tin & thư | chuyên đề | tác phẩm mới | tác phẩm của tháng | đối thoại | tác giả | gửi bài | góp ý |
sinh hoạt
đối thoại
Công thức “hậu hiện đại”  [đối thoại]

 

Đọc bài viết của ông Nguyễn Tôn Hiệt trên mục đối thoại: Ông Hoàng Ngọc Hiến giảng “hậu hiện đại”, ông Nguyễn Đình Chính viết “hậu hiện đại”, tôi ngạc nhiên vô kể về cách diễn giải và giảng dạy của ông Hoàng Ngọc Hiến về cái gọi là “một giọt pốp hậu hiện đại” xuyên qua những mẩu kể chuyện tình dục (porn) hay “nước chấm cà cuống” theo cách gọi của ông Hiến.

Ông Hiến có một thức công thức hết sức súc tích:

Một tác phẩm (viết theo lối cổ điển) + một giọt “nước chấm cà cuống” (porn) = một tác phẩm mang khí vị hay hơi hướng “hậu hiện đại”.

Không biết ông Hiến đã tổng hợp bao nhiêu sách vở, bài viết, nghiên cứu, thảo luận... về “hậu hiện đại” để nặn ra một công thức cô đọng đến thế!

Theo công thức đó, ta có thể đi ngược thời gian và tìm thấy từ nhiều thế kỷ trước đây đã có vô số tác phẩm mang khí vị hay hơi hướng “hậu hiện đại”.

Tiểu thuyết của Marquis de Sade chẳng hạn. Viết vào cuối thế kỷ 18 nhưng Marquis de Sade đã vẩy rất nhiều giọt cà cuống và đôi khi đổ cả lọ cà cuống vào những tiểu thuyết của ông. Chắc chắn ông Hoàng Ngọc Hiến sẽ xem cuốn 120 ngày ở Sodom do Marquis de Sade viết năm 1784-1785 trong ngục Bastille là tiểu thuyết hậu hiện đại đậm đặc cà cuống!

Cũng vào thời đó, John Cleland viết cuốn Fanny Hill: Memoirs of a Woman of Pleasure lúc nằm trong tù ở London, và xuất bản tại Anh lần đầu tiên vào năm 1748. Đây là một tác phẩm có lối viết cổ điển nhưng tác giả đã vẩy vào quá nhiều “giọt cà cuống”, được xem là “erotic novel” (tiểu thuyết khích dâm) đầu tiên xuất hiện chính thức ở nước Anh. Theo công thức và nhận định của ông Hiến thì “Fanny Hill” chính là một tiểu thuyết hậu hiện đại. Có điều, tôi thử tìm kiếm khắp nơi nhưng chẳng thấy có bất cứ nhận định nào cho rằng tiểu thuyết của Marquis de Sade hay John Cleland có dính dấp gì đến “hậu hiện đại”. Thật đáng tiếc.

Để giải trí, mời độc giả xem vài tấm hình minh họa trong cuốn Fanny Hill, do Édouard-Henri Avril vẽ:

 

 

 

 

--------------

Bài liên hệ:

02.03.2009
[VĂN HỌC] ... So sánh hai cuộc phỏng vấn, tôi lại càng thấy... ớn tới tận óc, vì càng nói thì nhà văn Nguyễn Đình Chính càng cho thấy ông chỉ nói... bậy... (...)
 
01.03.2009
[VĂN HỌC] ... Về kỹ thuật và hình thức cấu trúc, văn phong của Online... ba lô không tuân thủ theo một khuôn mẫu bất biến. Nó chưa định hình. Nó còn đang ở dạng bào thai. Có thể nó sẽ là một đứa trẻ xinh xắn nhưng cũng có thể là quái thai. Về nội dung, Online... ba lô đang cố gắng dò tìm những đại giá trị mới. Có thể những đại giá trị này không có hoặc có mà chưa có tên gọi. Đó là những yếu tố hậu hiện đại... (...)
 
28.02.2009
[VĂN HỌC] ... Nhơn tiện cũng nói thiệt luôn. Cái trò đưa phong bì để dựng phỏng vấn giả mà làm tiếp thị này thì quá phổ biến ở nước ta. Tự lăng-xê dỏm để tiếp thị. Nhan nhản ca sĩ ra CD, nhà thơ nhà văn ra sách mới, đều chơi cái trò này. Ớn tới tận óc!... (...)
 
27.02.2009
[VĂN HỌC] ... Trời ơi, bác Hiệt dạy em sai rồi! Truyền thống dân tộc “Tôn sư trọng đạo” ngời sáng như thế, sao bác lại xui dại em? Hơn nữa, em lấy tư cách gì mà dám nện? Bản thân em còn chưa rõ “Hậu hiện đại” thế nào, kiến thức em cũng còn “nhếch nhác” lắm, nào dám lên mặt dạy dỗ gì ai, nói gì tới “nện nhừ xương” hả bác?... (...)
 
[VĂN HỌC] ... Thiển nghĩ, nếu tác phẩm của Alessandro Baricco được dịch trên 30 thứ tiếng vì có một giọt cà cuống, tác phẩm của Nguyễn Đình Chính được nữ thi sĩ Phạm Thị Điệp Giang đọc và phê bình trên mục Đối Thoại vì có nửa lọ cà cuống, thì thơ Nở Ngày có “hơi hướng hậu nhảm đại” của bần sĩ chỉ có... xác cà cuống mà thôi... (...)
 
26.02.2009
[VĂN HỌC] ... Cô Giang ơi, ông Nguyễn Đình Chính đã làm đúng phóc theo tinh thần “hậu hiện đại” do ông Hoàng Ngọc Hiến truyền giảng đấy! Ông Chính còn triển khai tối đa cho thật đậm đà chất “hậu hiện đại”... Vậy mà cô Giang lại chê trách ông Chính là “cũ kinh khủng”, “sáo và sến kinh khủng”, “dâm mọi lúc mọi nơi”, thì tội nghiệp cho ông Chính quá đi chứ. Con dại, thì cái mang... (...)
 
24.02.2009
[VĂN HỌC] ... Bìa sách được in rõ “tiểu thuyết Hậu hiện đại”... đọng lại cả cuốn truyện Online... Balô chỉ là cái sự nhảm ba lăng nhăng của một lão nghệ sỹ nửa mùa, đại nhảm. Cũng có phần nào văng mạng như tác giả đã cho biết (mà văng chưa tới nơi). Nhưng, xét về khía cạnh nào đó, sự nhảm ấy, sự cố gắng nhảm ấy, lại càng làm tăng thêm sự bất lực của một lớp người, càng cố tỏ lại hóa ra chỉ là càng cố tưởng (mình còn ngon lắm!)... (...)
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021