyện này, thực ra cũng chẳng lấy gì làm... “hấp dẫn” cho lắm! Bởi vì nó “xưa” rồi, xưa như... hồ Gươm ấy! Chắc các bạn cũng đã đoán ra là mình định kể chuyện gì rồi, hì, hì... chuyện “cu nặng cụ”... Rùa ở hồ Gươm ấy mà, hehe! Chả là mình đọc trên mạng thấy “người ta” cũng đã “xôn xao” chuyện “cu nặng cụ” Rùa này từ lâu rồi. “Cu nặng cụ” Rùa ở hồ Gươm đang bị... “bệnh”, hình như là bệnh “không thể sống nổi trong nước” - người ta đồn thế -, nước ở đây là nước “hồ” hay “nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa”, mình không biết rõ lắm, nhưng có lẽ là cả hai thứ “nước” ấy! Và hôm vừa rồi, mới... “bắt sống” được “cu nặng cụ” Rùa, để... “chữa bệnh”! Mình thấy “người ta” bảo thế! Chuyện bắt “cụ” Rùa thì có gì mà phải kể? Ấy, đừng nóng, mình kể là cũng có “lý do” của nó đấy! Lý do là ở cái sự “bắt” “cu nặng cụ” Rùa: mình nhìn mấy tấm hình chụp cảnh “bắt” “cu nặng cụ” Rùa mà thấy “xót” cả lòng, thấy “thương” “cu nặng cụ” Rùa quá! Mình nghĩ thầm, giả sử “cu nặng cụ” Rùa mà nói được thứ tiếng như những người đang “bắt” “cu nặng cụ”, thì có lẽ “cu nặng cụ” Rùa sẽ “chửi đổng” vào mặt họ một câu thế này: Bắt, bắt cái con “cu nặng cụ” tao đây này, đồ chó!

Chuyện thứ hai là câu chuyện “cu huyền...”, ờ, mà khoan đã, để mình kể chuyện tục ngữ ca dao làng Nhàng mình trước cái đã! Tức là câu chuyện về câu tục ngữ “Con hơn cha nhà có phúc” ấy mà! Câu tục ngữ này, chúng ta ai mà chẳng biết, đúng không?!

Mình nêu câu tục ngữ “Con hơn cha là nhà có phúc” này ra, chẳng qua cũng là có chút tình ý... “xem lại lịch sử”, hihi! Mình nghĩ, câu tục ngữ này có thể đúng với những “gia đình dân gian” “có cha có con”, tức là đối với những gia đình nào mà “thằng cha” có “thằng con”, và nếu “thằng con” “hơn” “thằng cha”, thì “nhà chúng nó” “có phúc”! Và tất nhiên là câu ca dao tục ngữ này nói “hơn” là “hơn” về những mặt tích cực, chứ “hơn” về những mặt “tiêu cực”, như “ác độc”, “tham lam”... thì có lẽ “nhà chúng nó” không phải là “có phúc” nữa, mà là gì gì đấy khác kia, mình không biết, hihi...

Mình “tản mạn”... lung tung về câu tục ngữ này, là cũng có dụng ý của nó, hehe, tức là mình muốn “đưa” các bạn đến với câu hỏi: Thế đối với những “thằng cha” không có “thằng con” thì sao? Làm cách nào có thể biết được “nhà chúng nó” có phúc hay không? Chẳng hạn như trường hợp của cái nhà “cu nặng cụ Ồ thì khỏe, ru, vừa mỉm cười vừa nằm ngửa đ.” này thì như thế nào nhỉ? Ồ, ai bảo “thằng cha” “cu nặng cụ Ồ” là không có “thằng con” nào cả?! “Thằng cha” “cu nặng cụ Ồ” này là có một đống “con” đấy, “thiên hạ” chẳng kháo nhau ầm ĩ cả lên bao năm nay là “cu nặng cụ Ồ” này là “cha già dân tộc” đấy là gì?! Và “những thằng con” của “cu nặng cụ Ồ” này đang hàng ngày “nối tiếp” sự nghiệp của “cu nặng cụ Ồ” hàng ngày đấy thôi! Vậy “nhà chúng nó” “có phúc” hay không? Những “thằng con” có hơn “thằng cha” là “cu nặng cụ Ồ” không? Vâng, “nhà chúng nó” “có phúc” hay không, mình không biết, nhưng mình biết chắc là những “thằng con” chúng “hơn” đứt “thằng cha cu nặng cụ Ồ”, “hơn” nhiều là đằng khác, ít ra là về mặt ác độc, tráo trở và “phản thầy phản bạn”, hay nói theo ngôn ngữ của “chúng nó” là “phản... đồng chí” lẫn nhau! Chúng ta cứ nhìn cái “nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” hiện nay của “những thằng con” mà xem, hay nhanh nhất là hãy đọc bài thơ “Gia tài của Mẹ 2011” của nhà thơ Nguyễn Đăng Thường đăng trên Tiền Vệ, là biết liền thôi mà...

Mình có thể “tóm gọn” lại về cái “nước CHXHCN Việt Nam” như thế này: Đây là một “nhà không có phúc”! Mà quả đúng như vậy đấy, các bạn ạ! “Có phúc” gì mà chiến tranh huynh đệ tương tàn bao nhiêu năm, rồi hàng trăm nghìn người chết oan bởi chính bàn tay của “đồng hương đồng loại đồng bào” qua những cái gọi là “cải cách ruộng đất”, “giải phóng miền Nam”, rồi hàng triệu người phải rời bỏ quê hương ra đi tìm đường sống khác, long đong trên biển cả, kẻ “có phúc” thì “thoát”, kẻ “không có phúc” thì chết mất xác dưới đại dương...

Chúng ta đã “biết tỏng” cái “nước CHXHCN Việt Nam” là như thế nào rồi! “Nói mãi” mà làm gì, “khổ lắm”, phải không các bạn?! Đó là chẳng qua mình “dài dòng” như thế là muốn nói lên cái ý “mạt vận” của những “thằng cha” và “thằng con” của “nhà cu nặng cụ Ồ” đó thôi! Và đó cũng chính là cái lý do mình muốn kể “chuyện cu” thứ hai, chuyện “cu huyền... cù”: mấy ngày qua, bất chấp công lý (những “thằng con” của “cu nặng cụ Ồ” thì “đếm xỉa” gì đến công lý!), một “thằng cu huyền cù” đã bị chính những “đồng chí” của “thằng cha” mình “bắt sống” để giam 7 năm tù vì cái tội gì đấy rất mù mờ... Và điều đáng nói ở đây là, khi xem những tấm ảnh về vụ “xử án” này, nhất là ánh nhìn của “thằng cu huyền cù”, mình lại có cảm tưởng như ánh nhìn đó muốn “chửi đổng” vào mặt những “thằng con quan tòa” rằng: Bắt, bắt cái con “cu huyền cù” tao đây này, đồ chó!

“Chuyện cu” thứ ba thì... ngắn thôi, chỉ vẻn vẹn có mấy dòng như thế này: ở cái nước... bọt mình, hóa ra là có một nhạc sỹ tên là Trịnh Công Cu Nặng Cụ!

Chán thật!

 

Trương Đức

 

 

------------------

Bài liên quan:

06.04.2011
[NHÂN QUYỀN & NGỤC TÙ] ... Không phải cái gọi là dân chủ nào cũng hội đủ các đặc điểm nêu trên. Bởi vậy, trên thế giới mới có dân chủ thật và dân chủ giả (pseudodemocracy). Dưới các nền dân chủ giả, dân chúng cũng được phát phiếu đi bầu. Nhưng họ chỉ được bầu những người đã được ai đó lựa chọn sẵn. Và họ hoàn toàn không kiểm soát được hai điều mà, trên nguyên tắc, họ cần và có quyền kiểm soát: ... (...)
 
03.04.2011
[NHÂN QUYỀN & NGỤC TÙ] ... Đưa Cù Huy Hà Vũ ra xét xử, bất cứ lời phát biểu nào tại tòa, từ phía công tố đến phía biện hộ, đều làm nổi bật lên tính chất thiếu dân chủ và khát vọng tự do ở Việt Nam: Chúng trở thành những lời buộc tội chế độ. Hãy tưởng tượng cảnh Cù Huy Hà Vũ và các luật sư của ông biện hộ cho lập trường đòi cắt bỏ điều 4 trong Hiến Pháp Việt Nam. Họ sẽ nói gì? Bất kể lý lẽ của họ như thế nào, một quan điểm như thế, khi được phát biểu công khai, cũng trở thành một đe dọa hãi hùng cho chính quyền... (...)
 
02.04.2011
[NHÂN QUYỀN & NGỤC TÙ] ... Tôi vẫn tin rằng Nguyễn Tiến Trung, Lê Công Định là những anh hùng. Và dù kết quả cuối cùng ra sao, Cù Huy Hà Vũ vẫn là một anh hùng... Và hy vọng tài năng của họ sẽ góp phần dựng lại nước Việt Nam thời hậu Cộng sản... (...)
 
01.04.2011
[NHÂN QUYỀN & NGỤC TÙ] ... Chỉ còn hai ngày ngắn ngủi nữa vụ án quan trọng này, nếu không có gì thay đổi vào phút chót, sẽ được đem ra xét xử. Với tất cả lòng tôn trọng ông Hà Vũ cùng các thành viên quả cảm của đại gia đình ông, tôi thật tình chưa muốn thưa chuyện lại với bạn đọc Xyz vào thời điểm này... (...)
 
31.03.2011
[NHÂN QUYỀN & NGỤC TÙ] ... Trước khi là một anh hùng hay một anh hèn, họ (cũng như tất cả chúng ta) cũng (chỉ) là một con người. Tôi đã và sẽ còn yêu quí tất cả các anh chị ấy, dù có xẩy ra như thế nào... (...)
 
[NHÂN QUYỀN & NGỤC TÙ] ... Qua hai vị, tôi mong tiếng nói của tôi đến được Cù Huy Hà Vũ, cầu mong được thấy ở ông trước toà (!) một thái độ điềm tĩnh nhưng bất khuất của một ngươi đang truy cầu công lý cho dân tộc, một thái độ “dũng mãnh như những con sư tử đang cười vang, bước tới, đi lên trong ánh hoàng hôn đỏ rực thiêu cháy làm tán tác hết những loài diều quạ của đất nước...” (...)
 
25.03.2011
[NHÂN QUYỀN & NGỤC TÙ] ... Được hỏi tại sao, thì mấy chả trả lời rằng những hoa ấy trông “phản cảm” lắm! Được hỏi thêm, việc đặt hoa tặng như thế có gì không hợp pháp, thì vẫn mấy chú lính “tam phủ” ấy vênh váo nói rằng “Nhân dân phản ảnh như vậy thì chúng tôi làm. Nhân dân còn tín nhiệm thì chúng tôi còn làm...” (...)
 
24.03.2011
[NHÂN QUYỀN & NGỤC TÙ] ... Thành Hồ phố lặng im hơi / Đường khuya khách mỏi lê đôi gót sầu / Bịt bùng thép lưới giăng mau / Anh toan yên ngủ họ chầu chực vây / Lòng anh thẳng tựa cây ngay / Trăm cơn ác mộng về quây gầm giường / Mà anh vẫn cứ bình thường / Ngoài kia súng ống còng đương sắp chờ... (...)
 
20.01.2010
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... Nghe tin quân Nguyên vượt qua biên giới tấn công Việt Nam, chiếm hết đảo này sang đảo khác, lòng Hoài văn hầu Trần Quốc Toản nóng như lửa đốt. Khi biết tin vua triệu tập cuộc hội nghị ở Bình Than, chưa kịp ăn uống gì cả, Trần Quốc Toản chụp lấy trái cam trên bàn rồi nhảy lên ngựa phóng như bay đến dự... (...)
 
[VĂN CHƯƠNG & CUỘC SỐNG] ... Sau khi bài thơ “Tôi biết ơn những người vấp ngã” của nhà thơ Nguyễn Tôn Hiệt được nhà phê bình văn học Nguyễn Hưng Quốc giới thiệu trên blog của Đài VOA, rất nhiều trang web đã tiếp ứng và phổ biến rộng rãi... Đồng thời có một số độc giả đã viết những vần thơ cảm tác, và đặc biệt, nhạc sĩ Trần Chí Phúc ở San Jose, California, đã phổ soạn bài thơ này thành ca khúc... (...)
 
02.01.2010
[CHÍNH TRỊ - XÃ HỘI] ... Tôi thích nhất là thái độ của nhà thơ Nguyễn Tôn Hiệt. Trong bài “Tôi biết ơn những người vấp ngã”, ông đưa ra một cái nhìn nhân hậu và nhân bản, bày tỏ sự trân trọng đối với những người từng dũng cảm lên tiếng chống lại tội ác ngay cả những khi họ bị vấp ngã... (...)

 


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021