Ðào Đào
tiểu sử &  tác phẩm 

tác phẩm

Một nụ hoa rất xanh  (thơ) 
Em sẽ hát giữa chúng ta / Nụ hoa rất xanh đang chờ hương / Và thế là đêm tối / Những ngôi sao vẫn mọc ra mọc ra // Cánh đồng tuổi thơ chúng ta chi chít vết cày của đạn...

Những cơn bão  (thơ) 
... Tự do của gió / Đến từ những cơn bão / Cơn bão luôn có trong anh trong chị trong em / Và trong tôi / Bởi vì chúng ta đang thở / Không ai cướp được không khí / Chúng chỉ làm ngạt đi / Ngạt đi và chúng ta lại thở / Từ những cơn bão...

Lịch sử là gì  (thơ) 
Anh và em và tôi đang đứng trước con đường không phải ngã ba / Lịch sử dồn về một phía những câu hỏi / Cánh thợ săn chưa buông súng / Và không bao giờ buông súng dĩ nhiên cùng cung nỏ / Không ai trong chúng ta bất ngờ nhìn thấy cơn gió lốc / Khi không tự chúng ta hát lên lời tự do của gió / Gã thợ săn chưa buông súng dĩ nhiên / Và lịch sử vẫn dồn về phía ấy...

Những sâu  (thơ) 
Dòng sông ngụp lặn trong cát / Những cánh rừng đã kiệt / Người phu rừng bước qua gốc cây trơ trọi / Một nụ hoa chưa kịp nở đã chết / Em và tôi đứng ở đâu cũng vô nghĩa / Nơi xứ sở / Những ký ức lớn lên mãi / Cứ lớn lên mãi...

Về những cuộc lữ  (thơ) 
Trong ý tưởng về một chuỗi những nghi vấn / Anh tình cờ thắp sáng trong anh lời của thời gian / Đã từng xô đêm tối đến bờ vực của cái chết / Những đứa trẻ chưa hề biết hái một nụ hoa / Trong nỗi kinh hoàng của cái đói và bom đạn / Đã lặng lẽ hơn sự lặng lẽ chia tay với thời gian / Như những nhân chứng...

Điều hiển nhiên của nhan sắc  (thơ) 
Tôi không nhìn thấy tôi / Điều hiển nhiên của thế giới ngập trong chiến tranh / Những cánh rừng đã lên tiếng / Và những dòng sông / Tôi không nhìn thấy em và bạn bè / Cơn lũ cuốn trôi tất cả chúng ta / Đã làm xong phần việc cuối cùng của một thời đại / Ngập trong nhan sắc / Những đôi mắt của bầy trẻ con châu Phi / Chẳng rõ đen hay trắng / Chẳng rõ trai hay gái / Lơ ngơ nhìn điều hiển nhiên trôi loanh quanh...

Những sự thật  (thơ) 
... Cuộc chiến tranh đã nổ ra ở nơi này / Và nhiều nơi khác chia sẻ sự thật theo cái cách mặt trời đằng Đông / Ném bóng về đằng Tây / Đẩy thế giới vào giằng xé / Chỉ có trẻ thơ ủ rũ trong cơn nhọc nhằn của cái đói và chết chóc / Trước khi mặt trời mọc / Và trước khi những đoá hoa nở / Trước khi cơn gió mát thổi về từ dòng sông / Trước khi khu rừng đủ xanh để che chở / Và trước khi...

Sự thật của những ước mơ  (thơ) 
... Đấy là lúc chúng ta đứng bên bờ vực sự dối trá / Cháy lên niềm tin // Chúng ta đã cùng đi / Và hô vang những sự thật / Một trăm phần trăm sự thật / Rằng chúng ta sẽ sống / Trong sự thật chúng ta hô vang // Nhưng con đường vẫn ở phía trước / Và sự thật vẫn luôn luôn ở phía trước...

Khi nghe tin các anh ra đi, thưa các anh  (thơ) 
Thưa các em / Anh đã hạ cánh / An toàn / Thưa các em / Các anh đã hạ cánh / An toàn / Những cánh rừng cao su / Những cánh rừng cà phê / Và thú / Những nông trại / Những nhà và lầu / Những xe và xe / Những đêm và đêm / Và thú // Các em ra vào những khu nhà ổ chuột / Các em ra vào những khu nhà ổ chuột / Tám mét vuông cho tám con người / Ra vào ngủ ăn thức uống thở và thở...

“Givral” – những điểm xin trao đổi  (đối thoại) 
[VĂN HOÁ & XÃ HỘI] ... Tôi nghĩ có lẽ trong bài thơ “Givral” của tôi chẳng có gì là đấu tranh giai cấp hay là chiêu bài giai cấp. Mối quan hệ giữa “ông Tây” với “người nông dân xứ tôi” không phải là quan hệ giai cấp. “Còn anh” lại nằm trong một quan hệ khác, và chính trong mối quan hệ khác này giúp tôi viết được “chán quá!!!” theo nghĩa Việt Nam và trong ngữ cảnh Việt Nam... Và vì thế, trong bài thơ của tôi, có ba bốn “cái Givral” khác nhau, chứ không chỉ có một, và có cả cái Givral ngoài bài thơ...

Givral  (đối thoại) 
[VĂN HOÁ & XÃ HỘI] ... Cái Givral của các anh / Chán quá!!! / Lúc ông Tây ngồi nhâm nhi ly cà phê trong Givral / Người nông dân xứ tôi bì bõm bì bõm tìm cái sống / Còn anh / Áo đầm xanh áo đầm vàng / Chờ đợi những con ruồi bay qua không gian / Thưởng thức một thời tuổi vàng...


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021