Ðinh Vân Anh
tiểu sử &  tác phẩm 

tác phẩm

thói quen | phục chế  (thơ) 
không chịu nổi những tiếng ồn ã ngoài kia / tôi tung chăn bước xuống giường lúc 4 giờ sáng / chỉ để hất mái tóc loà xoà và đi qua đi lại... | ... hơn ba mươi năm tiếp theo người ta tìm thấy chúng nơi tiệm sách cũ / trên cổ đeo những sợi dây chuyền / người thợ nghiệp dư phá ổ khoá và làm tỉnh dậy ánh sáng phong nhiêu / ngay khi ông mở nốt con mắt thứ ba...

ký ức  (thơ) 
bao quanh ngôi nhà của tôi là đám lá chở nặng hoàng hôn / dự tính dời lại ngày mai vào một thời khắc khác / bằng sự lặng im triển kỳ / khung cửa tháng ba nếm mùi từng trải / phát hiện điều gì như nỗi khổ đau...

mantra của nắng  (thơ) 
bàn tay buổi sáng không thể nhớ cơn mưa từng ngủ vùi nơi đây / con đường thì thầm cầu kinh / về một mantra thoát thai từ ký ức / và những khoảng trắng lặp đi lặp lại / trong nguyên mẫu sự hãi sợ của vụn giấy...

Bay  (thơ) 
Khi một thân cây rỗng mọt / mùa xuân bay đi nhiều chiếc lá / bay đi / còn lại dấu chân đời sống đang kỳ rửa ngoài giếng / tuyệt đối chân thực...

Nửa đêm gọi sáng  (thơ) 
Niềm vui / Nỗi muộn phiền / Cùng sinh ra từ bóng tối đi như chân nhện / Ý nghĩ thả xuống mặt người mọng nước / Em giữ bình yên sau mảnh trăng liềm...

ngày bình thường  (thơ) 
... một niềm vui vừa mất tích sáng nay / đánh động sự thức tỉnh trong những đám cháy / nơi vết thương chưa lành sẹo nhú lên một vết thương khác / đức tin vừa được rêu rao trong bóng tối khả nghi / không vết rạn...

Nơi ta ở  (thơ) 
như hai con đường không có ngã ba / nơi chúng ta nhìn thấy điều chưa từng tồn tại / ngón tay hái tận ánh sáng khái niệm / con nhộng lục lột bỏ mùa đông / trườn vào cuốn sách cũ đang nở sương mù / mỗi tấm gương phản ảnh một bộ mặt khác / vừa lướt qua rất nhanh...

những ý nghĩ muộn ngang qua ánh sáng  (thơ) 
... cánh hoa đã mở học cách khép lại / tìm một thí nghiệm mới / những ngôi sao học cách trì hoãn sự ra đời / chờ đợi một thể mệnh mới / dẫu vậy / em vẫn tiếc chúng mình đã quá muộn màng cho những đam mê...

Ngày hạn  (thơ) 
... bài thơ là sự bịa đặt ngọt ngào / về những ái thần / mà tôi không chắc có thể kiểm chứng sự tồn tại của họ / căn nhà nhượng mình cho lũ gián / ngay khi chết đi / trong giấc mơ chúng vẫn còn sinh sản // Người ta mặc cho thơ tấm áo sặc sỡ / nhưng những bài thơ hay nhất / thường không mặc gì...

Dấu hiệu  (thơ) 
... Con nợ mơ quyền lực phản chiếu qua tấm gương / tiết kiệm huyền nhiệm ưu đãi / bữa ăn trưa là miếng vàng / tiếng rên xa xa âm ỉ như ngọn lửa ngún tàn / nỗi sợ hãi biến thành công thức / ngón tay làm quá chức năng che khuất mặt trời / ném xuống chân già nua của nắng...

Trò chơi tháng sáu  (thơ) 
Những đứa trẻ nấp sau trăng / bầy ngựa gỗ đêm / chơi trò trốn bắn / giấc mơ là đích ngắm cuối cùng / nỗi âu lo không tiêu tan / vì chúng ta luôn cưu mang nó // tóc người đàn bà leo lên giàn lửa tháng sáu / làm nguội nỗi nhớ phương đông...

Sự thật  (thơ) 
Mặt nạ của những lời nói / Tuột ra từ tấm gương soi trên vách tường sự thật / Trang đầu cuốn tự truyện ghi chú về sự uy hiếp đồng loại / nhểu ra một màu đục / Người đàn bà ăn tóc của chính mình / Niềm tin như giọt mực ngấm xuống tấm sinh đồ / Bên kia giới hạn mọc lên một chiếc cầu đầy nấm...

May còn bờ vai  (thơ) 
Ánh sáng rộ nở trên đoá tay kết tụ / thắp lớn ngọn bấc trắng / cơn dông sơ sinh quấn tã ngủ trong sách / giấc mơ đi qua / lòng bàn tay kẻ rình xem hy vọng / cây bút chì nằm vừa như dao nhíp...

Kịch  (thơ) 
... Buổi tối không điểm nhấn / sao rơi / tiếng cười ngàn hoa bám / tôi treo mình ngoài khung tranh...

Mượn một con đường...  (thơ) 
... Đó là cuộc giao tranh cuối cùng của ký ức và niềm tin / Ngoài kia chiếc lá cũng mạnh mẽ hơn nhiều / Khi nhắc tới mùa xuân đầu tiên và ngày hạ cuối cùng / Những cánh cửa giấu sau mình trận bão...


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021