Nguyễn Trọng Tạo
tiểu sử &  tác phẩm 

Sinh 25.8.1947 tại Diễn Châu, Nghệ An. Đi lính (bộ đội), 1969. Học Đại học viết văn Nguyễn Du khoá 1. Làm thơ từ năm 14 tuổi. Giải thưởng thơ của Nghệ An năm 1969, và các giải thưởng thơ của các báo Văn Nghệ, Văn nghệ Quân đội, Nhân Dân (1978), 2 lần Giải thưởng Văn Học Nghệ Thuật Cố Đô (Huế) về thơ và văn xuôi. Đã có thơ và truyện ngắn dịch ra tiếng Pháp, Anh, Nga, Tây Ban Nha...

Các tác phẩm chính:

Thơ: Gửi người không quen, Sóng thuỷ tinh, Đồng dao cho người lớn, Thư trên máy chữ, Tản mạn thời tôi sống, Nương thân...
Trường ca: Con đường của những vì sao, Tình ca người lính.
Văn xuôi: Miền quê thơ ấu, Ca sĩ mùa hè, Chuyện ít biết về văn nghệ sĩ...
Tiểu luận phê bình: Văn chương cảm và luận.

Hiện là Ủy viên Hội đồng Thơ của Hội Nhà Văn Việt Nam, Trưởng ban biên tập báo THƠ.
Là nhạc sĩ, hiện công tác tại tạp chí Âm Nhạc và Thời Đại của Hội Nhạc sĩ Việt Nam.
8 giải thưởng âm nhạc. Đã phát hành album Tình khúc bốn mùa (NXB Âm nhạc và Hội Nhạc sĩ VN, 1996). Những bài hát nổi tiếng: Làng quan họ quê tôi (lời thơ của Nguyễn Phan Hách), Đôi mắt đò ngang, Khúc hát sông quê (lời thơ của Lê Huy Mậu).
Đã vẽ khoảng 500 bìa sách, trong đó có bìa Chuyện Kể Năm 2000 của Bùi Ngọc Tấn. Vẽ nhiều minh hoạ trên báo, tạp chí, và trình bày mỹ thuật tạp chí Cửa Việt bộ đầu tiên (1990-1992), báo THƠ...

tác phẩm

Ngày chủ nhật rỗng  (thơ) 
... Anh không thấy bốn triệu cái nồi cơm điện tròn vo trôi vào đơn điệu / Bốn triệu cái nồi cơm điện tròn vo trôi vào đơn điệu không nhìn thấy anh / Anh xộc vào nhà nghỉ A nhà nghỉ B thiếu nàng đều trống rỗng / Chỉ còn lại dấu nằm loã thể...

Taxi | Em đàn bà  (thơ) 
... Anh ơi em chết vì tốc độ / Taxi vẫn taxi / Và tốc độ tăng ra ngoài vô cực / Người lái taxi vào khoảng chân không... | Em sắp đặt anh vào ngăn n / Bên cạnh ngăn cuối thu / Khi ấy biển tràn vào khuya khoắt đèn công viên đủ sáng để yêu nhau / Bụi đời và tình nhân sắp đặt ngăn sợ hãi / Tiếng xe hơi tím buốt một câu thề...

Thay đổi địa chỉ  (thơ) 
Tôi xoá nhiều tôi thay bằng nhiều tôi khác / tôi xoá nhiều em / khi xoá thật / khi xoá đùa...

Con chim đen  (thơ) 
Đêm như một con chim đen đậu xuống mắt tôi / Loé lên câu thơ báo bão / Em đến tự bao giờ / Đè bẹp giấc tôi mơ...

Ngôi nhà không có gì  (thơ) 
Ngôi nhà nghĩ rằng đêm nay không ai về không tiếng bước chân không hơi thở không nói cười cáu gắt / những chậu cây không ai tưới nước / lá úa dần cùng hoa...

Exit  (thơ) 
lối ra / giải thoát / chết lìa trần / mà cánh cửa vẫn chờ ai: exit. // không biết tiếng Anh / người vẫn thoát ra ngoài cánh cửa / khách sạn Vera / hội nhà Báo / hội Nhạc sĩ / hội nhà Văn...

Nhớ Apollinaire | Người phiên dịch chính mình  (thơ) 
tôi thấy cầu Mirabeau ngủ mơ trên cầu Tràng Tiền / sông Seine trôi trên sông Hương / người con gái mắt xanh đầu thế kỷ / áo sương tím mờ đang chèo thuyền về cửa Thuận An... | Mưa rơi không cần phiên dịch / em làm sao phiên dịch đời anh / một khối đá câm / tạc thành ngôn ngữ / một đối thoại câm / thốt ra con chữ...

Bạn lính | Goá bụa  (thơ) 
Khi nó đến lay tôi đổi gác, tôi đang lên cơn sốt run người. Căn hầm nóng như lò quay thịt. Nó chạy ra rừng đẵn một cây chuối, lấy khăn dấp nước từ lõi chuối ứa ra, đắp lên trán tôi, rồi lại xách súng lên chốt, gác phiên tôi... | ... “Chồng nàng tử trận. Nàng phát điên. Gặp người lính nào cũng nhận đấy là chồng.” Một nhà văn nói...

Cảm giác Biển Hồ hay là Thơ bên miệng núi lửa | Đêm cộng cảm  (thơ) 
rơi vào miệng núi lửa bao giờ mà anh không hay / toàn thân ngập chìm hun hút / ngỡ bên kia cũng đầy trời đầy nước / nước ừng ực anh nước đẩy tung anh... | múa hát với ma đêm nay ăn uống với ma đêm nay ngủ với ma đêm nay / ngày mai vĩnh viễn chia tay...

Thơ | Nương thân | Tinh mơ  (thơ) 
như con chó Bim anh sợ những câu thơ sực nức nước hoa / như ông giáo già anh sợ những ngôn từ trụi trần tráo trở... | đêm cộng lại nợ nần / thấy mình hóa kiến / cái chốn nương thân bạn bè thương mến / cao tít sáu tầng trời... | như có ai gọi tôi từ chân đê ngoài đồng vắng / hay cây sáo xanh Previn đã thổi báo xuân về...

Ca nhạc truyền hình  (truyện / tuỳ bút) 
... Ta có cảm giác như mình đang tham dự vào cuộc trình diễn của nghệ sĩ, thậm chí cùng họ phiêu du qua những vùng thế giới thực hư, yêu thương hay khổ đau mà ta chưa từng biết tới... (...)

Ngày sáng thế | Lá  (thơ) 
Không phải Michael Jackson. Đêm tự lột da mình / Thay làn da ánh sáng / Thời gian bay khoảnh khắc nghìn năm... | Tiếng lá rơi nặng như một xác người...

Vu vơ  (thơ) 
hương lìa xác hoa gà lìa vỏ trứng / cái bóng nằm dài cả khi ta đứng // ai đi ngoài đường giống hệt vợ ta / ta trở về nhà vợ con ngái ngủ // ti-vi vẫn mở bài hát lạ quen / con mèo ngóng chủ như là không tên...

Vẫn thấy bên đời Trịnh Công Sơn  (truyện / tuỳ bút) 
Chiều Hà Nội rét ngọt, tôi đi qua con phố cà phê Triệu Việt Vương, nghe vọng ra từ đâu đó giọng hát liêu trai Khánh Ly: Vẫn thấy bên đời còn có em / Tấm lòng em như lá kia còn xanh... Lòng tôi se thắt lại, nhớ tới người đã làm ra câu hát hanh hao ấy... (...)

Tháp Eiffel  (thơ) 
... Bạn tôi ví Eiffel chai Cognac khổng lồ / Tôi mua tháp Eiffel 5 ơ-rô bỏ túi / Bỗng thấy ngây ngô những người phản đối / Bỗng thấy yêu sao người nói câu này: / "Tôi chẳng hiện đại bao nhiêu so với sự bảo thủ của mình"...

BA MƯƠI NĂM: KHOẢNG CÁCH & DẤU NỐI [Nguyễn Trọng Tạo]  (phỏng vấn) 
1975-2005 và một đại dương ngăn cách, văn giới Việt Nam trong và ngoài nước nghĩ gì, biết gì về nhau? Hai dòng văn chương này có những khác biệt gì, và liệu một ngày nào đó sẽ nhập làm một hay không?... Trần Nhuệ Tâm đã phỏng vấn nhiều nhà thơ/nhà văn Việt Nam ở các quốc gia khác nhau, và những bài phỏng vấn sẽ được đăng liên tục trên Tiền Vệ. Mời bạn đọc theo dõi. (...)

những bài thơ bị lỗi  (thơ) 
mơ thoát khỏi dòng sông những con cá cố nhảy lên bờ / tôi không mơ trời cao tôi ở trọ trời cao / căn hộ khép kín ép chặt dần tháng ngày / chiếc computer trong xó tối mở ra thế giới / lách cách lách cách lách cách lách cách...

Dấu vết thời gian  (thơ) 
có những con đường chưa từng in dấu / người đi không thấu người khác lại đi...

Qua miền gái đẹp  (thơ) 
người đẹp Tuyên Quang cổ mang vòng bạc / môi đỏ như ớt vừa ngọt vừa cay / da trắng chân dài đèo cao áo bay...

Bài học ve  (thơ) 
Ve hát hết mình thình lình tắt tiếng / mùa nhặt xác ve xếp vào kỷ niệm / Hồn chẳng còn thơ hồn khóc lơ ngơ / ngày buồn ú ớ đêm vui lờ nhờ...

Nhà văn  (thơ) 
Thật may, anh là người chưa nhũn não / ngày lại ngày tự múc óc nuôi mình / ộc ra con chữ / ộc ra tâm can kiến tạo sinh thành...

Thế giới không còn trăng  (thơ) 
Thế giới không còn trăng! Tin nghe rùng rợn quá / chú Cuội cây đa tan xác giữa thiên hà / không còn tết Trung Thu không còn đêm phá cỗ / không còn ánh trăng ngà cho thi sĩ làm thơ...

Điều bình thường lạ lẫm  (thơ) 
Hình như Sex và Dâm cứ còn mãi trong đời / Tục và Nhạt cứ còn nơi cư trú / Văn bây giờ chẳng còn ranh giới nữa / Thơ mung lung sắp đặt lại chân trời / Chữ Trinh sa cơ ở trọ thân Kiều / Người cười mỉm người cau mày người khóc...

Tội đồ của thời gian  (thơ) 
Có người càng gần càng lớn, càng lùi xa càng nhỏ / Có người càng gần càng nhỏ, càng lùi xa càng lớn / Có người gần xa không lớn không nhỏ / Cắt tóc thời gian / thời gian mọc lại / Dài ra. Cắt ngắn. Dài ra...

Phác hoạ  (thơ) 
Ngõ xóm tuổi thơ nguyên lành không đào bới không mở hành lang không đặt ống nước. Cây duối già chín mọng quả vàng quyến rũ trẻ con và rắn...

Đọc Vỉa Từ  (tiểu luận / nhận định) 
Mất nhiều hơn được hay được nhiều hơn mất, chẳng quan trọng gì lắm đối với một nhà thơ đang đi... (...)

Trần Dần: “Tôi thích đối thoại như tra tấn”  (tiểu luận / nhận định) 
"[...] tôi viết là viết cho những người bằng vai." (...)


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021