Ben Jelloun, Tahar
tiểu sử &  tác phẩm 

tác phẩm

Những phiến đá thời gian | Paris | Căn nhà  (thơ) 
Để quên những cơn gió / tới rắc phấn trên sự khốn khổ của tôi / và cướp lấy của tôi những đứa bé đào tim nóng / tôi đã phài / quấn mình trong một tấm vải the của mùa hè / chiếc khăn liệm đỏ hay trắng / để ngưng bảo vệ / những con lạc đà mù / sinh ra từ một cuộc đắm tàu kì lạ... | Cây bách lí hường và cây ô-liu trên đồi / một người đàn ông đang nhìn biển / màu xanh lướt trên khuôn mặt thân yêu / biến mất với những trận mưa hè / trong giấc ngủ và suối nguồn... | ... Trong căn nhà đó / có một con cá bạc / ăn bụi / rồi tự đặt mình lên kệ / giữa hai tập bản thảo... [Bản dịch của Nguyễn Đăng Thường]

Cà-phê  (truyện / tuỳ bút) 
... Sự bạo tàn xảy ra hàng ngày cho cả một dân tộc khiến ngôn từ hiếm hoi và vô dụng. Lời nói phát ra chỉ là cái bề ngoài. Những tiếng có thể nói ra thực ra không thể ngăn cản sự bạo tàn kia, sự bạo tàn tích luỹ luỹ tích tích luỹ... cho tới hôm nó bùng nổ ngoài phố trực diện bầu trời an bình... cho tới hôm lũ trẻ và lũ chim chảy máu cầu vồng... [Bản dịch của Nguyễn Đăng Thường] (...)

Hừng đông trên những phiến đá  (thơ) 
Vâng, hi vọng không phải là tách cà-phê uống một buổi chiều hè / không phải là cái nháy mắt cho lịch sử / cũng không phải là một cung điện nơi chân trời thân mật, / hi vọng phải nhiều hơn là một ý tưởng của đốt xương sống // Mi cũng không thể lên tiếng về hi vọng. Mi không biết nó là cái gì... [Bản dịch của Nguyễn Đăng Thường]

Người đàn bà ngồi  (thơ) 
Lữ khách ơi, / hãy để bàn tay của ngươi trong đất hồng / ở đây / chỉ có cô đơn trong đá tảng. // Không có chúc thư / Từ đêm tối / cho kẻ thức canh / tạc tượng mình trong đá trắng / mà cũng chẳng có di chúc nào cho con ngựa / đã xoãi cánh / trong rừng gương... [Bản dịch của Nguyễn Đăng Thường]

NĂM BÀI THƠ VỀ HỘi HỌA JAMES BROWN  (thơ) 
Cây là một suy tư / có khuôn mặt nhăn nhó... | Một ý tưởng trên mây / cũng tựa như một khuôn mặt hướng lên trời... | ... Máu hay màu / đang rịn trên thân cây / hay chỉ là một khuôn mặt do lưu đày mơ tưởng?... | Gió đã thổi qua trên tấm khăn liệm của những kẻ bại trận. / Dưới tảng đá là một cuộc đời khác... | ... Cây cọ kia chỉ là kỉ niệm / của một cuộc đời rộng lớn / mỏi mệt vì giấc mộng buồn... [Bản dịch của Nguyễn Đăng Thường]

FÈS – BA MƯƠI BÀI THƠ [III]  (thơ) 
... Thành phố khép kín trên niềm tự hào / Ngủ gục / Cửa vào nhà thảy đã lệch theo thời gian / Cửa sổ cũng bay ra đồng / Khiến nó thêm buồn bã // Cớ chi mà ngần ấy kẻ lạ xa / Ngất ngây trước những gì còn lại / Của một cơ thể không còn mặt mũi?... [Bản dịch của Nguyễn Đăng Thường]

FÈS – BA MƯƠI BÀI THƠ [II]  (thơ) 
... Đêm chậm tới / Bởi vì ánh trăng đã rót vào đôi mắt trong veo / Của một phụ nữ / Đã mất tất cả trừ lí trí... [Bản dịch của Nguyễn Đăng Thường]

FÈS – BA MƯƠI BÀI THƠ [I]  (thơ) 
... Sách của những cuốn sách / Bản thảo bị chôn vùi / Bỏ quên / Dưới những phiến đá của một ngôi nhà bị cấm // Mỗi trang sách là một câu chuyện cổ tích / Chuột khoét / Mỗi căn nhà là một truyền thuyết / Khó hiểu / Một cánh cửa mở vào / Bóng tối... [Bản dịch của Nguyễn Đăng Thường]


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021