Phan Hải Bằng
tiểu sử &  tác phẩm 

tác phẩm

con đường  (thơ) 
mi đã chọn lựa con đường cho chính mình! / hãy đi hết lựa chọn của mình rồi cũng đến nơi mà tất yếu sẽ là một cái kết dẫu gì đi nữa vẫn mang hơi hám mùi mè hang hốc gốc cội am ám hàm răng anh ánh khóc cười bú mớm an nhiên mịt mù tăm tích...

hoài!  (thơ) 
không, anh không biết rằng không thể về nơi cuối trời làm mây trôi / không, anh không biết rằng cuối con đường vẫn chỉ là con đường. không, anh không biết rằng sau mây vẫn chỉ là mặt trời ngoài ra không gì khác...

Diary - 01  (thơ) 
... biết không em những quả trứng tiên tồn vốn không thật đã tráo trở nở ra hoặc những nỗi hoài nhớ vô cùng căn nguyên tiên tổ tư thế co quắp bào thai hèn nhát hoặc mượn oai phong nguyên thuỷ quyền lực sơ khai gậy gộc cùm gông hát trên nền nhồi nhét đơn tuyến mặt phẳng tư duy lỗi thuộc về lịch sử...

ngẫu...  (thơ) 
... cái chồi mầm bươn bẩy xanh gai luôn muốn chối bỏ tanh tao gai góc mà toả mà nở mà đậu... mà vô hậu những hoa những quả những hạt không có khả năng tự tái sanh sen...

oa oa... ai sẽ cầm đèn...  (thơ) 
phố lạnh mưa / ai sẽ cầm đèn / những người chết — lần lượt trở về qua cửa chánh đông vươn vơn vờn thảo / những người chết — mang sắc mặt hân hoan đờ đẫn của kẻ đang yêu / những người chết — không thể nắm giữ giấc mơ mình...

... ngón chân vừa đi vừa khóc...  (truyện / tuỳ bút) 
... dấu chim di ngón chân đi vừa đi vừa cười khóc muộn mằn nằng nặng ghê lắm như tảng đá sisyphe lăn vèo rơi tõm không thanh âm điệu nhịp chân không đau lắm khi đi bước một như dáng con chim câu đơn côi trên mái nhà năm ngoái năm nay loay hoay nổi lên tan đi hạ xuống... (...)

những giấc mơ bị... đớp  (thơ) 
trên chiều kích những cơn đau / hô hố nhố nhăng khả ố cười / sắc màu váng dầu loang trên mặt nước dưới ánh mặt trời trụi trần những chiều kích khác nhau / rộn ràng vô cảm mong manh buồn / choem choép thanh âm ám ảnh / hình nhân thản nhiên đi đứng đái cười...

Đường chân trời hình xoắn ốc  (truyện / tuỳ bút) 
... thành phố lạ, trăng sáng một nửa, không thấy mặt người. đủ loại tiếng động dòng xe không dứt tiếng ồn. trưa. mặt trời nhiệt đới nhăn nhở với những cây cầu vượt bê tông dòng xe nghẹn ứ mặt đường loang loáng ướt. bốc hơi. không một tiếng người... (...)

ám tượng tự do  (thơ) 
tôi có quyền gì đóng đinh nỗi buồn nguỵ tín lên bức tường toan trắng? / những chiếc đinh bẹt phẳng vô hồn / gượng gạo mơ giấc mơ ngọn gió / những cơn gió không qua miền tôi nữa...


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021