Thường Quán [Nguyễn Tiên Hoàng]
tiểu sử &  tác phẩm 

Nhà thơ, hiện sống tại Melbourne, tác giả tập thơ Ngoài giấc ngủ do Văn Nghệ xuất bản tại California, năm 1990.

tác phẩm

Ca từ  (thơ) 
Một đi qua __ còn nghiêng đầu __ ngoái lại / __ mảnh trăng hao __ nào phải / chỉ hư hoai / ở đây kia __ dường một ai __ một ai / __ vừa tìm ra / sáng trời trang trải / cửa rong xanh __ sáng trụy / __ biển cọ mài...

Ghi - buổi sáng Sydney 11-9-17  (thơ) 
Nếu một ai ngồi xoay lưng lại sau bức màn cửa đã buông ngày muộn thì trăng ngoài vẫn mọc, nhưng khi tất cả khách đều nhìn ra khung kiếng trong suốt và thấy, và cùng kêu lên ‘Trăng!’ thì đó là gặp lại, của thời gian. Thời gian đi những bước riêng biệt, giữa vô ý và qui ẩn, giữa đó, qua những con đường vô hình cho làm như đúng hẹn, ở phố cổ lá vừa thay áo, tay kéo lệch một chừng mực...

Trở lại cây dang, trở lại đảo | Roses | Vịnh cảng ngày hè  (thơ) 
Trở lại cây dang trở lại đảo / trở lại biển trở lại cỏ vui, cỏ vùi / trở lại sóng lên, còng chạy bãi / trở lại nhiều đời (lạnh nhạt, ấm nồng, / sấp, ngửa) / trở lại sách đã in đã cháy bùng buổi sáng... | Khi hắn rời / căn vườn treo Lưỡng Hà và thư viện và đài viễn vọng / và những bài toán một hành tinh truy tìm bỏ dở / xem kìa những đoàn quân xâm lược đã vượt sông / xem kìa những miệng lửa trên nghìn cỗ ngựa Á Rập... | Vịnh cảng ngày hè, / mở cửa buổi sắp trưa / mười hai thành phố trong đêm còn treo đèn / và người mà ta gặp ở góc đường, dưới đèn hiên quán về khuya bất chợt / hất mái tóc...

Hậu hậu-chiến (Góc Donald Street+Leeds Street Footscray, Jan 4 2017)  (thơ) 
Sân sau của hải cảng, năm đầu hươu cao cổ / cứng ngáo ngạnh, và các kiện hàng / tàu bè không một động đậy / Toàn bộ khô rang / Ngày nắng hứa / Bàn tay gỗ rơi ra từ bức tranh gỗ / ráp theo dA dA / và Made in (bỏ lửng)...

Đêm tiếng hát | Memories of Nocturne  (thơ) 
Đêm tiếng hát cất bay chim xao xác / Cánh ngói xanh trăng lên môi xanh / Trong tóc rối rừng cây choàng xiết / Tay suối run lệ đá sương ghềnh... | Nocturne, the young moon / flock of night birds, high lines of Mexican roofs, a glistening / nocturne, leading me to your night, you and your guitar...

NGN | Xây (xem tranh Tơ Nhện) | Giản thiểu  (thơ) 
người đã về rồi đó ư / không gian năm tháng đậm loãng thớ từ / mỏi mê sông xám sóng bối xoan dâu... | Mình xây nhà suốt mấy bữa gió / sóng xanh suốt buổi mình quên ngó / ngoảnh lại sắp hoàn tất / bát quái trận đồ, kẻ đứng nhìn... | Biển phi lao vòng quay tối giản thiểu / để phòng mười hai ngoại giả liêu xiêu...

Giữa đám thuyền thúng  (thơ) 
... Cậu nói gì / Chúng đang kéo tới kìa / Ðầy đen cả một chân trời ngắn / Cá lềnh bềnh / Dân lềnh bềnh còn lâu hơn, sao cứ vậy / Ừ, nôm na, không tìm được cái ra / Ừ...

Tưởng niệm  (thơ) 
Khi một người cô, một người thầy mà bạn yêu mến ra đi thì bạn làm gì? / tôi thức dậy sáng nay, tự hỏi tôi, như là / gõ tay vào tấm cửa một căn phòng / còn đang nổi trôi trong ánh sáng mờ tối / đêm qua sau cửa sổ một ánh trăng sáng như một vun đồi, một khung ngực / một bà mẹ, một cô giáo, một người thầy. / Sự bao dung cháy lên mềm mại...

Nội Mông | Mongolian Horde Inside  (thơ) 
Trẻ nhỏ đi rồi, vườn nắng xuyên sơn / dù sớm ngày chưa trễ muộn, cây im, ánh bạch dương / ta nhớ / trẻ nhỏ, mái nhà nhỏ, thành phố cũ kỹ / mộng trong đêm / một người cao, thanh niên / là giờ mọi người đã đi hết / cư dân, va-li, tay nải, hải thuyền / ta nhớ nỗi trống rỗng ăn tới cuống tim mình... | The kids have left. Piercing through the east-side slope of bush, / fresh, morning-scented sun rays are reaching me, the silver birch, the lemon tree, / the mind is still trying to grasp...

‘Confusion of our skins’*  (thơ) 
hoang mang da dẻ đôi người / ngoài trong lẫn lộn màu tươi áo quần... Confusion of our skins, a double-call / exterior-interior, a fleeting state...

Ngày hết một mùa hè | Last day of summer  (thơ) 
nắng trên da cây, con đường thả mắt, những gót chân đi vào vùng bóng / sự lãng quên có âm sắc riêng của mình / dưới tán cây lục, giờ vỡ nứt / một khô lùa, nhưng đa phần là khô hạn / đủ để đổ gãy... | Sun burns and sun lingers on the skin / of trees, a quiet dirt road that holds / then effortlessly releases the onlooker’s gaze...

Tjukurrpa  (thơ) 
... Trong bầu trời, tiếng nói sơ cổ / trong tiếng thúc giục hãy đi đi, hãy đi xa, / xa hơn, vòng tròn lớn, lớn dần / để khi quay lại / chỉ có: / biết đâu, vẫn là đứng, vẫn là đi / mà tươi hoang dại...

Tháng mười một, Phùng Nguyễn / November, Homage to Phùng Nguyễn  (thơ) 
[TƯỞNG NIỆM PHÙNG NGUYỄN (1950-2015)] ... Đi tới đêm, đêm đang dâng lên một độ cao, rộng mở; / đêm ngủ trong mắt một thành phố sau những thành phố, / một cuốn sách đặt sang một bên, thư thản biết / một chốc nữa, trong ngời nắng / sự trở về đông đủ, ly tách, bàn ghế, những tiếng nói, những mùa, & tiếng chuông... | ... a night in the eye of a city / a book half-read lay aside, an assuring calming knowledge / all’s there, being ready, in the sun / the return of people, friends, / enjoined tables, glasses, plates, music, conversations, human voices / voices and sounds of seasons / and quietly, if one listens, / a peal of bells...

Notes – Berkeley XI 27  (truyện / tuỳ bút) 
[10 NĂM TIỀN VỆ] ... Akhmatova, người nói câu ấy, ai treo chị ở đây không phải là tình cờ, họ biết tôi sẽ tới, nhìn ngắm, như chị đã nhìn ngắm những ngôi sao đuối mệt trên Neva, trên những vách nhà tù đỏ và ghi nhận, những câu nói chạy ngược vào trong, nhập tâm, nhập nhập tâm... (...)

Không thân thể  (thơ) 
[Chủ đề: “Phơi Mình Đề Thơ Đòi Tự Do”] ... Không thân thể / bạn tha thứ / tôi nói / Không / với / những kẻ đã chiếm đóng đất mẹ / đã nhiều mười năm / tôi nói Không / với những kẻ bắn và văng tục vào / khát vọng / của em / của anh / ôi anh em tôi / những người đã chết / Không thân thể...

Sau Medea | After Medea  (thơ) 
Sau Medea, những dấu lăn tay / Sông Rubicon để quyết vượt, hình chụp ở bót cảnh binh / bức tường của Goya, những bọc cát đăm đăm mắt / khèn rúc rã rền, diễn viên chào hạ màn: Sau cùng, những cuộc thử diễn cuối / cái chết bất ngờ của đom đóm / và sự nghỉ ngơi... | After Medea, fingerprints / Rubicon to cross, mugshots / Goya’s wall, staring sandbags / lilting mudpipes, the curtain call: Final, final drills / the sudden death of dragonflies / and the rest...

Tuyết | Snow  (thơ) 
[TƯỞNG NIỆM NGUYỄN CHÍ THIỆN (1939-2012)] ... Thomas More Nguyễn Chí Thiện / Magnificent and Blessed / Cho những năm / Người gánh thập tự giá / Miền Bắc đè cong / hoại thư và băng huyết / Những bài thơ của anh mãnh liệt / Quá cô đúc và thương tâm... | ... Thomas More Nguyễn Chí Thiện / Magnificent and blessed / For all the years / You carried the cross / The North was bent / Towards gangrene and hemorrhage / Your songs were so fierce / Succinct and heart touched...

Poem  (thơ) 
Hoặc là người ta đều cùng thức, hoặc là / người ta đều cùng ngủ, với đôi mắt xanh ngoài cửa kia / nếu không / làm sao những tán lá đậm đen / làm sao những tiếng gầm / làm sao trận chạy khua ngân vang / những đầu trán / có thể nói, dỗ dành...

Sonnet  (thơ) 
anh đã sống đã già con mắt / mới tìm ra một bận tiêu tan / trời trung nguyên lũ xám bạt ngàn / người khăn nón núi sông chấm hết // lửa bên đường thú cầm vĩnh quyết / bàn tay đứt gió vụ mưa nghiêng / mùa đặt lên mực xám ưu phiền / bọt xoá trắng đê đầu bể muối...

ghi ở Nha Trang 1991  (thơ) 
tôi ngồi chỗ của anh nhìn ra căn vườn / những đốm nắng / một lần / những khoảng hoa / một lần... | nghiêng một lầu chuông / sương muối, thu bay / lòng để trắng, được hơn trang giấy muối... | ... ngôi sao chiều bên kia đang ửng trăng / những cánh quạ đen mùa thu trôi cùng những giọt nước... | ... Một ngày nhiệt đới, em, một người đi ra cửa / quên không ngoái lại / Sự yên vị sờn rách / đường cổ áo...

biển và phế tích  (thơ) 
... Đứng một chốc. Nghe câu tán xướng / Bay qua vùng hạ trũng xương, người // Và cá, và cốt xương nhuyễn thể / nghĩa là phi lý mặn ngàn khơi // Biển về xanh quá đỗi...

Tiễn bạn  (thơ) 
Chiều muộn đưa người qua cửa / Cánh én chao, ngực đỏ hung / Nhà cuối phố bao nhiêu cửa lửa / Đường dây cao thế nhùng nhằng / Mống trời cao vồng ngũ sắc...

đoái từ và tẩu khúc  (thơ) 
gốc ổi ra vàng cột rơm khóm cúc / gầy cuốc rau lang / dong dáng trưa ô / bích điểm lửa già sau hoa mai tiết / núi cả lưng dang / củi nỏ mây duyềnh / lửa nhánh lưng u đèo trưa sực đỗ...

Cư tang hương thức giác  (thơ) 
[TƯỞNG NIỆM NGUYỄN MỘNG GIÁC (1940-2012)] ... Người hôm nay nhớ anh bằng trăng bằng biển bằng lòng trong sáng / Vẫn nguyên vẹn cõi tình đẹp như trong mộng tưởng, góp cùng cái nghĩa đến từ sinh hoạt văn chương // Làm bằng sự lịch lãm, bằng sự hết lòng và bình tâm in ra chữ nghĩa sách báo / Tạo âm huyền diệu tới từ vườn trà chim về đầu cành buổi qua đêm đẹp lạ...

Rằm tháng năm  (thơ) 
Lửa tàn / ngựa chiến / khễnh chân // Mê cung / nạ mắt / lợm lầm / thịt xâm // Quá giang / tăm tích / phá đầm // Chữ tà / thư tịch / có lầm / thích thân?...

Nói một lời / Plain speaking  (thơ) 
Họ thả bạn, bây giờ, sao? / Bạn nhìn lên nền trời đêm, tin tức gì từ những vì sao. Không. / Chẳng thà là chết, thực chết, như thế khỏi bận nghĩ ngợi / Chẳng là đã chết treo một dựng cổ, làm một cá khô hóa đá vô tâm trong lưới nước... | They released you, what now? / You look at the nigh sky, news from the stars, No. / You’d better be dead, real dead, so you won’t have to think / Would better be hanged neck high, a fossil fish in the water net, and...

Pasternak, tháng Năm, 1960  (thơ) 
... Và em, một vùng ngực thấp hơn, một hành lang, một buổi qua trưa sắp sửa / chiếc cầu vai, khuôn mặt trong tối, không nhìn thấy / cái dáng đi nhanh, không ngoái đầu, / giữa họ, / ánh nắng rọi đúng vào góc bẻ ngoặc / sau lưng, căn phòng những năm, những cuốn tự vị / những trang rời bỏ quên, trong dày kín đó, như vĩnh viễn / chiếc bàn máy đã trùm lên, tấm vải màn ngăn bụi...

tưởng niệm thơ  (thơ) 
[TƯỞNG NIỆM PHẠM CÔNG THIỆN (1941-2011)] ... tờ giấy hẹn nhiều năm quay trớ / những con ong bay trong phòng / nắng mật lên sớm ngày gối xếp bằng đảnh lễ / sự nhớ cổ tóc con người giữa trang bát nhã / bối rối tiếng kim thanh / bậc đá cuối nhảy lên mười hai ngày chữ xếp cất / cuộc đi ngang trâu xanh gà tía gọi mời / xao xác trưa nhà chân đèo bỏ phế...

Viết  (tiểu luận / nhận định) 
Viết là ghi vào giấy một tiếng nói, với một người, không ai đặc biệt cả. Viết là tìm một chỗ trống, một khoảng trống rồi lấp đầy khoảng trống ấy bằng tiếng nói bị cưỡng bức phải nói. Viết là tìm một bước cho cuộc nhảy múa tự biên đạo lấy, trong bóng tối. (...)

Những mảnh vỡ ý nghĩ về thơ  (tiểu luận / nhận định) 
Có người hỏi “Đọc thơ thứ nhất cốt để tìm gì?”, tôi trả lời: “sự kỳ thú.” Nói thế vì: viết trước hết cũng cốt là để tìm sự kỳ thú, cái làm tôi ngạc nhiên. (...)

Nghệ thuật gợi dục  (thơ) 
Như đi qua khúc quẹo một hành lang / Bất ngờ một khe cửa, một gáy cổ / Sự khiêu khích chạy xuống, / Ở nghệ thuật gợi dục / Con người là đôi mắt nóng bị hút chặt / Là vồng gân, những đường máu dọc / Trí tưởng mọi dự tính như kiếng mát / Vừa lấy đi, mái tóc hất tung, sự cuống quýt trẻ nít / Cơn phấn khích có lẽ thuần tuý hoá chất / Nhưng anh không biết và nàng cũng không...

Người chú  (thơ) 
tôi gặp lại ông đứng giữa đường / bộ quần áo xi-vin sọc mới, mái tóc xanh bết / tại sao tôi lại để ý tới hình thể khuôn sọ / của chiếc đầu ngó nghiêng // người đàn ông mất tích ngày triệt thoái ở một cửa biển / nơi ông từng đưa những đứa trẻ ra tắm / những ngày hè...

Bọn trẻ và cát  (thơ) 
Buổi chiều tôi đặt thân mình xuống / để những đứa trẻ đắp cát / lên tất cả kẻ nằm / trừ hai hốc mũi // đêm xuống nhanh / những đứa trẻ đã trở về nhà / những đứa trẻ đã trở về...

Bài thơ mùa thu  (thơ) 
... Bây giờ, có phải mùa thu? một chữ F / như đạn nạp F! / F? Faust ? hay Fate ? / Cấm. ây ! Nhanh! (Fortissimo) / FIRE! / Trên cánh rừng phát quang, chiếc đầu, lại đứng lên, loạng choạng, chập chững / như trẻ nít, lại chạy...


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021