Vũ Thành Sơn
tiểu sử &  tác phẩm 

Sinh tại Sài Gòn. Hiện sống và làm việc tại Sài Gòn.

Tác phẩm:
40km/h (thơ, Sài Gòn: Nxb Giấy Vụn, 2007). Có tác phẩm in trong: Tuyển tập Tiền Vệ I (nhiều tác giả, Sydney: Nxb Tiền Vệ, 2007); Có jì dùng jì có nấy dùng nấy (tập thơ, nhiều tác giả, Sài Gòn: Nxb Giấy Vụn, 2007); và Tuyển tập truyện ngắn Sài Gòn 2006 (nhiều tác giả) và. Có tác phẩm đăng trên các tạp chí Tiền Vệ, Da Màu, Talawas, và trên các báo Thanh Niên Chủ nhật, Thanh Niên Tuần san, Đen Trắng.

tác phẩm

Trần Tiến Dũng, người đi tìm căn nhà đã mất  (tiểu luận / nhận định) 
... Trần Tiến Dũng chấp nhận làm người thi sĩ mù hát rong trên đường phố cho thế hệ mình nghe về một quê hương bị mất. Đó là tiếng hát của những người đã khuất hay, một cách siêu hình học hơn, là lời hát của khoảng trống, như đề từ của tập thơ... (...)

Cá tháng Tư  (thơ) 
[1975-2015: BỐN MƯƠI NĂM, NHÌN LẠI] ... Bơi từ Bắc cực về vỉa hè Sàigòn. Cuối con đường đối diện là kênh Nhiêu Lộc, nơi người ta đang làm lễ chôn sống tập thể nắng tháng Tư / Tôi là con cá của Sàigòn, 40 năm qua linh hồn tôi bị đóng cọc, phơi khô / Những cái chuông gió bay đi hết trong đêm / Sàigòn chen chúc 10 triệu người. Còn chỗ nào cho những con chim trú ngụ trong đống đổ nát ấy?...

Những con số lẻ  (thơ) 
nếu em muốn nhìn thấy cầu vồng / chỉ cần ba mươi lăm phút / năm trăm bảy mươi ba bước chân / sẽ leo lên đến đỉnh đồi / bây giờ không còn ai tin vào sự nhiệm màu của những chiếc dù / em chỉ cần một đôi giày sặc sỡ / mỗi chiếc một màu khác nhau / thêm một chút đức tin...

Tính cách cây  (thơ) 
tôi thương cái cây mọc ra từ một nách tường đứng trong bóng tối. Cơn bão đến gần. Làm sao chúng ta vừa muốn phát sáng nhưng đồng thời không muốn bị tước đoạt sự ấp ủ của bầu trời? Người đàn bà đứng bên cạnh tôi trong chuyến xe chiều về muộn đã trút bỏ mảnh vải cuối cùng trên thân thể...

Của tôi  (thơ) 
mồng Hai Tết, tôi ước đám mây nhỏ trên đầu / sẽ sà xuống đây ngồi chơi một lúc / tôi có một chai Cardhu / rất nhiều đồ nhắm / con ngõ rộng và vắng / chỉ mình nắng lang thang // những bọc rác cũ không người gom đi / chúng tụ tập nhau trước cửa mỗi nhà / mỗi bọc một mùi cô độc...

Những con chim thiên di | Chúng tôi  (thơ) 
Có một mối tương quan hợp lý giữa nghệ thuật bói toán với một số / loài chim thiên di. Người cổ sơ, vốn là những quan trắc viên nhạy cảm... | ... bầu trời là một cái chậu úp ngược và chúng tôi được nuôi dưỡng trong các tòa bê tông thép lắp kính. Thỉnh thoảng có vài kẻ liều mạng tìm cách ngoi lên để thay đổi không khí, nhưng sau đó đã mất tích nhanh chóng...

 (truyện / tuỳ bút) 
“Bữa nay con Xù của bà Hai đã cân nặng được 8 ký rồi!” Ba của Thảo Mai từ văn phòng trở về và trong bữa cơm tối đã nói với cả nhà như vậy với một vẻ vui mừng đặc biệt hiện ra trên nét mặt. Rồi quay sang mẹ Thảo Mai, ông dặn dò bà đủ thứ, thứ Bảy ngày mai đi chợ nhớ phải mua những cái này, những cái này... (...)

Nhà cũ | Năm, Mười, Mười Lăm, Hai Mươi...  (thơ) 
giống như một bi kịch / kết thúc sau một vài va chạm không đau đớn / của binh khí / đồ đạc đã lần lượt được dọn đi sạch / bây giờ căn nhà trống rỗng / một cái sân khấu... | ... trong giấc mơ / tôi gọi tên từng đứa // “tao đã bỏ chạy thục mạng / sao tụi mày còn nhởn nhơ?” ...

Những ruồi  (thơ) 
... tự dưng anh lo sợ / nếu sau này / chỉ có mình anh / hay mình em / làm sao một đứa có thể đuổi được hết ruồi / bay đi khỏi / những ngày chủ nhật dài lê thê / còn lại?...

Karl  (truyện / tuỳ bút) 
... Ursula nói trong mail, “Cho tới bây giờ mình vẫn không hiểu nổi tại sao Karl lại có hành động khùng điên đến như vậy được.” Ursula không hiểu tại sao. Nhưng tôi, tôi nghĩ là mình có thể hiểu... (...)

Phụ đề  (thơ) 
... giữa tôi và bàn chân không bao giờ đồng thuận, / tương tự như hình ảnh của chúng ta / về thế giới với chính thế giới // có lần nó quyết định nằm luôn ngay kẹt cửa, / không nhúc nhích // OK. Bạn sẽ đứng về phe nào? / Đó là câu hỏi tôi được nghe nhiều nhất / trong năm 2009...

Dự báo thời tiết  (thơ) 
... mỗi ngày tôi giũa hai bàn tay và hai chân cho thật bén nhọn / rồi đặt đồng hồ báo thức cho một thời đại mới // làm sao một người đàn ông có thể ngồi quay mặt vào vách / trong chín năm liền / mà không cần một cái đồng hồ báo thức?...

Phạm Công Thiện...  (đối thoại) 
[VĂN HỌC] ... Phạm Công Thiện, có lẽ đó là một tâm hồn điên loạn nhưng thơ mộng nhất còn sót lại trong một thế giới tỉnh táo bệnh hoạn...

Ngoại lệ  (thơ) 
có lần tôi đánh đổi một giấc mơ / lấy chiếc bánh mì kẹp thịt / bà bán hàng ngó tôi tinh quái / nghi ngờ giấc mơ của tôi không thật / lấy răng cắn thử / như người ta cắn một đồng kẽm // “chắc bả đã từng bị lừa / bởi những giấc mơ giả mạo,” / tôi nghĩ...

Một ngày của bạn  (truyện / tuỳ bút) 
... Và bóng tối không biết từ đâu bắt đầu xuất hiện, chụp lấy bạn. Nó như một cái lưới được tung ra và bạn, như một con cá nhỏ, lúc đầu cố vùng vẫy để thoát thân, nhưng sau đó thúc thủ nằm im. Thoi thóp. Bất động... (...)

Ly thuỷ tinh  (thơ) 
Tính chất không biên giới của trạng thái đơn sắc. Sự cô độc không mùi vị và trong suốt loại trừ rạn nứt và những liên tưởng nhầm lẫn. Màu sắc là một lựa chọn hoàn toàn mang sắc thái tình cảm...

Xám tro  (truyện / tuỳ bút) 
... Nếu bị bạn bất ngờ hỏi, “Bầu trời hôm nay màu gì?”, ông ấy sẽ phải lúng túng mất một vài giây mới có thể trả lời bạn, và thông thường những câu trả lời của ông sau đó đều không chính xác. Đôi khi để khỏi mất thì giờ, ông sẽ nói ngay bầu trời có màu xám tro, bất kể lúc ấy đang là mùa gì trong năm... (...)

Ryu  (truyện / tuỳ bút) 
... Thằng Ryu lớn lên trong trại tế bần. Nó sống với các dì phước. Dì phước Teresinha dạy nó học chữ, dì hay cho nó bánh kẹo và kể chuyện cho nó nghe. Một lần dì chỉ tay lên tượng Đức Mẹ nói đó chính là má của nó. Từ trên cao, má nó luôn luôn nhìn xuống nó bằng ánh mắt dịu dàng, trìu mến... (...)

Origami | Ướt  (thơ) 
Ban đầu bất chợt chúng ta nghe / tiếng kêu yếu ớt của một con chim non cuối ngày, thế rồi / tất cả bỗng dưng rơi vào im lặng... | ... tôi bỗng thương những con cá trong lồng kính / không để đâu cho hết // tôi không biết chúng sẽ phải làm sao / với những cái linh hồn thường xuyên bị ướt nhẹp?...

Tất cả đều chạy | Thuốc lá  (thơ) 
... tôi đang nín thở / dưới bầu trời / tự hỏi / làm sao có thể giết một đám mây / mà không vấy máu... | Sự tàn lụi mang màu đỏ. Một tủ kính và nghệ thuật sắp đặt bên trong theo một trật tự để thực hành sự cám dỗ. Một vở diễn có đầy đủ những nhân vật và những tình huống thắt nút...

Một thất bại nhỏ  (truyện / tuỳ bút) 
Chàng vẫn thường mơ tưởng đến các thiên thần. Một lần, trong một quán rượu, chàng nói với một ả ngồi cạnh bàn, khi bất chợt thấy một con thiêu thân bay lượn dưới cái chao đèn trước mặt, “Đó là một thiên thần!”... (...)

Cột đèn  (thơ) 
... Trước đó chúng tôi đã có một cuộc tranh cãi to tiếng / Moses vì lý do đạo đức / không đồng ý cho tôi mang theo quá nhiều bao cao su / trong lúc tôi cho rằng / đó là cách tốt nhất để múc cạn biển Đỏ...

Vladimir Nabokov  (truyện / tuỳ bút) 
... Thoạt đầu, từ một chấm nhỏ như một cái trứng sâu trong nách lá bé đến mức chàng không biết đến cả sự hiện diện của nó, ý nghĩ lớn dần; nó đập vỡ trứng chui ra, có hình dáng như phân chim, màu đen và đầy lông... (...)

Sẽ còn lại những điều này  (thơ) 
Em ngủ dáng một con thuyền / lật úp mọi huyên náo tất bật của một ngày / trên bãi cát. // Chiều giơ những cành gai nhọn / bầu trời / san hô màu đỏ...

Song ngư  (thơ) 
Chúng ta yêu cá / bởi thân hình óng ánh / cũng như / vẻ nhàn hạ của nó / Trong bóng tối chúng ta ngồi gậm nhấm nỗi hối tiếc...

Mây  (thơ) 
Có những ngày trong căn phòng tối / tôi là một chòm mây đơn độc / bay lang thang // Tôi chứng kiến một con kiến đen / chết đuối trong ly nước...

6g30  (thơ) 
Toà nhà chọc trời cho tôi hình ảnh một cái dương vật ngạo nghễ / còn đám mây thường làm cho tôi buồn muốn khóc // Tôi đứng trước gương cởi hết quần áo / đó là cách tốt nhất...

Ám ảnh  (truyện / tuỳ bút) 
[TRUYỆN CỰC NGẮN] Sau chiến tranh, hắn sợ tiếp xúc với vật nhọn. Mỗi lần nhìn thấy dao, dù lớn hay nhỏ, ở đâu, hắn đều liên tưởng đến máu me, chết chóc. Hắn cũng dị ứng với cả tiếng nổ... (...)

Thú ăn cỏ  (truyện / tuỳ bút) 
... Khi anh vừa chớm đưa một cánh tay ra phía trước mặt, một hiện tượng lạ lùng bất chợt xuất hiện. Anh cảm thấy ngây ngất, lâng lâng. Cả người anh nhẹ bỗng như được nâng lên khỏi mặt đất. Tứ chi của anh như đang mọc cánh... (...)

Giấc mơ chiều  (thơ) 
Chúng tôi thích thú lóc hết da thịt nhau / trong một giấc mơ // Khi tỉnh dậy / trên màn hình / cảnh đám cháy bên dưới chân cầu / một đám mây đỏ rực / mang hình một khuôn mặt / rớt xuống lòng sông...

Trong mùa mưa  (thơ) 
Trên mặt kính đọng hơi nước / những con ruồi trở nên trầm ngâm / hơn lúc nào hết // Đây là thời kỳ bồng bột / Những cơn mưa đi qua / không kịp ướt đất...

Sự cám dỗ của màu đỏ  (thơ) 
Những cánh cửa chỉ mở được về một phía / trên con đường một chiều / tôi bước đi cảnh giác trước cái nhìn đe dọa / của con chó bằng đất nung...

Virus  (thơ) 
Trong cái hộp diêm này đang cất giấu những ý tưởng chờ được loé sáng. Tôi tự hỏi nếu tôi kiên nhẫn cuộn tròn mình lại như con cá ướp dầu gói trong giấy aluminium nằm yên trong ngăn đá thì điều gì sẽ xảy ra...

Bài hát chưa từng được hát  (thơ) 
Bài hát chưa từng được hát chờ được hát vào một thời điểm nào đó / Bài hát chờ được hát chỉ hiện hữu một nửa, nửa kia thuộc về tương lai / Bài hát chờ được hát không ngừng tìm kiếm mình... / ... Bài hát tự do là bài hát chưa từng được hát...

Trạng thái  (thơ) 
Một kết cấu / bằng giấy, mực, / chữ viết. // Nhà thơ di chuyển / từ trạng thái này / sang trạng thái khác. // Sáng nay tôi đã nhìn thấy / một thứ tương tự / nhưng bằng kim loại, có trang bị / động cơ và sơn màu vàng chanh; / mọi người phải mua vé để / có một chỗ đứng...

Brasília  (thơ) 
... Bây giờ là tháng ba. Sau trận mưa rào, những con vẹt lông xanh rủ nhau về khắp vườn. Chúng rót vào không gian từng chuỗi âm thanh chói tai. Tôi muốn ghi lại hình ảnh cuối cùng của ngày hôm ấy. Nhưng chiếc máy ảnh cũ tìm thấy trong rương đã không còn sử dụng được nữa...

Lời khuyên trước khi uống cà phê sáng  (thơ) 
Bạn cần phải đi bộ một quãng đường chừng 300 mét, dưới những tán cây me. Bạn đừng nín thở khi đi qua một cái chợ cá nhiều vũng nước đọng, và chỉ cần xua tay hay lắc đầu khi bạn muốn từ chối khoảng năm đứa bé bán vé số dạo và ba người ăn xin...

Nghệ thuật  (truyện / tuỳ bút) 
Họ đã nhờ anh chế tạo những chiếc mặt nạ. [...] Anh chế tạo những chiếc mặt nạ cho cả một dân tộc... (...)

Thị giác  (thơ) 
Trong một vài bầu khí hậu / hít vào / thở ra // có mục đích truyền giống / tôi có một cấu trúc đơn giản nhưng / một bề ngoài diêm dúa // như cái cây bằng nhựa / trồng trong chậu đất nàng...

Lý do tôi không uống cà phê sáng nay  (thơ) 
1. Bàn tay phải của tôi mất trí nhớ. Có thể nó đã quá già, cần phải nghỉ hưu. Hoặc nó có quá nhiều giấc chiêm bao dữ // 2. Vợ tôi thường hay quan trọng hóa những chuyện nhỏ nhặt. Chẳng hạn nàng nói cần phải diệt trừ kiến, dán, bởi vì chúng làm cho tư duy của chúng ta không thể liên kết thành một hệ thống hợp lý...

Nơi đó  (truyện / tuỳ bút) 
Tôi vừa tìm ra một cái cớ để có thể tự tử. Đúng như thế. Bây giờ. Chính xác là ngay lúc này, khi tôi đã cạn hết chai thứ tư, khi chỉ còn lại một cảm giác mỏi mệt hoàn toàn... (...)

Tự thuật  (thơ) 
... Những người cùng thời của tôi nói thượng đế đã chết. Họ sống bên trong những bức tường lửa. Những vật nuôi trong những tòa nhà bằng thép và kính. Bây giờ họ chỉ tin vào nhà tiên tri...

Ngồi ở vỉa hè  (thơ) 
Chúng ta ngước nhìn về hướng toà nhà đang xây / Một chiếc cần cẩu / và những ngọn đèn thắp sáng./ Khi ấy một cánh cửa sổ vừa đóng sập / Chúng ta sợ những ngôi sao rơi xuống mặt...

Thiên đường  (thơ) 
Ở đây không có chỗ dành cho những thỏa hiệp. / Cho nên sau những cú lộn nhào tự do ngoài không gian, tôi xếp gọn mình lại. / Tôi sẽ ném bớt một phần thân thể xuống đáy đại dương để tiết kiệm dưỡng khí...

Kiều  (kịch bản) 
Kịch một màn, gồm 3 nhân vật: Đạm Tiên, Kiều và Nguyễn Du. Câu chuyện diễn ra bên bờ sông Tiền Đường...

Bộ máy  (truyện / tuỳ bút) 
... Sinh vật ấy đã bỏ ra 8 giờ mỗi ngày, 22 ngày mỗi tháng, làm công việc đập muỗi một cách cần mẫn để thực thi chức trách của một viên chức nhà nước... (...)

Bố cục | Lối thoát  (thơ) 
Nhìn bên ngoài, / đây không phải là một bài thơ. / Đây là đờm, dãi nhớt, nước mắt, / tinh dịch và máu... | Cho đến lúc chết / Mỗi ngày / Tôi giong thuyền ra đi / Từ sáng sớm / Đến lúc tối mịt / Một mình...

Cánh cửa  (truyện / tuỳ bút) 
Đây là một đoản văn về cánh cửa. Như phần lớn những đoản văn khác viết về con đường, cái nhà, căn phòng hay bàn ghế… mà chúng ta đã từng đọc; trong phần mở đầu, nó giải thích vì sao có sự hiện diện của cánh cửa ở đây mà không phải là con dao hay cái kéo, những thứ thật ra cũng không kém phần hữu ích trong đời sống... (...)

Khoảng trống  (thơ) 
Thậm chí tôi đã sải những bước chân thật dài / trên nền gạch bóng loáng / đến nơi em ngồi. // Thậm chí tôi đã duỗi hết cánh tay ra tận mép bàn bên kia. // Thậm chí tôi đã dí sát mặt...

Thú nhồi bông  (thơ) 
Những tên đồ tể đêm qua / đã cắt cổ bình minh; / máu chảy / trước cửa nhà em, / trên lối đi, / trong giấc ngủ của chúng ta...

Ngã tư  (thơ) 
Ở ngã tư, / một người đặt vào bàn tay tôi một con đường / kèm những lời chỉ dẫn bí hiểm. // Tôi kiểm soát lại các thứ trên người. / Một quả bóng nhựa trên vai. / Lưng thẳng đứng. / Bàn chân trong đôi giày. / Tôi sẽ lăn qua đoạn đường này trong chớp mắt / đúng với bản chất của một quả bóng?...

Bên cạnh  (thơ) 
Cái chết nhìn tôi bằng cặp mắt giận dữ / qua một lỗ khoét trên tường, / từ nơi ấy tôi nhìn thấy bên trong nghĩa trang / một quả bóng nhựa màu xanh trên bãi đất trống - / có thể của một đám trẻ nào đã bỏ lại...

Bài ca mùa thu  (thơ) 
Không bao giờ chúng ta biết trước. / Một chiếc khăn choàng cổ bay trong gió / Một bàn tay đặt trên lưng ghế / và bóng tối ở sau lưng. / Có thể đó là dấu hiệu mùa thu đã bắt đầu...

Và như thế  (truyện / tuỳ bút) 
... Thầy bói nói cấm sai. Đó là số cả, con ạ. Cụ quay sang phía tôi nói. Mình có biết trước để tránh thì cũng chỉ giảm bớt phần nào thôi, làm sao mà vượt qua được cái số... (...)

Cho tới khi  (thơ) 
... Cho tới khi ánh sáng trở lại, / hai bàn tay chúng tôi đã đẫm đầy máu...

Vĩ tuyến  (truyện / tuỳ bút) 
[TRUYỆN CỰC NGẮN] Định mệnh điểm danh. Trên chiếc bàn thời gian, mỗi người mang đến một gương mặt thích hợp, chất đầy vào đĩa trái tim già nua của mình cùng với những tình cảm vị kỷ. (...)

Một kết cục hoàn hảo  (truyện / tuỳ bút) 
Nhà văn Pháp Simone de Beauvoir còn được thế giới biết đến như một nhà tranh đấu nữ quyền nhiệt tình. Nhiều người đã từng biết đến một câu nổi tiếng của bà viết trong tác phẩm Le Deuxième Sexe "Đàn bà không phải do bẩm sinh. Đàn bà là một sự tựu thành"... (...)

Mặt  (thơ) 
Narcissus nghiêng mình bên dòng suối, anh khao khát phát hiện khuôn mặt mình. Nhưng mỗi lần mặt nước xao động, anh lại nhìn thấy một khuôn mặt khác...

Nghệ thuật làm vườn  (thơ) 
Tôi học cách chế tạo giấc mơ / từ một người làm vườn. / Từ sáng sớm, / với cây kéo trên tay / tôi cắt tỉa và tạo dáng cho chúng / thành hình ngọn tháp, hình quả cầu...

Con sông  (truyện / tuỳ bút) 
[TRUYỆN CỰC NGẮN] ... chính vào lúc ấy, vào lúc hầu như không ai để ý đến anh, anh thấy mình đang đi về phía cây cầu... (...)

Mùa hè  (thơ) 
Tôi tìm đến con sông / vào một ngày nắng nóng, / các con chim bay đi đâu hết. // Tôi mang theo một cuốn sách, / một chai nước...

Vệ sinh  (thơ) 
... Có thể nào người ta lưu lại dấu vết bất tử của mình / trong lịch sử mà không gây cảm giác ghê tởm nơi người khác?...

Chỉ là vấn đề phương pháp  (thơ) 
Tôi cần ngay thẳng, / trong mọi tình huống, / tôi được bảo như thế. / Tôi chải tóc rẽ đường ngôi thẳng, / uống cà phê trong cái tách vuông. / Tôi thường xuyên đeo cà vạt, thường xuyên / xem đồng hồ và rửa tay...

Bụng  (truyện / tuỳ bút) 
[TRUYỆN CỰC NGẮN] Thành phố mở mang và nới rộng theo tốc độ phát triển chóng mặt của những nhà hàng, quán nhậu, tương tự như cách chúng ta nới rộng dây thắt lưng cho cái bụng chứa đầy bia rượu... (...)

Phòng ngủ  (thơ) 
Cánh cửa mở ra / và anh bước vào thân thể em, / cảm giác ẩm ướt, / tối đen, / nhưng anh đã quen thuộc thân thể em đến mức / như quen thuộc cái phòng ngủ. / Trong bóng tối / anh vẫn nhận ra vị trí từng đồ vật...

Dễ vỡ  (thơ) 
Anh trở về, đứng trên bậc thềm hồi lâu trước khi tra chìa khóa vào cánh cửa sắt. Tiếng kim loại rít điếc tai đã mở ra không gian ấm cúng quen thuộc. Anh như vẫn còn nghe thấy tiếng đồng hồ kêu tích tắc đều đều...

Kịch câm  (thơ) 
Hắn tưởng có thể chạm được vào hắn phía bên kia tấm gương. / Hắn đuổi theo hắn. Nhiều lần vấp ngã, hắn lại đứng dậy và chạy và chạy và chạy và chạy và chạy và chạy...

Đô thị  (thơ) 
Ở thành phố hơn 8 triệu dân này, nơi mỗi người chỉ có khoảng 1 mét không gian di chuyển trên đường phố, bạn phải thật khéo léo để không bị kẻ chạy xe phía trước phun nước bọt – môn thể thao dân tộc - bắn vào mặt, nơi sự bài tiết thơ ca và làm tình không còn là chuyện riêng tư nữa...

Chuyện ở một bệnh viện  (thơ) 
Khi một cỗ máy hư hỏng được đưa đến bệnh viện, nó sẽ bị tháo rời ra từng bộ phận để đo huyết áp, đặt ống nghe, xét nghiệm máu, siêu âm, nội soi, thử nước tiểu...

Liệu pháp  (thơ) 
Khi cơn giận chẹn ngang ngực / bắt đầu dâng lên làm cho khó thở, / gã thọc tay vào cuống họng móc nó ra, / ném thẳng về phía trước mặt...

Lỗi kết nối  (thơ) 
Nàng đã không đủ kiên nhẫn chờ Bưu Điện / thiết lập lại cuộc gọi. / Nàng đánh rơi ống nghe xuống đất. / Một âm thanh vang lên cộc lốc...

Một nơi như những nơi khác  (thơ) 
Chúng tôi ra khỏi quán khi cơn mưa vừa dứt. / Con đường nhựa trước mặt như vòng tay ôm / đột ngột buông thõng dưới sức nặng của nước / đã đọng thành vũng, loang loáng / mà chúng tôi còn kịp nhìn thấy những ngôi sao / trên nền trời tím xanh...

Họa sĩ  (thơ) 
Gã mang biển vào tranh, / vắt hết nước phơi khô / và chỉ giữ lại những gợn sóng nhấp nhô...

Âm bản  (thơ) 
Tôi đã tìm cách bắt con cá ấy trong bài thơ nhưng nó đã trốn thoát bằng một lỗ thủng. Bây giờ nó bơi thong dong trong lòng đại dương còn tôi phải ăn thịt của chính mình...

Nghệ thuật sắp đặt  (thơ) 
Những chiếc hộp diêm vuông vắn nhốt / những con dế thuở nhỏ, / bây giờ được đánh số và dán nhãn cẩn thận...

Cuối năm  (thơ) 
Bây giờ là 7 giờ 45 phút sáng. / Trong chốc lát nữa mùa xuân sẽ đến. / Tôi đứng đón / với một nhành mai trên tay...

Phần kết Chuột và Người  (thơ) 
Trong một e-mail gửi cho tôi, nàng nói nhân dịp cuối năm nàng tổng vệ sinh căn phòng với ý định không để cho chuột có chỗ làm hang trú ẩn và nàng đã vứt đi nhiều thứ...

Chuột và Người  (thơ) 
Trong phòng đèn chong sáng, / hai ngọn néon 1,2 mét / và một mẩu thịt mỡ đặt dưới gậm bàn, / nơi nó vẫn thường chạy qua lại. / Tôi ngồi canh chừng...

Trường hợp điển hình  (thơ) 
Mỗi khi đứng trên lầu cao / tôi thường tự hỏi phải mất bao lâu mới xuống tới mặt đất. / Nhiều lúc ở trên tầng chót vót / không biết đường xuống, / tôi lúng túng như con gà mắc tóc.

2 bài thơ ngắn  (thơ) 
Con mắt là cửa sổ / khoét vào bức tường đêm / nhìn về phía Vô tận... | Hai chiếc găng tay cao su trên bàn / nằm gác lên nhau / thảnh thơi...

Một cách khác  (thơ) 
Tôi sợ một điều: sự bất lực trước Vô tận. / Ngày hôm qua tôi trở lại căn phòng ấy, mở hết đèn – mặc dù 8 giờ sáng, ngoài sân nắng vẫn trong trẻo như buổi sáng cuối cùng chúng tôi bên nhau – ngồi nhìn chiếc ghế trống trước mặt...

Một truyện cực ngắn  (thơ) 
... Thời gian đã len lén vào phòng / dọn sạch đồ đạc, / kể cả thời thơ ấu anh giấu kỹ dưới chỗ nằm...

Khi ấy  (thơ) 
Chúng ta thường đánh mất chính mình ở những dãy hành lang tối dẫn đến giấc ngủ. Giữa chăn chiếu và cơn mệt lả...

Ghi chép ở bãi biển Ninh Chữ  (thơ) 
Không ai để ý gió đã trở lại / thổi lồng lộng trên mặt biển. / Từ xa sóng gieo mình về phía trước / vô số âm thanh vỡ ra li ti trên cát...

Cocktail  (thơ) 
Cắn vào buổi chiều nghe mùa hè ứa ra trên bờ môi / chảy tràn vào cuống họng / vào lồng ngực bỏng rát / tiếng một con suối vô hình trong lòng khe khô cạn...

 (thơ) 
Nước vỡ. Người đàn bà tự vắt kiệt nước trong cơ thể. Tôi có cảm giác của một con cá. Một bàn tay vô hình tóm lấy và ném lên bờ. Giữa vùng ánh sáng chói chang, sắc lẹm, nằm thở thoi thóp...

Một ví dụ  (thơ) 
Khi không biết làm gì với nỗi buồn, tôi nhai nó. Như nhai kẹo cao su. Một cách từ tốn không hy vọng...

Cảm xúc theo chiều ngang  (thơ) 
Trước mặt phẳng ấy / chúng ta chứng kiến cái chết vội vã của ánh sáng, / những cành cây và côn trùng / do một sự ngộ nhận tông truyền, / đôi khi lớp vỏ mặt trời / đã phồng rộp, rỉ sét...


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021