tin & thư | chuyên đề | tác phẩm mới | tác phẩm của tháng | đối thoại | tác giả | gửi bài | góp ý |
sinh hoạt
đối thoại
Trả lời kẻ “sợ bị quy là Nguyễn Chí Vịnh”!  [đối thoại]

 

Kẻ trộm nửa đêm xông vào nhà người ta cướp của giết người, sau đó đạp bể kiếng cửa sổ nhảy ra ngoài tẩu thoát. Bị bắt rồi bị đưa ra toà, luật sư của tên ấy sẽ bào chữa như thế nào?

Có thế có nhiều kiểu bào chữa. Nhưng chắn chắn là không ai có thể tưởng tượng nổi cái cảnh trước toà luật sư của tên ăn trộm này gân cổ lên cãi: “Thân chủ tôi không hề đạp bể kiểng cửa sổ tẩu thoát, thân chủ tôi thoát bằng cửa chính đàng hoàng”.

Có thể đây là một cách so sánh khập khiễng nhưng cách mà ông tự xưng tên là “Nguyẽn Mạnh Thắng” (NMT) bào chữa cho “thân chủ” Nguyễn Chí Vịnh cũng na ná như vậy.

Tôi xin vào thẳng vấn đề.

 

1.

NMT: Đọc qua bài “Nguyễn Chí Vịnh là người Trung Quốc?”, tôi không khỏi cảm thấy tác giả là người cưỡng từ đoạt lý để bẻ cong các phát biểu của ông Vịnh. Tôi cũng xin đi theo bài trả lời của ông Vịnh để phân tích lại vấn đề.

Trả lời:

- NMT “cảm thấy”, có nghĩa là NMT chỉ nhận xét theo cảm tính. Ai có thể dùng “cảm tính” để chỉ trích người khác “cuỡng từ đoạt lý”, là phạm vi thuộc về lý tính?

- Ông NMT “cảm thấy” đó là quyền của ông và 1,000 người thì có 1,000 cách cảm thấy khác nhau, ai hơi đây mà đi tranh cãi với cả ngàn, cả vạn cách “cảm” ấy?

Muốn chứng minh rằng tôi “cưỡng từ đoạt lý” thì NMT phải sử dụng lý trí, phải chứng minh rõ ràng.

 

2.

MNT: Ở câu hỏi đầu tiên, (Thưa Trung tướng, trong tất cả các cuộc họp từ khi diễn đàn khai mạc tới nay, vấn đề biển Đông luôn được nhắc đến với hàm ý không đồng tình về sự vô lý của Trung Quốc (TQ). Ông có nghĩ rằng , ngay tại hoặc sau diễn đàn, TQ sẽ có những điều chỉnh phù hợp?), ông Vịnh lập luận để đi đến kết luận vì sao ông tin rằng TQ sẽ điều chỉnh. Để đi đến kết luận đó, thứ nhất để giải quyết xung đột, khác biệt thì trước tiên cần tìm điểm chung để xử lý. Ông Vịnh nói về việc ngoài các xung đột lợi ích còn có những lợi ích chia sẻ. Thứ hai, nhiều nước có lợi ích trong vùng, không chỉ có TQ và VN, nhiều bên bị ảnh hưởng, do đó “cộng đồng thế giới” sẽ đặt câu hỏi về vụ Bình Minh 02 là “liệu hành động này có phải là một bước đi đầu tiên để biến "đường lưỡi bò" từ lời nói sang hiện thực hay không”, bởi nó “phương hại đến lợi ích của tất cả các nước có liên quan”.
 
Từ đó, ông Vịnh kết luận là “hoàn toàn kỳ vọng vào sự điều chỉnh, sự nhận thức đúng đắn hơn của TQ trước những tiếng nói của cộng đồng quốc tế như vậy”. Câu trả lời này hoàn toàn chặt chẽ, logic và trả lời thẳng vấn đề cần trả lời.
 
Hãy xem xét “gợi ý” của ông Chiến:
 
- Chuyện này ai cũng biết, các em sinh viên mặt búng ra sữa tham gia biểu tình trước cơ quan ngoại giao Trung Quốc đều biết. Thân làm tướng với bao trọng trách thế mà ngay giữa tình thế nóng bỏng này ông còn lập lại mấy kiến thức vỡ lòng trên để làm gì?
 
- Nguyễn Chí Vịnh đã mắc bẫy Trung Quốc hay thay mặt Trung Quốc để phát biểu: “không ai được quyền tài phán ở các khu vực tranh chấp”?
 
- Nhưng thế nào là “khu vực tranh chấp”, hãy xét qua hai bằng chứng thực tế.
 
- Bằng chứng 1: Vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, thế nhưng Trung Quốc cho tàu hải giám chạy vào “hành xử chủ quyền”, thế là khu vực này biến thành “khu vực tranh chấp”. Như thế thì Việt Nam “không có quyền tài phán” hay chăng?
 
- Bằng chứng 2: Trường Sa của Việt Nam. Nhưng Trung Quốc đưa ra các “bằng chứng lịch sử” để tuyên bố đó là của Trung Quốc, thì tự dưng quần đảo này thành “khu vực tranh chấp”. Theo lý lẽ của Nguyễn Chí Vịnh thì Việt Nam “không có quyền tài phán” hay sao?
 
Đầu tiên, nó mang tính chỉ trích cá nhân mà không đưa ra vấn đề nào ông Vịnh nói sai. Hơn nữa, đoạn ông Vịnh nói về lợi ích, như tôi đã trình bày, là để giải thích cho đoạn bên dưới, liên quan đến đa phương và sức mạnh của cộng đồng quốc tế khiến TQ phải thay đổi. Tác giả tách câu trả lời của ông Vịnh ra để cho nó thành rời rạc và vô nghĩa rồi chỉ trích cái sự vô nghĩa đó. Đây là ví dụ đầu tiên của việc “cưỡng từ đoạt lý”. Với kiểu phân tích này người ta có thể dùng kinh thánh để chống lại Chúa trời.
 
Tiếp đến, khu vực đặc quyền kinh tế đã được VN khẳng định là phần “không có tranh chấp”, như vậy ông Chiến nói về “bằng chứng 1” mà không đặt trong tổng thể quan điểm của chính quyền VN rồi kết luận rằng phát biểu của ông Vịnh về “không ai được quyền tài phán ở các khu vực tranh chấp” áp dụng cho vùng đặc quyền kinh tế là cách đặt vấn đề mang tính đánh tráo khái niệm.
 
Về bằng chứng 2 liên quan đến Trường Sa, đây thực sự là vấn đề đang tranh chấp. Nếu sau này nó được giải quyết, các nước công nhận chủ quyền của ai đó, ví dụ VN, thì khu vực này sẽ trở thành không tranh chấp, và khi đó VN hoàn toàn có quyền tài phán. Còn nếu chưa được giải quyết, thì theo ông Vịnh, cả Trung Quốc, Philippines, Malaysia, Việt Nam … đều không có quyền tài phán. Các bên chỉ tuyên bố chủ quyền và phải cùng nhau giải quyết, phân chia. Như vậy, “bằng chứng 2” cũng không có giá trị đánh đổ phát biểu của ông Vịnh.
 

Trả lời:

- Chẳng lẽ NMT không hiểu thế nào là “chỉ trích cá nhân”?

- “Chỉ trích cá nhân” là trò đả kích nhắm vào “đời sống tư” của người khác như ngoại hình, lối sống, sở thích, đời sống tình dục, quan hệ gia đình v.v...

- Nguyễn Chí Vịnh là thứ trưởng quốc phòng, nghĩa là một “public figure”, tức một “nhân vật công” (public figure). Trong tuần lễ đầu tiên sau vụ cắt cáp ngày 26.5.2011 ông Nguyễn Chí Vịnh đã xông xáo “tả phỏng hữu vấn” trên đủ loại báo in, báo điện tử và nhà đài. Nguyễn Chí Vịnh khiến người ta nghĩ rằng ông là “quyền ngoại trưởng” vì lúc đó ông Phạm Gia Khiêm không hề lên tiếng, khác hẳn người tương nhiệm tại Philippines.

- Tôi phê phán cách đánh giá tình hình và chủ trương hành động của Nguyễn Chí Vịnh. Thấy rằng Nguyễn Chí Vịnh sai, tôi nói sai. Thấy rằng Nguyễn Chí Vịnh “mắc bẩy” hay nhân danh quyền lợi Trung Quốc, tôi nói thẳng điều đó ra. Như vậy tôi chỉ chỉ trích Nguyễn Chí Vịnh về “đời sống công” và đó là một việc làm hoàn toàn chính đáng.

- Có thể tôi đã nặng lời khi đặt câu hỏi rằng “phải chăng cha con Nguyễn Chí Thanh – Nguyễn Chí Vịnh đều ngu”. Đây cũng không phải là “đả kích cá nhân”. Khi cái “ngu” của một nhà lãnh đạo gây ảnh hưởng đến vận nuớc thì đó là chuyện công.

- Những nhân vật “công” là kẻ hưởng “lộc nước”. Trách nhiệm của họ là không được để cái ngu của họ ảnh hướng đến vận nước. Người dân có nhiệm vụ vạch ra cái “ngu” của giới lãnh đạo khi chuyện đó ảnh huởng đến vậnh mệnh chung của mình. Có vậy thì tổ quốc mới trường tồn.

- NMT cho rằng tôi đã cố tình “tách câu trả lời của ông Vịnh ra để cho nó thành rời rạc và vô nghĩa rồi chỉ trích cái sự vô nghĩa đó”. Nói như thế ông NMT đã phạm nhiều sai lầm.

- Một, ông quá coi thường độc giả. Tôi chỉ “tách” ra là để tiện “phản biện” theo phương pháp “ánh xạ một đối một”. Tôi không hề cắt xén, xoá bỏ. Toàn bộ câu trả lời của Nguyễn Chí Vịnh vẫn còn đó và liệu cái việc tách để tiện trình bày đâu ra đó có thể đánh lừa những độc giả có học và quan tâm đến thời cuộc được hay không?

- Về cái gọi là “khu vực tranh chấp”. Xin hỏi ông NMT, những “khu vực tranh chấp” trên Biển Đông mà Trung Quốc nêu ra là khu vực nào? Có phải là những khu vực đã thuộc về chủ quyền của Việt Nam, Philipines, Indonesia, Malaysia; trong đó nhiều nhất là vùng biển Việt Nam hay không?

- Ông NMT bảo rằng vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam là khu vực “đã được khẳng định là phần không có tranh chấp”. Trên thực tế, qua các sự kiện ngày 25.6 và 9.6 thì Trung Quốc cùng các phát biểu chính thức của Bắc Kinh sau đó đang biến nó thành vùng biển “có tranh chấp”.

- Về “bằng chứng 2 liên quan đến Trường Sa” NMT viết: “Còn nếu chưa được giải quyết, thì theo ông Vịnh, cả Trung Quốc, Philippines, Malaysia, Việt Nam … đều không có quyền tài phán. Các bên chỉ tuyên bố chủ quyền và phải cùng nhau giải quyết, phân chia. Như vậy, “bằng chứng 2” cũng không có giá trị đánh đổ phát biểu của ông Vịnh.”

- Tôi tự hỏi: Phải chăng Nguyễn Chí Vịnh + NMT đang thành lập một “trường phái mới” trong lĩnh vực tranh đấu chủ quyền chăng?

- Bộ Ngoại giao nước CHXHCN Việt Nam luôn khẳng định họ có “đầy đủ bằng chứng lịch sử và pháp lý” để chứng tỏ rằng quần đảo Hoàng Sa và phần lớn quần đảo Trường Sa là của Việt Nam. Tuy nhiên nay thì ông Nguyễn Chí Vịnh (Theo “lý giải” của NMT) thì vì nó là vùng tranh chấp (Trung Quốc cũng đòi hỏi chủ quyền), do đó Việt Nam không có quyền tài phán!

- Chủ quyền của vùng biển đã thuộc về mình thì có nghĩa là đã có quyền “tài phán” trên vùng đó rồi, tại sao không?

- Nếu Trung Quốc mà vớ được mấy “lời vàng” của NMT và “ý ngọc” của Nguyễn Chí Vịnh, họ sẽ mừng rỡ khôn xiết: Các anh tuyên bố chủ quyền nhưng các anh không có quyền tài phán. Các anh không có quyền tổ chức tour du lịch ra Trường Sa. Các anh không có quyền thăm dò và khai thác dầu khí.

- Tội nghiệp ông Lê Dũng và bà Nguyễn Phương Nga. Hai người đã bao nhiêu lần tuyên bố chủ quyền trên Hoàng Sa và Trường Sa. Nay thì Nguyễn Chí Vịnh + NMT làm công sức của họ trôi sông đổ biển hết cả!

- Như thế thì Nguyễn Chí Vịnh và NMT không mắc bẫy hay nhân danh quyền lợi Trung Quốc là gì?

 

3.

NMT: Tiếp theo, ông Chiến tách đoạn tàu Bình Minh 02 ra để phân tích riêng. Như đã nói, đây là 1 phần dẫn dắt người đọc đến với nhận định VN không đơn độc chống TQ, nhưng ông Chiến cố tình tách ra thành 1 đoạn không mấy ý nghĩa, lan man và chỉ trích cái sự lan man đó.
 
Ông Chiến tô đậm chữ “Quan tâm cái gì?”. Nếu đọc cả đoạn, ai cũng hiểu rằng đây là ông Vịnh tự đặt câu hỏi và tự trả lời. Đây là cách hành văn thông thường. Ví dụ: “Hiện có nhiều tranh luận về ông Vịnh. Đó là những vấn đề gì? Nó gồm: ….” Thế nhưng ông Chiến lại phân tích như thể nó có nghĩa là “quan tâm cái gì mà quan tâm, vớ vẩn…”. Đây lại là một hành động đánh lừa độc giả.
 
Phần phân tích lợi ích chung của ông Vịnh nhằm giải thích về cơ sở khiến ông tin vào sức mạnh cộng đồng khu vực được ông Chiến bình luận theo hướng: “nếu thiên hạ chỉ bị gãy tay, què chân thì Việt Nam sẽ bị cắt cổ” . Ông Vịnh có nói là lợi ích như nhau giữa các nước đâu. Đọc “gợi ý” của ông Chiến khiến người đọc dễ có cảm giác rằng ý ông Vịnh là các nước khác cũng bị ảnh hưởng, lo gì, đâu phải mình ta chết, có gì mà cuống lên thế. Xin nhắc lại với ông Chiến, đây là đang nói đến cơ sở khiến ông Vịnh tin rằng TQ sẽ phải điều chỉnh lại hành vi (xuống nước).
 

Trả lời:

Xin NMT hãy nghe kỹ những gì Nguyễn Chí Vịnh nói:

“Còn sự việc vừa qua đối với tàu Bình Minh 02 của chúng ta là một trong nhiều sự việc khiến người ta quan tâm. Quan tâm cái gì? Năm ngoái, Trung Quốc đưa ra khái niệm "đường lưỡi bò" và năm nay họ chính thức gửi tài liệu lên LHQ. Người ta đặt câu hỏi liệu hành động này có phải là một bước đi đầu tiên để biến "đường lưỡi bò" từ lời nói sang hiện thực hay không. Đây là câu hỏi của cộng đồng thế giới chứ không còn là của riêng Việt Nam, bởi nếu đó là sự thật thì sẽ phương hại đến lợi ích của tất cả các nước có liên quan. Tôi hoàn toàn kỳ vọng vào sự điều chỉnh, sự nhận thức đúng đắn hơn của Trung Quốc trước những tiếng nói của cộng đồng quốc tế như vậy. Mà có điều chỉnh hay nhận thức đúng hơn thì cũng là vì lợi ích của Trung Quốc mà thôi. Trung Quốc bây giờ cần gì? Thứ nhất là môi trường hoà bình, ổn định để phát triển. Thứ hai, vô cùng cần, là một hình ảnh đẹp trên thế giới, cũng để phát triển. Hình ảnh đẹp đó không phải cho thêm phần mỹ miều, mà, rất thực tế, là để họ phát triển kinh tế, phát triển quan hệ chính trị và uy tín của mình. Đứng về góc độ lợi ích như vậy, chúng ta hoàn toàn có thể kỳ vọng sự điều chỉnh của Trung Quốc.”

Nguyễn Chí Vịnh đặt vấn đề: sự kiện ngày 25.6 là một trong nhiều sự kiện khiến nhiều người quan tâm. Quan tâm cái gì? Bla bla bla… rồi Nguyễn Chí Vịnh giải thích: cả thế giới đều quan tâm chứ không phải riêng Việt Nam. Sau đó Nguyễn Chí Vịnh “kỳ vọng”: Trung Quốc sẽ tự điều chỉnh trước phản ứng của cộng đồng quốc tế.

Nhưng để có những phản ứng như thế thì làm làm lớn chuyện này lên, phải kết nối sự kiện với những hành động xâm lấn, bắn giết ngư dân Việt Nam từ năm 2005 đến nay, kết nối với các vụ xâm phạm lãnh hải Philippiens, Malaysia, Indonesia. Tại sao Nguyễn Chí Vịnh chủ trương “trước hết và sau cùng” bao giờ cũng chỉ có Việt Nam và Trung Quốc. Nguyễn Chí Vịnh muốn tạo cơ hội để Trung Quốc bẽ đũa từng chiếc hay sao?

 

4.

NMT: Đoạn cuối về việc “hành động tích cực” thì đúng là những gì nhà nước VN (NN mà có lẽ ông rất ghét) đang làm. Họ đem vấn đề ra hội nghị khu vực, lôi kéo các nước, hướng các cuộc họp ASEAN đến vấn đề biển Đông,… Bất cứ ai công tâm, không thành kiến đều thấy được điều này.
 
Việc hành xử mang tính sự vụ tức thời không thể dùng để đánh giá chuyển biến mang tính chiến lược.
 

Trả lời:

- Đây là hành động chụp mũ, làm sao ông có thể kết luận rằng tôi “rất ghét”? Trên thực tế, chính vì tán thành đường lối “quốc tế hoá” của NN nên tôi mối phản ứng trước những lời lẽ “Trống Nguyễn Phương Nga đánh xuôi, kèn Nguyễn Chí Vịnh thổi ngược”.

- Tôi (có lẽ cũng như mọi người Việt Nam khác) không hề đòi nhà nước Việt Nam phải yêu cầu Trung Quốc bồi thường cho tàu BM. Vấn đề là: đây không phải là lần đầu và duy nhất,, do đó Việt Nam phải có thái độ dứt khoát, không thể diễn ra cái cảnh nay Trung Quốc hiếp đáp, mai Trung Quốc hiếp đáp, đuợc đằng chân lấn đằng đầu.

- Muốn vậy thì không thể diẽn ra cái cảnh: một viên chức cấp thấp là Nguyễn Phương Nga lên tiếng phản đối thì một nhà lãnh đạo cao cấp như Hoàng Trung Hải ra lệnh xây “Cung hữu nghị Việt – Trung” còn ông thứ trưởng Nguyễn Chí Vịnh thì cổ xúy “ta và Trung Quốc”. Hãy xem Philippines phản ứng như thế nào? Hãy xem các nước khác phản ứng như thế nào khi bị nước khác xúc phạm: ngưng các cuộc tiếp xúc cấp bộ, ngưng ngay các chuyến viếng thăm, căng hơn nửa là đóng cửa toà đại sứ. Còn ta thì xây… xung hữu nghị.

- Ông NMT làm tôi nhới chuyện “vẽ ma” trong sách Cổ học tinh hoa: vẽ người thì khó vì ai cũng biết người, dễ bị bắt bẻ, chê không giống. Còn “ma” thì ai chưa thấy bao giờ nên tha hồ vẽ nhăng vẽ cuội, chẳng ai chê được. Duối lý với các chuyện cụ thể trogn thời gian qua, tức chuyện “vẽ người”, NMT kđem chuyện chiến lược ra nói thì có khác gì “vẽ ma”?

- Mà nói chuyện chiến lược thì không thể không nhắc đến văn kiện đại hội đảng thứ 11: tư bản có thể tạm thắng nhưng đường lên cộng sản chủ nghĩa của nhân loại là tất yếu. “Triển khai” theo ý này thì trước sau gì Trung Quốc và Việt Nam cũng tiến lên cộng sản chủ nghĩa, thuộc về “thế giới đại đồng”, lúc đó Biển Đông có thuộc về Trung Quốc thì cũng như của Việt Nam thôi!

 

5.

NMT: Thứ nhất, ông Vịnh không loại bỏ khả năng sử dụng các cơ quan toà án, trọng tài quốc tế. Đó vẫn là 1 giải pháp. Nhưng nhà nước VN chưa muốn sử dụng đến biện pháp này chừng nào vẫn hi vọng vào biện pháp khác. Vì sao? Vì các cơ quan này dễ bị nước lớn (Trung Quốc) khống chế. Hãy nhìn vào hiệp định Geneva thì biết, khi các ông lớn thế giới chia đôi VN theo ý họ và bắt VN ký vào. VNCH cũng phải ký hiệp định Paris trong tình trạng Mỹ muốn hiệp định nó thế. Vậy thì đưa ra trọng tài quốc tế là giao sinh mạng của mình cho người khác quyết định, và chỉ có 2 khả năng: “người khác” này thực sự công tâm, và “người khác” này thiên vị Trung Quốc. Không bao giờ có khả năng VN được hưởng “lợi thế” chứ đừng nói đến được thiên vị.
 
Ông Vịnh cũng không cổ vũ cho giải pháp song phương. Chỗ nào 2 nước tranh chấp thì 2 nước giải quyết, chỗ nào nhiều nước tranh chấp thì nhiều nước giải quyết. Vấn đề là, theo quan điểm của ông Vịnh thì nước nào không có tranh chấp (vd: Mỹ) thì không trực tiếp đàm phán và quyết định. Giả dụ Mỹ tham gia đàm phán, Trung Quốc bảo: chú muốn tự do hàng hải, anh cho chú thoải mái, có khi anh cho thêm trợ cấp xăng dầu cho tàu Mỹ trong 10 năm mỗi khi qua đây, miễn chú ủng hộ anh. Mỹ bảo ok, vì họ chẳng mất gì, lại được lợi. Còn VN? Chủ quyền của VN bị những ông lớn mua bán với nhau mất rồi. Đó là lý do VN chỉ muốn giải quyết giữa các (>=2) bên tranh chấp. Nhưng không có nghĩa là các nước khác không có vai trò. VN vẫn công bố thông tin một cách minh bạch để tranh thủ ủng hộ của dư luận quốc tế và gây sức ép dư luận lên Trung Quốc, nếu họ hung hăng thì sẽ mất hình ảnh một Trung Quốc tăng trưởng mà không đe doạ thế giới.
 

Trả lời:

- Ông NMT đã tham vấn Nguyễn Chí Vịnh và “nhà nước Việt Nam” hay chưa mà có thể đường đường phát biểu “ông Vịnh không muốn”, “ông Vịnh cũng không cổ vũ” và “nhà nước Việt Nam chưa muốn”?

- Đưa ra một giải pháp liên quan đến vận nước thì phải có bằng chứng, có lý lẽ, cứ “giả dụ” như thế thì nói gì mà không được.

- NMT lầm hay cố tính “đánh tráo khái niệm”. Việc các cường quốc đi đêm với nhau trong các thoả ước hay hiệp định là một việc. Việc toà án quốc tế phân xử theo các khuôn khổ công pháp quốc tế là một việc hoàn toàn khác.

- Nếu toà án quốc tế phân xử: “Trung Quốc sai trong các tranh chấp tại Biển Đông” thì chưa chắc toà án có quyền hạn thực sự để buộc Trung Quốc phải hành động theo phán quyết của mình. Tuy nhiên phán quyết của toà sẽ làm xấu đi hình ảnh của Trung Quốc và có thể sẽ khiến Trung Quốc phải chùn bước.

 

6.

NMT: Giải pháp lâu dài là quốc tế hoá (theo hướng minh bạch thông tin, chứ không phải theo hướng mời các nước không tranh chấp vào đàm phán) trên tinh thần luật biển, tinh thần hoà bình. Chỉ có lộ trình khi nào các bên đàm phán nghiêm túc. Việc Trung Quốc sẽ phản ứng thế nào là chuyện của phân tích, của tình báo… chứ không phải cứ có “giải pháp” là phải biết hết những điều này.
 
Về việc “sửa xong ta không bỏ”, đấy là cách làm tốt nhất hiện nay. Ông nêu câu hỏi: “Nhưng trên thực tế thì Trung Quốc vẫn tiếp tục khẳng định vùng biển ấy là “ao nhà của họ”. Cứ cho “ta phản đối, ta đòi bồi thường”. Nhưng trên thực tế Trung Quốc vẫn khẳng định là họ luôn làm đúng, họ không thừa nhận họ sai và không chịu bồi thường.” Đây cũng là vấn đề của tất cả chúng ta. Dù chính sách thế nào thì những vấn đề ông nêu ra vẫn tồn tại, Trung Quốc vẫn hành xử như vậy. Nếu có cách nào đó khiến Trung Quốc trao trả Trường Sa, Hoàng Sa cho VN mà không hành xử Chí Phèo như trên thì mong ông nêu lên, nếu được vậy cả dân tộc VN đội ơn ông lắm lắm. Nếu không, nên chuẩn bị tinh thần mà đối phó với Chí Phèo, đừng hi vọng Chí Phèo thay đổi cách hành xử.
 

Trả lời:

- NMT đang làm thầy bói chăng? Thầy bói hứa hẹn sẽ biết truớc mọi chuyện, giải quyết mọi chuyện, tuy nhiên thầy không bao giờ tiết lộ vì “thiên cơ bất khả lậu”. NMT cũng phát biểu tương tự: “tình báo bất khả lậu”!

- NMT lại “đánh tráo khái niệm” và “gắp lửa bỏ tay người”. Trên thực tế không ai đòi hỏi nhà nước CHXHCN Việt Nam hành xử như Chí Phèo cả mà chỉ đòi hỏi phải hành động cho ra một “nhà nước”, một chính quyền “độc lập tự do”.

- Đã nói chuyện Chí Phèo thì nói cho trót. Khi vu cáo, chụp mũ những người yêu nước tham gia cuộc biểu tình ngày 5.6 .2011 là “mắc bẫy Việt Tân”, nhà nước có hành động khác nào Chí Phèo? Khi mang hai cái “bao cao su đã qua sử dụng” vào phòng ngủ tại khách sạn của Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ, nhà nước ấy có hành xử khác nào Chí Phèo? Trước nữa, khi xúi giục côn đồ vứt phân vào nhà cụ Hoàng Minh Chính, nhà nước ta đã hành động như những bậc “chính nhân quân tử” hay chăng?

- Theo thiển ý của tôi thì để phản đối Trung Quốc nhà nước phải áp dụng những phương cách hoàn toàn đúng đắn. Thứ nhất, để dân chúng hành xử quyền tự do biểu tình của mình đúng theo Hiến pháp. Thứ hai, phải trình bày vấn đề lên Liên Hiệp Quốc. Thú ba, xe, xét để đưa ra Toà án quốc tế. Thứ tư, phải bổ tiền ra để quảng bá vấn đề trên truyền thông quốc tế.

 

7.

NMT: Quan chức cấp cao nhất 2 nước đều thống nhất như vậy [ trước hết và sau cùng vẫn là giải quyết với Trung Quốc ], nhưng Trung Quốc thường nói không đi đôi với làm và đổ lỗi cho bên dưới không nghe lệnh. Ngôn ngữ ngoại giao thì vẫn phải nói về quan điểm chính thức của cấp cao nhất của cả 2 nước.
 

Trả lời:

- NMT nói: “Quan chức cấp cao nhất 2 nước đều thống nhất như vậy, nhưng Trung Quốc thường nói không đi đôi với làm và đổ lỗi cho bên dưới không nghe lệnh”, như vậy thì “Quan chức cao cấp Trung Quốc” và “Trung Quốc” khác nhau như thế nào?

- Khi “Quan chức cao cấp Trung Quốc” đã “thống nhất như vậy” nhưng “nói không đi đôi với làm và đổ lỗi cho bên dưới không nghe lệnh”, thì tại sao Nguyễn Chí Vịnh lại “kỳ vọng” vào hảo tâm “tự điều chỉnh” của họ?

- Tại sao Nguyễn Chí Vịnh có thể gọi những kẻ đó là “đồng chí”?

- Nói như NMT thì “ngôn ngữ ngoại giao” là để lừa nhau. Trung Quốc dùng “ngôn ngữ ấy” đề lừa Việt Nam, Việt Nam dùng ngôn ngữ ấy để lừa Trung Quốc được bao nhiêu thì không rõ, nhưng rõ ràng nhất là ta thấy Nguyễn Chí Vịnh đã dùng ngôn ngữ ấy để lừa người Việt Nam.

 

8.

NMT: [Nguyễn Văn Chiến nói:] Tưởng tượng cảnh anh A và anh B. Anh A liên tục đập phá, chiếm đoạt đất đai nhà cửa của gia đình anh B, không coi luật pháp ra gì, không coi anh B ra gì. Việc này khiến thân nhân của anh B “bức xúc”, nhao nhao phản đối. Anh A quay lại nói với thân nhân của mình: “bức xúc cái gì”, “hai bên cần phải kiềm chế”, “ta kỳ vọng A sẽ tự điều chỉnh”, “ta sẽ khiến A hồi tâm, dù là lâu dài”. Trong khi anh B lải nhải như thế thì anh A vẫn tiếp tục đập phá, chiếm đoạt đất đai nhà cửa của gia đình anh B. Anh B này chính là Nguyễn Chí Vịnh!
 
Việc cố tình bẻ câu hỏi mang tính dẫn dắt (rồi tự trả lời) của ông Vịnh thành “bức xúc cái gì”… tôi đã phân tích.
 
[Nguyễn Văn Chiến nói:] Tại sao anh B/Nguyễn Chí Vịnh chủ trương như vậy? Chỉ vì anh cần đến anh A/Trung Quốc để giữ địa vị của cái đảng của anh. “ Theo Mỹ thì mất đảng, theo Trung Quốc thì mất nước, thà mất nước còn hơn mất đảng ”. Chính vì vậy nên Nguyễn Chí Vịnh cũng gọi giới lãnh đạo Trung Quốc là “đồng chí”!
Việc phân tích mất Đảng, mất nước này mang tính cảm tính, không dựa trên bài phát biểu của ông Vịnh, tôi xin miễn bình luận.
 

Trả lời:

- Phân tích “mất đảng – mất nước” và “theo Mỹ - theo Trung Quốc” này không phải là “cảm tính” mà là lý tính. Nó không chỉ xuất phát từ bài phòng vấn của Nguyễn Chí Vịnh mà là từ hành trạng của Đảng CSVN từ năm 1990 đến nay.

- NMT hãy chịu khó tìm đọc hồi ký Nhớ lại và suy nghĩ của Trần Quang Cơ về chưyến đi cầu hoà nhục nhã năm 1990 để “bảo vệ xã hội chủ nghĩa” của Phạm Văn Đồng, Lê Đức Anh và Đỗ Mười. NMT hãy theo dõi các quan hệ chính trị - thương mại Việt – Trung trong những năm qua.

- Đã biết các “Quan chức cao cấp Trung Quốc” đã “thống nhất” nhưng “nói không đi đôi với làm và đổ lỗi cho bên dưới không nghe lệnh”, nhưng Nguyễn Chí Vịnh vẫn “kỳ vọng” vào hảo tâm “tự điều chỉnh” của họ, vẫn gọi những kẻ đó là “đồng chí”, ông ta không muốn bám vào họ để bảo vệ đảng cầm quyền của mình là gì?

 

9.

NMT: Theo tôi biết, vừa rồi tàu Trung Quốc tiếp tục cắt cáp của tàu Viking được Petrovietnam thuê để thăm dò dầu khí. Vụ này hải quân VN đã tham gia đuổi tàu Trung Quốc. Tôi cũng không thấy dẫn chứng về việc ông Vịnh là người TQ. Có thể hiểu đây là cách nhấn mạnh rằng theo quan điểm của tác giả, ông Vịnh “thân TQ.
 

Trả lời:

- “Theo tôi biết” thì biết từ đâu? Từ các cuộc họp giao ban của Bộ quốc phòng? Tôi không thấy báo chí Việt Nam nào đề cập đến tin này.

- Về việc “Nguyễn Chí Vịnh là người Trung Quốc” thì đây chỉ hàm ý nghĩa bóng: ông Nguyễn Chí Vịnh hành động cho quyền lợi của Trung Quốc. Tôi cũng chưa hề xác định rằng Nguyễn Chí Vịnh “là người Trung Quốc” mà chỉ nêu lên những cây hỏi. Qua những vấn đề nêu trên, thiết tưởng chỉ những kẻ cực kỳ kém thông minh mới không nêu lên một câu hỏi như thế![*]

 

10.

NMT: Trên quan điểm của tôi, các tuyên bố của ông Vịnh thời gian qua là có “TẦM”, cứng rắn nhưng ở mức độ vừa phải.
 
Hai nước chưa cần đánh nhau, chỉ cần Trung Quốc cấm cửa biên giới thôi thì nông dân đồng bằng song Cửu Long không còn có thể đánh trái cây ra Lạng Sơn mà xuất khẩu, làng nghề thủ công nghiệp ở miền Bắc cũng sẽ chẳng có thị trường tiêu thụ.
 
À, đừng quy tôi là Nguyễn Chí Vịnh nhé. Tôi là kẻ từng ghét ông ấy khi đọc mấy bài của các “chí hữu” của ông về vụ Sáu Sứ với T4, nhưng giờ tôi là fan hâm mộ của ông ấy.
 

Trả lời:

- Chính NMT đã chứng minh cho câu “Theo Mỹ mất nước, theo Trung Quốc mất đảng – Thà mất nước còn hơn mất đảng”.

- Khi “nông dân đồng bằng song Cửu Long không còn có thể đánh trái cây ra Lạng Sơn mà xuất khẩu” và khi “làng nghề thủ công nghiệp ở miền Bắc cũng sẽ chẳng có thị trường tiêu thụ” thì dân sẽ thất nghiệp. Lúc đó không chừng họ sẽ nổi lên làm loạn, sẽ không có một Thái Bình hay Tây Nguyên đi đâu cũng gặp Thái Bình và Tây Nguyên.

- Thế có nghĩa là có nguy cơ mất đảng, do đó giá nào cũng không thể làm mích lòng Trung Quốc.

- Nhưng đã đến nước ấy thì xin hãy vui lòng dẹp bỏ các lễ kỷ niệm Điện Biên, Mậu Thân v.v.. Để dành tiền ấy xây trường học hay hơn.

- NMT nói: “À, đừng quy tôi là Nguyễn Chí Vịnh nhé.” Đã ai đặt vấn đề như thế đâu? Có tật giật mình chăng?

- Chỉ có ông thứ trưởng Nguyễn Chí Vịnh sợ thiên hạ nghĩ anh chàng Nguyễn Mạnh Thăng vô danh tiểu tốt là mình. NMT là cái gì mà sợ rằng thiên hạ sẽ cho anh ta là Nguyễn Chí Vịnh?

- NMT nói: “Tôi là kẻ từng ghét ông ấy…nhưng giờ tôi là fan hâm mộ của ông ấy”. Quả là một trò “tuyên truyền xám” thô thiển: lồng tin giả trong tin thật, giả vờ chê bai ai đó vài điểm rồi sau đó tâng bốc lên tới mây xanh.

 

_________________________

Chú thích:

[*]Nguyễn Chí Vịnh luôn đưa ra những chủ trương hợp lòng Bắc Kinh. Thí dụ bản tin “Tướng Vịnh: Chưa cần tăng cường đột xuất hải quân” trên Vietnamnet ngày 6.6.2011:

“Tiếp xúc báo chí bên lề Đối thoại Shangri-La, Trung tướng Nguyễn Chí Vịnh cho hay việc tăng cường hải quân của Việt Nam là theo kế hoạch. Sự việc chưa quá nghiêm trọng đến mức phải tăng cường đột xuất.”
 
Tăng cường hải quân phải là việc lâu dài, việc làm có tính toán chiến lược. Thí dụ để mua một chiến hạm thì phải đặt hàng từ nước khác, thêm việc huấn luyện thủy thủ đoàn để quen với máy móc vũ khí, rồi tập dượt với các chiến hạm khác trong hoạt động hải chiến.
 
Tuy nhiên theo Nguyễn Chí Vịnh thì “Trung Quốc đánh tới đâu, ta mua tới đó”, giống như thể nhà có đám giỗ thì mối cắp rổ đi chợ mua thịt!
 
Đài Loan mua máy bay của Mỹ, Trung Quốc đùng đùng phản đối. Việt Nam mua tàu ngầm và hoả tiễn của Nga, báo chí Trung Quốc đùng đùng khích bác. “Chiến lược” trên của Nguyễn Chí Vịnh chắc chắn sẽ làm đẹp lòng Trung Quốc.

 

 

-----------------

Bài liên quan:

13.06.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Có chăng tôi “chỉ mang lại tác động không tốt”, “chỉ gây chia rẽ và làm nản lòng người thôi”, và có thể gây thương tổn cho “những nhân tố tích cực nhất trong giai đoạn hiện tại trong” phong trào ái quốc & vệ quốc như chị Bùi Thị Lài đã có tình thương mến thương nhắn nhủ thì tôi xin ghi nhận, song cái dàn loa Tuyên Huấn quốc nội gần suốt một thế kỷ nay... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Giờ tôi thì chỉ (ngây thơ) mong thấy đến lượt quân cướp bị cướp, đơn giản vậy thôi, chàng Hsim và nàng Lài đáng mến ạ... (...)
 
12.06.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Bây giờ thì tôi tin chắc cô Thúy Kiều họ Vương chính thị là người Trung Quốc: cô ấy đã loại Monsieur Menras ra khỏi đoàn người biểu tình chống nước Đại hán phương Bắc của cô ta mà không cần tới dùi cui mã tấu... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Có chuyện này nè, Lài nghĩ bài “Ông André Menras đáng mến ơi!” của Vương Thúy Kiều chỉ mang lại tác động không tốt khi có dụng ý khơi lại những chuyện xa xưa để khích bác, giễu cợt ông André Menras. Theo Lài thì kiểu giễu này không “duyên” chút nào... (...)
 
11.06.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Bức ảnh này xuất hiện nhiều nơi trên internet. Không thấy ghi tác giả là ai. Bức ảnh mang rất nhiều ý nghĩa... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Anh sẽ làm gì khi mặt trời vừa mọc? / Em sẽ làm gì khi bóng đêm vừa tan? / Chúng ta sẽ làm gì khi ngày mai vừa đến? / Trên những con đường kia ta sẽ phải làm gì? // Ta sẽ phải làm gì đây / Trước hàng rào dây thép / Trước dùi cui súng ống chập chùng / Trước những bóng ma đang canh gác khắp nẻo đường / Ta sẽ phải làm gì khi nỗi cô đơn đang réo gọi / Hàng triệu nỗi cô đơn đang lũ lượt xuống đường... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Đọc qua bài “Nguyễn Chí Vịnh là người Trung Quốc?”, tôi không khỏi cảm thấy tác giả là người cưỡng từ đoạt lý để bẻ cong các phát biểu của ông Vịnh. Tôi cũng xin đi theo bài trả lời của ông Vịnh để phân tích lại vấn đề... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Ôi ông André Menras, ngày xưa giá như không có những trí thức hào hiệp nhưng ngây thơ như ông ủng hộ Vi-Xi chống lại VNCH thì có lẽ Hà Nội chưa dễ gì xâm lược miền Nam của chúng tôi, và đến giờ họ đã thành Bình Nhưỡng văn minh dân chủ gấp triệu lần Sài Gòn (mà cùng lắm cũng chỉ lạc hậu nô lệ cỡ Seoul hôm nay), thì chẳng phải tốt hơn cho cả hai bên sao?... (...)
 
10.06.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Thế nhưng cả nước với mấy trăm tờ báo, Hà Nội và Sài Gòn có toà soạn của nhiều báo có đông bạn đọc, với cả trăm phóng viên lại không có bài tường thuật nào. Riêng Thông tấn xã Việt Nam chỉ có một bản tin ngắn cho rằng các tin quốc tế về biểu tình là sai sự thật. Đọc bản tin 270 chữ của cơ quan truyền thông nhà nước Việt Nam tôi tưởng đang đọc tin từ một nước lạ nào... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Có lúc cứ tưởng chúng ta đang sống vào / thời Lê Chiêu Thống. Yêu nước sao lại là / cái tội? // Vì sao / tôi không thể yêu nước công khai? / bạn không thể yêu nước công khai? / anh không thể yêu nước công khai? / chị không thể yêu nước công khai? / em không thể yêu nước công khai?... (...)
 
09.06.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Báo Tuần Việt Nam thường được xem là báo của giới trí thức ở Việt Nam, thế nhưng, qua những gì báo ấy đã hành xử đối với bài viết của André Menras Hồ Cương Quyết, chúng ta có thể thấy rõ ràng báo ấy cũng chỉ là một loại tay sai rẻ tiền, phản trí thức... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Làm sao có thể trông mong vào sự ủng hộ của công luận thế giới nếu ta cấm đoán chính nhân dân ta lên tiếng? Phản ứng ngoại giao tất nhiên là cần thiết, nhưng không đủ để tranh thủ được sự đoàn kết quốc tế mà Việt Nam rất cần trong lúc này. Làm sao mà những người đã từng dựa vào sức mạnh của nhân dân để giải phóng và thống nhất đất nước, ngày nay lại có thể cản ngăn quyền thông tin và hành động của nhân dân?... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Tóm lại, những gì Nguyễn Chí Vịnh phát biểu làm người đọc ngơ ngác vì nhiều lúc người đọc tưởng ông ta là hoá thân của bà Khương Du, phát ngôn viên Bộ ngoại giao Trung Quốc... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Đấu tranh với kẻ thù đâu chỉ phải chờ đợi và nghe theo lời bảo ban của Nhà nước? Nhân dân đã chờ đợi và thất vọng . Nhân dân phải có tiếng nói của mình, phải có lực lượng của mình, có cách biểu hiện của mình. Giáo điều hóa tư tưởng Xã Hội Chủ Nghĩa đưa đến hệ quả tất yếu là Giáo hội hóa Đảng Cộng sản. Đừng loay hoay bảo vệ thuyền mà coi thường con nước... (...)
 
08.06.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Người ta bảo giới lãnh đạo sẽ đàm phán hay mặc cả với Trung Quốc hầu giải quyết mâu thuẫn một cách hòa bình. Nhưng họ sẽ sử dụng vũ khí gì để đàm phán? Trong mọi thứ vũ khí mà người ta có thể sử dụng được trong những trường hợp như thế, từ kinh tế đến quốc phòng và hậu thuẫn quốc tế, Việt Nam đều ở thế yếu. Cực kỳ yếu. Chỉ có một vũ khí duy nhất thì người ta lại không dám sử dụng: lòng dân... (...)
 
07.06.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Lê Đức Anh bảo “Phải cố gắng tối đa để không xảy ra xung đột vũ trang. Trừ trường hợp mất chủ quyền, phải bảo vệ.” Lạ quá. Khi đang bị đe doạ chủ quyền, thì sợ “xung đột vũ trang”. Chờ đến khi mất chủ quyền rồi, thì còn “bảo vệ” cái gì? Nếu bảo vệ chủ quyền thì phải bảo vệ từ đầu, còn khi “chủ quyền” đã mất rồi thì phải chiến đấu để giành lại, lấy lại, chứ còn gì nữa mà “bảo vệ”?... (...)
 
06.06.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Như một công dân vẫn theo dõi thời sự đất nước, tôi xin bày tỏ sự cảm mến và chia sẻ với những ai đã xuống đường ngày 5 tháng 6 năm 2011. Và tôi cũng dành sự trọng thị cho tất cả những ai có quan điểm riêng là không nên đi biểu tình, theo biểu tình là phản động... Đó là quan điểm của các bạn, nó phải được nhìn nhận như một dữ liệu có thật của thời cuộc trên đất nước này. Và nó cũng giúp tôi nhìn nhận rõ ai là bạn, ai không là bạn từ ngày hôm nay... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Tôi thật nể phục một anh trung niên người miền Trung khi anh ta đặt câu hỏi cho những anh công an: “Nếu chiến tranh xảy ra, ai sẽ là người cầm súng đánh kẻ thù? Chúng tôi hay các anh? Để bảo vệ ai? Bảo vệ con tôi, và con của các anh nữa!”... (...)
 
05.06.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Mặc dù vô số các trang blogs và webs dồn dập đưa tin, hình ảnh và video về cuộc biểu tình rầm rộ của những người Việt Nam yêu nước ngày 05.06.2011 tại Sài Gòn và Hà Nội, báo chí của Đảng và Nhà Nước lại lên tiếng phủ nhận sự kiện này. Tại sao báo chí của Đảng và Nhà Nước lại phải làm như thế?... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Một cuộc tuần hành rầm rộ lôi kéo theo những người đi đường. Họ đi một vòng qua đường Lê Duẩn – Pasteur trở lại Nguyễn Thị Minh Khai trước Lãnh sự quán Trung Quốc... Lúc này số người tham dự đã lên tới trên 1000 người. Khí thế hừng hực. Một cô bạn trẻ nói với tôi: “Sau hôm nay, nếu có bị bắt thì cũng rất đáng để trả giá”... (...)
 
04.06.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... NGĂN CHẶN NHÂN DÂN BIỂU THỊ LÒNG YÊU NƯỚC LÀ BÁN NƯỚC... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Công An và trường Đại Học ra sức ngăn chặn và đe doạ sinh viên, không cho sinh viên tham gia biểu tình ngày 5 tháng 6 năm 2011 phản đối Trung Quốc trong việc tranh chấp Biển Đông... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Hành động nhắc nhở kiêm thăm dò “quá đà” của Bắc Kinh vừa rồi đã khiến giới lãnh đạo tại Hà Nội nhận thấy họ phải đưa ra một phản ứng “quá đà” tương thích. Không làm thế thì, làn sóng “dân tộc chủ nghĩa” hiện tại sẽ bùng cháy và những bù nhìn chỉ biết có dâng nộp và triều cống có thể nào giữ được chỗ đứng hay cái đầu trên cần cổ? Chính vì thế họ mới tạm quên khẩu hiệu “Láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện” để ầm ĩ phản đối, như là những dao động chung quanh “vị trí điều hoà”... (...)
 
02.06.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Theo hội đồng bầu cử trung ương, đa số các tỉnh, thành phố trong cả nước đã đạt trên 90% cử tri đi bầu cử... Chẳng hiểu khi họp quốc hội có BAO NHIÊU PHẦN TRĂM đại biểu lên tiếng phản đối tàu Trung Quốc đã vi phạm vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam???? (...)
 
31.05.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Lúc 8 giờ ngày 5.6.2011 tại góc Nguyễn Thị Minh Khai và Phạm Ngọc Thạch... (...)
 
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... lên tiếng / đã đến lúc trong ngoài phải lên tiếng / đã đến lúc ăn miếng trả miếng / đâu Nguyễn Trãi với Bình Ngô Đại Cáo / đâu Hưng Đạo Vương với Hịch Tướng Sỹ hào hùng // xin đừng làm anh hèn... (...)
 
29.05.2011
[CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ] ... Trong vụ tàu Trung Quốc ngạo mạn xâm phạm lãnh hải Việt Nam, những người công nhân trẻ tuổi này có thái độ dứt khoát, không sợ hãi điều gì. Họ đơn giản là người Việt Nam... (...)

 


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021