Nguyễn Lãm Thắng
tiểu sử &  tác phẩm 

Sinh ngày 14-8-1973 (Quý Sửu), quê tại làng Tịnh Đông Tây (Hà Dục), Đại Lãnh, Đại Lộc, Quảng Nam. Hiện là giảng viên Hán Nôm, Khoa Ngữ văn, Trường Đại học Sư phạm Huế.

tác phẩm

Tháng tư nước đã chết và bầu trời không tiếng hót  (thơ) 
... tháng tư / những trận pháo hoa hoành tráng bắn lên trời / có thay thế được những dòng nước mắt / ngư dân cúi đầu / ngư dân úp mặt / lăn lóc phận người / máu lộn tim gan / cá bắt từ khơi xa / cá tràn lên quốc lộ / lăn lóc cùng nhân dân / tróc vẩy trầy da / tiếng khóc đau thương uất nghẹn khắp quê nhà...

BA BÀI THƠ  (thơ) 
... em giãy giụa như mùa thu vàng nũng nịu trước gió / xào xạc một màu da chỉ quyến rũ chút nắng vàng nhợt nhạt... | cái mông của mùa đông cuộm lên như bụng con nhện ra vẻ lịch thiệp lạ lùng / tôi trộm nhìn dòng suối đổ xuống / với những bờ thác trắng... | ... con chuồn chuồn không lọt qua được bờ rào kẽm gai / luồng âm thanh quen thuộc nhất giả dối nhất có thể làm rách tươm đôi cánh mỏng như lớp hồ khô của nó...

CHÙM CHÍN BÀI THƠ  (thơ) 
chúng ta đã thấy nắng lên / và nó đã tạo ra bóng mát / ít ra nó tạo ra cái bóng của ta...| ... ngó lên là trời mà không phải là trời chỉ là cái màu chết tiệt / ngó xuống là đất mà không phải là đất chỉ là cái màu xám xịt / ngó đàng sau là bóng mà không phải là bóng là cái màu người / ngó đàng trước là người mà không phải là người là cái màu bóng...

chín bài thơ ngắn  (thơ) 
đám chuột hôi / gặm nhấm đục khoét từng trang huyết sử / chúng đã chết bởi mùi máu ấy... | ... ngôi nhà / chắc chắn đổ / bởi móng nền được đúc bằng xương tuỷ...

giọt máu còn tươi trong từng cơn biển thét  (thơ) 
... em có nghe / tiếng sóng gào thét bằng nước mắt chung thân / những con thuyền ký ức / anh / bốn mươi năm tật nguyền hơi thở / em / dúi đầu bứt tóc / cắn tim mình trong chiều gió chết / những lời nói trong cuống họng / đầy bùn...

lịch sử hiện lên từ xương trắng  (thơ) 
... đá chồng lên xương xương chồng lên tượng tượng chồng cõi sống hom hem / đàn kiến đói giành hột lúa lép ngọn rơm / lửa bùng lửa cháy / rơm kiến thành tro / lửa đỏ mắt đỏ tròng đỏ / trong bàn tay đỏ / con sông bốc cháy / cho biển thành tro / lòng người bốc cháy / lịch sử nằm nghiêng chân duỗi chân co...

bay lên với gió  (thơ) 
... hãy giữ nguyên những âm thanh quen thuộc ấy / như giữ nguyên những giọt sữa trên đầu vú chực trào ra / như mạch suối của rừng / lật trang cũ / gió tung nắng mới trên từng con chữ / từng con chữ sắp hình của tuổi / những tuổi buồn những tuổi vui những tuổi hận / bay lên / với gió...

Một chục bài thơ pakâu  (thơ) 
những người bạn thân của tôi bỏ quên cây đàn ở góc phòng ngủ / nửa đêm tôi giật mình thức dậy / tiếng đàn còn ngân vang trong giấc mơ // hắn mở to mồm và hát những ca từ quen thuộc láo toét / những con trùn từ dưới đất chui lên bởi những lời đồn về hắn / và đã chết sau đó vì bụi đất và ánh sáng...

nguyên tiêu  (thơ) 
... con chó đã cắn lưỡi lúc 2 giờ chiều / và ông ngoại đã chôn nó cách đó khoảng chục phút rưỡi / cậu bé đã khóc nghẹn ngào / đây là lần thứ tư cậu bé khóc đưa tiễn những người bạn thân của mình / lớn lên / cậu bé sẽ hiểu những gì tôi không nói ra lúc này...

tôi ở tại nơi không phải là nơi tôi ở  (thơ) 
tôi đứng dậy / những mê muội của lớp vỏ thời gian / đi rồi / những cục ghèn đá hoá rêu xám / nỗi âu lo rụng tóc / đằng sau những tượng đài là những hài cốt cháy đen / những tiếng súng đã hoá thành loa vang vang trên bầu trời máu...

những giọt xuân  (thơ) 
tôi nằm trong rừng già với mùi thơm cỏ khô tịch lặng / những tia nắng lọt khe / rải trên thân thể trần truồng của tôi những giọt nhựa xuân / lấp lánh tinh quái...

Trưa mùng tám tết nơi đó mùa đang rụng trứng [gà]  (thơ) 
nơi đó / máu đã đông trong trí nhớ / đá chất trong ngực nặng trịch / tiếng thở chết dần / tiếng nhạc đưa tang chìm xuống đáy dòng sông vĩnh viễn không mùa xuân trở lại...

Tôi bóp trái tim mình | Bừng giấc  (thơ) 
con lạch đầu làng run lên nên tiếng róc rách rất lạnh / đất không thở nổi nằm co ro trên bờ / những viên sỏi cuộn tròn đau đớn vào trong / im phắc... | mưa đang rơi ngoài cửa sổ / lộp bộp trên tàu lá chuối / tôi không dám tin / gió đang xới khuôn mặt tôi...

Tôi đi một vòng quanh tôi  (thơ) 
tôi tìm những gì sót lại trong lúc đang lang thang trên cơ thể mình / tôi bắt gặp dòng suối khô / trong khoé mắt / những ngày tháng chết kiệt / trên hàng mi / cháy sém / những âm thanh vui / buồn / một thời / hoá thạch trên các phím đàn răng...

Trong thân xác này là những que nhang  (thơ) 
đây từng sợi tóc từ trên trời thao thức trắng đã bay cùng khói thuốc chiều nhuốm bạc / ngày cũ còn nguyên máu lửa / ngày cũ còn nguyên bóng đêm / ôi thân tàu đứt đoạn nước mắt bi ai / những cuộc triển lãm tầm thường nhất lặp lại một khung cửa hẹp buồn như lỗ rấm...

Nói gì? Im lặng thì hơn  (thơ) 
cắn nát sợi tóc vàng trong khuya / nỗi buồn không bao giờ nát như em nghĩ / kết thúc một câu nói dở dang / anh đã về nằm trong ngôi mộ cũ / rất gọn gàng / những bài thơ những câu thơ những tứ thơ anh đã ép chặt thành quan tài / bốn dài hai ngắn / chiếc quan tài như vò rượu hâm nóng đến bỏng tay...

Chùm thơ pakâu [212-295]  (thơ) 
hãy nhìn kỹ trong gương / sẽ thấy / chiếc đầu lâu của mình | trong đêm / những dòng sông / chảy lên trời | cơn mưa lớn nhất / không thể / tắm gội hết cơ thể trái đất...

Chùm 21 BÀI THƠ  (thơ) 
... sự bành trướng của lòng tham của chủ nghĩa toàn trị ăn dần không gian cần thiết tối thiểu / những đứa trẻ khó tung đôi cánh tự do / chúng ăn những món ăn tinh thần thô tạp nhất / ta đã thấy mây đen phủ kín trên đường bay của chúng...

Đã nghe mùa đông sờ gáy đêm khuya | Em cào xác mình bằng lưỡi cuốc đớn đau  (thơ) 
quấn chiếc khăn vào cổ đi em / đêm nay trời rắc tuyết / trăng gầy co ro biển / cây sữa trơ thân / lao xao mấy tầng bông mây trắng bước sóng sa mạc... | ... em cào xác mình bằng lưỡi cuốc đớn đau / em gục xuống đá bia dân tộc ngàn năm rêu mờ niên đại / em lết trên bế tắc đường cày / tuỷ buồn ám ảnh...

Có đám mây ngoài phố đã bước cùng tôi | Nỗi buồn là dòng máu chảy xiết | Ánh sáng tàu điện ngầm  (thơ) 
như người đàn bà ốm nghén / tôi nôn tháo thốc nhiều lần sáng nay / tôi choáng váng khi chạm giọt nắng cọ quậy chùm hoa mùng tơi... | ... muỗi mang trong mình giọt máu nhân loại / giọt máu biết bay trên hành trình cái chết nay mai / cái chết bài thơ đời người... | ... em ngậm nụ cười mới nhú / trái tim tàu điện ngầm / tốc độ / băng trong lòng đất / bàn chân chạm ga bình yên / môi hồng vải mịn...

Ngôi mộ nước  (thơ) 
... những con người như thân cây chuối gãy ngang lưng / những con người chưa bao giờ được làm người thực sự / những con người bị sỉ nhục trên vùng đất cằn cỗi luôn bị ám ảnh bóng đêm khát máu / những con người cô đơn trong thiên đường của họ / bởi thiên đường là thường điên [loạn] / thiên đường / là cõi vong nô / & ngoa trá...

Nhắm & mở  (thơ) 
giọt nắng không biết ngủ / sáng lên / điểm tô tia mắt cảm ngộ / đôi mắt đi từ miền bão lũ / sợi dây âm thanh / kéo dài những tiết điệu của giọt máu treo ngược...

Tiếng mưa càm ràm bên đáy cửa sổ | Ta chăn hạnh phúc lạc bầy | Sợi tóc rớt xuống theo điệu nhạc buồn  (thơ) 
... anh lẩm nhẩm trong căn gác hẹp như tiếng mưa càm ràm bên đáy cửa sổ / anh cầm ly trà nhấp môi không biết bên trong không còn một giọt / mưa vẫn sút vào lòng... | ngày nỏ mặt trời / đêm không vầng trăng / thành phố chao nghiêng ngọn tháp / cơn địa chấn nào định cướp khát khao em... | ... nghe sóng dội ngoài biển xa làm tim đập mạnh / có gì như việt nam đang nghẹn trong cổ / những cuộc chia tay / những nhát dao / những họng súng / những chiếc bóng cúi gập xuống trời chiều...

Nửa đêm tôi khóc rống lên  (thơ) 
... hơi thở đang tạo dựng mầm sống / & nước mắt đang kéo dài sự sống để khẳng định sứ mệnh của một dân tộc không có chữ viết mà chỉ vẽ nên những vòng tròn đau khổ / vòng tròn của những bong bóng được thổi phồng ở cấp số nhân rồi vỡ tung kết liễu / vòng tròn nối vòng tròn nối vòng...

Cho sinh nhật 40  (thơ) 
chết đi hỡi dòng nước mắt lột tròng / những giọt máu bắt đầu rời thân xác này trong mùa biến động / đất trời quằn quại trong chiếc còng rỉ sét / mặt người nhìn nhau qua hơi thở xám bùn / những tiếng thở theo điệu nhạc chiêu hồn / chập chờn đàn trâu đi / chập chờn nhang khói bay...

Ngắm tranh  (thơ) 
bày chiếc chiếu rách lên trang giấy / ngày cùn trong đáy ly / liếm giọt thở cuối cùng của câu thơ cháy nám trong tù / ngày chưa nói hết những trối trăn rụng xám / ta đi từ mái tranh buồn rồi về thu lu trong ngôi mộ cũ / ngồi nhai từng chiếc nấm tràm / nghe đắng đót phiến môi lịch sử...

Khu rừng ma | Xem phim trên net | Tiếng sủa  (thơ) 
... những thòng lọng siết chết quyền tự do làm người tối thiểu / những vuốt nanh bịt mồm sự thật / những hồ sơ cướp đất hại dân... | ... họ được huấn luyện trong lò sát nhân / những kẻ máu lạnh chuyên thay hình đổi dạng / họ mặc đủ kiểu áo quần của đám đông / họ đóng vai quần chúng / rất giống / chỉ khác: đôi mắt là của cầm thú... | ... xã hội bất nhân rất ít sử dụng tiếng người / bạn thử nói về sự thật một lần thôi / bạn sẽ nghe lời của mình vọng lại là những tiếng sủa / vậy bạn hãy sủa để được nghe ít ra một tiếng người vọng lại...

Từng ngày ta lăn đi  (thơ) 
... tròm trèm 40 năm / 40 tuổi đời tàn khốc / giấc mơ manh chiếu rách / hột cơm chó liếm nát làm đôi / ôi xứ sở đau thương / ôi thiên đường vấy máu / em thốt lên đến khi không còn tiếng thở / chị thốt lên hận cứa oan hồn / anh thốt lên còng lưng gánh máu / mẹ thốt lên nước mắt làm mù đôi mắt / cha thốt lên gãy nát chân tay / ta thốt lên hai tiếng tù đày / đất chết ngàn năm hờn tủi...

Đi bộ dọc hành lang người | Những con phố đang bị bệnh lao phổi | Trên con đường rất thối không cần khẩu trang vì sự mặc nhiên phũ phàng  (thơ) 
... đoạn đường nơi công viên bị đứt thành ba khúc / chúng tôi phải đi vòng / để thấy sự cù lần dai nhách tệ hại của những đường lối lỗi thời lạc hậu / những lề thói giả tạo đóng váng trong miệng cống thối... | ... những bài hát khổ đau bệnh tật ầm ĩ dưới lòng đất / ngày mai / máu chảy vào chiếc gậy... | ... tôi đi trên con đường không hoa trái / mùa chết dưới huyệt lạnh tháng năm / những tiếng khóc cứ nối dần lớn dần rồi nhỏ dần thành tiếng nấc...

Mùng hai tết quý tỵ chó sủa ngoài ngõ cụt trong thành phố đầy ma  (thơ) 
một ánh đèn hay một xác chết đang thối rữa / mùng hai tết / bản nhạc đang phân huỷ trên đài phát thanh / bên bụi chuối / những vị anh hùng không xương / đang nhíu mặt trên trang sách / những món đồ chơi không được đón nhận của lũ trẻ / như những phiền muộn của xã hội / như những nỗi đau về đất nước tôi...

Tro khóc trong bình rượu  (thơ) 
men mon hành trình não / con mắm con tép lơi khơi mùa xuân bẹp nụ / bi chừ / thơ vận hành theo máu / những tiếng hô ọt ẹt trong cổ họng hoàng trường // màu nâu mắt mẹ / màu vàng trầu lá / rụng ngày như trứng rụng...

Sinh khí | Đêm võng | Trên chuyến xe ta về  (thơ) 
... đâu / đó nàng / đã tự sát bằng / chính giấc ngủ của / mình & cố tình để sót lại / nhịp thở nhẹ nhàng thơm phức... | ngọn gió / gục đầu qua ngõ / trăng còn ngủ mê / trong tiếng chuông nhuốm / bệnh... | ta ôm / năm tháng này / bằng đôi tay toạc máu / những mũi tên độc không tên / bắn vào ngực ta...

Dự báo [ngây] thơ | Phía trước kìa! | Cóc có ngóc [đầu] cóc ngó  (thơ) 
thơ mọc rễ / những rễ thơ bò quanh năm trong lòng đá / ngửi mùi địa trục / khen khét lửa xương người... | sẽ đi sẽ về sẽ ở lại / ngày chết tiệt ngày / cong cớn đám ma trơi / những diễn văn phù nề trên những cặp vú khủng rung rinh quyến dụ... | trong cuộc chạy đua này / cóc đứng yên một chỗ / cóc đang chạy bằng sự tưởng tượng về một thế giới...

Những tia nhìn | Lột da mặt | Sáng nay gà đẻ  (thơ) 
tôi còn sót lại cùng với giọt máu cuối cùng dưới gầm trời u ám / chiếc lá khô bắt đầu phân huỷ / những bàn chân quen mọc rêu giả dối vĩnh hằng / tôi đi ngược về phía tôi / nơi sự cô độc rỉ ra từng vết dao... | giọt giọt café quen thuộc nhảy múa sềnh sệch trên bình minh vụn nắng / bắt đầu giây phút tán tụng / miệng phun bọt... | trong tiếng gáy động viên nhiệt thành của lão gà trống mòn cựa / cú rặn tuyệt đỉnh đớn đau tọt trứng / mặt trời lăn ra sau hậu môn...

Những đợt sóng ngầm bình yên  (thơ) 
trước hồ sóng biển / tôi nghe / đêm thấm dần vào bình yên / tiếng chim rừng cựa quậy thung lũng / mái nhà sàn đang thở nhịp khuya / đoá phong lan trong ngực em bung hương...

Hạ màn | Sau khi ta chết | Ghi chú trên tấm bia đá ở nghĩa trang thơ  (thơ) 
móc ra từ trái tim một vở kịch ố hoen màu đất thúi / những viên gạch ngữ ngôn sắp xếp lớp lớp não chết / đi trên đôi chân mùa điên / chứng nhân mặt trời nát rã / súng lên nòng... | ... những xương xẩu bắt đầu phân huỷ / ta thấy rõ lũ chuột lắc đầu / & quay lưng với ta / sự im lặng kỳ lạ của không gian xó bếp... | tôi sẽ trở lại một ngày nào đó / thăm viếng những nấm mồ thơ / những câu thơ bị thiến trên bản thảo / chết tức tưởi dưới oan mồ...

Nắng huế | Dưới gốc me già | Bài thơ thi thể  (thơ) 
những con ma chầm chậm ngóc đầu lên khỏi mặt nước sông hương rồi biến mất / cơn mưa giông chạy trốn vào đại nội... | bàn tay tật nguyền của tôi bấu toạc mặt trời / những hột lửa rỏ xuống / tiếng nổ núp vào tiếng hét của tôi... | anh đã thấy một ngày thật nhớp trên đại lộ tháng tư / cái ngày ám ảnh anh suốt một đời / anh câm nín / & nuốt máu vào lòng...

Nghe đâu đó mẩu đối thoại | Mùa hè lãng nhách  (thơ) 
rồi chúng lớn lên xa dần cha mẹ & có thể chúng sẽ phản lại cha mẹ / rồi học trò sau khi ra trường có thể phản thầy vì chúng tự tìm thấy những bài giảng cũ mèm không còn phù hợp với thực tế nữa... | tôi ngồi gặm xương gà góc phố đống đa / tự nhiên em đi qua / có bịt mặt nạ / tôi vẫn biết đó là em...

Mở con mắt làng | Mở cửa [nhà] mình buổi sáng | Những câu thơ giữa đời  (thơ) 
6 giờ lẻ 3 phút / tiếng gà vẫn gáy giòn / hai con chó hàng xóm mắc lẹo trước con hẻm sền sệt / hôm qua khai mạc festival... | cánh đồng hoang dại như khuôn mặt bơ phờ của bà mẹ già trên đất nước tôi / khoảng không thấu lạnh / máu chảy chân trời... | ... mùa hè đỏ máu trên đùi thịt / những oan hồn co giật sau nhát dao phập trên mặt thớt...

Ngón tơ núm mọng rúng trăng khuya | Tôi mắc kẹt giữa nụ hôn của họ  (thơ) 
... công viên ngút xanh trong ký ức đêm lạnh / những bia đá in hằn nắng mỏi / những ký tự nén dồn / lạc nhau / bài ca em hát không mang nỗi muộn phiền hài cốt / nhưng giai điệu giục thúc lân tinh... | ... họ gặm nhau qua tiếng rên dồn / dập / có thể họ sẽ giẫm tôi nát bét / đó là / mùa hạ rực lửa trên những tàn phượng sôi nắng...

Mắc chi... hổng biết mô nờ! | Anh ơi tặng cho em tập thơ | Ta gặp nhau mà chẳng nói chi trơn  (thơ) 
le lưỡi liếm cơn mưa ngộ / trên mép môi em / anh cồn cào biến tấu ngựa ô / thốc thốc / chen chen... | ... ôi / nhà thơ / loay hoay như ong thợ / chẳng là cái thớ [gì] / suốt ngày ngồi trên bàn thờ / chờ ngày tắt thở... | ... ôi em đã quay về / cái đôi môi mọng mọng / cái đôi vai gầy gầy / cái bàn tay nhỏ nhỏ / cái dáng người mây mây...

Mút thanh quản | Cuộc gọi cho máu | Đêm cổ thụ  (thơ) 
tôi đang bước đi trên đôi mắt của tôi / chiếc chìa khoá thõng xuống dưới rốn / tôi mở cánh cửa bầu trời quái thai / tấm gương hắt chiếu tia máu trong cơn đau tim phế tích / lấm tấm lâm thâm mùi lịch sử... | máu đặc màu tóc rụng / ta nuốt bể dâu vào lòng / nói / nói / & / đếch nói... | cây héo đứng / chốn lặng lờ / núi đứng / cúi mặt / sông mờ mặt cau...

Và mây trắng đã ngừng trôi  (thơ) 
& / mây trắng đã ngừng trôi / tiễn nhau / nghẹn đắng / cạn lời thơ đau / sông còi bạc phếch triền lau / ngỡ ngàng sóng / vỗ / úa nhàu phố xưa...

Trên chuyến tàu SE20  (thơ) 
con tàu / bộ xương cột sống / từng khớp từng toa móc nối / lăn trườn nghiến gặm thủng ngày đêm / nhả chuỗi âm thanh loạn thô / trong từng đốt sống / những mảnh đời làm nên tổ mối / những mảnh đời thật nhỏ với những đôi mắt to ném qua ô cửa nhỏ / từng phút từng giây / copy những lát cắt cuộc sống / & dán vào tim phổi...

có những bài thơ  (thơ) 
có những bài thơ / vừa mới sinh ra phải chịu tội tù / những bài thơ mang hình đứa trẻ mồ côi / những bài thơ mang hình thiếu phụ / những bài thơ mang hình mẹ già lú lẫn với thời gian // những bài thơ / có đôi mắt buồn nhìn sự thật thế kỷ / đã bị tạt a-xít mù loà...

Phố cổ  (thơ) 
... đồng tiền lăn theo con chữ nhập nhoà // mưa phùn lăn ngược phố / mong manh hư danh / phong phanh dáng em / cà-phê long lanh sâu sâu mắt em / loăn quăn tóc mai loăn quăn xuân thì...

Buổi sáng chúa nhật & những hột mưa vui | Cái mặt [trời] méo xệch chui qua con hẻm ngập rác  (thơ) 
Tôi / trộn mật / ong với nghệ / đen vào cái hũ nhựa / cũ & dậy nắp lại / mỗi khi / cơn / đau / dạ dày báo hiệu / tôi sẽ mở nắp ra... | ... tôi gọi đó là một xã hội chen chúc / tôi hỏi cái xã hội ấy có bị mọc ghẻ không bị nấm không / a tôi hiểu rồi / có thể nói rằng mái tóc của anh ấy là mô hình xã hội của kẻ điên cai trị tất nhiên nó không được vệ sinh...

Xác chết tồn tại như những tín hiệu ngôn ngữ | Biếm hoạ  (thơ) 
những gò mồ phơi xương trắng đẫm mồ hôi / không mơ về màu vàng của hoa cúc hay màu đỏ oan hờn của máu / bóng ma mọc lên như nấm tràm / di chuyển trong ngột ngạt hơi đất của cơn mưa dở kéo dài oan khốc... | gà trống đá cặp cựa vào mặt trời cái mặt trời méo xệch / những chiếc răng gãy rớt xuống quảng trường mù khói / đến lúc ổ gà đầy cứt thối xen kẽ đám mạt gà đỏ hồng bỗng chốc bị thiêu trụi bởi những chiếc răng gãy...

Kệ tui  (thơ) 
buồn chi anh / he he / tui rứa đó / thích chi mần nấy / rứa mới là thơ / vì tui nghĩ thơ như tiếng thở / tui thở kiểu chi kệ tui / tui ưa rứa...

Thái hư lảo đảo | Gặp hai cái chết đầu năm  (thơ) 
... em kéo mùa xuân mái tóc / quê hương kéo nỗi buồn dòng sông / hoàng hôn kéo bóng cây ngã quỵ xuống con mương già / sương mờ kéo dài nước mắt / cuộc sống kéo dài ra những dấu hiệu chua và rát... | sáng ni dậy sớm cho gà ăn / có con chuột chết nằm cứng đơ nơi góc chuồng / hôm qua trời lạnh quá / có thể nó chết đói...

Nhà thơ là con kiến nhỏ | Con xin chào ngày mới  (thơ) 
cũng như con kiến nhỏ / tôi quan sát trong từng bước chân của tôi / từng phút giây thoáng qua / những câu thơ / cần mẫn / tôi tha từng ngày từng ngày chậm chạp về tổ... | mở con mắt còn dính ghèn ban mai / con tìm đến những vần thơ mà con thích tất nhiên không phải của con / những bài thơ cùng hơi thở tuy mạnh yếu khác nhau tất nhiên có mùi khác nhau...

Ngược sáng  (thơ) 
... tháng giêng / vẫn ruộng vẫn đồng vẫn sông vẫn núi vẫn than vẫn củi vẫn suối vẫn truông vẫn rẫy vẫn nương vẫn nguồn vẫn lạch / dân vẫn là dân vẫn nghèo kiết xác / dân vẫn dân không lẫn vào đâu được / một cục đen thui ở giữa trần đời...

Những cơn ho mưa phùn  (thơ) 
phố chiều tan loãng trong mưa phùn / cơn ho của em thấm vào chuông thiên mụ / từng đợt sóng của gió hất tung bóng ngày dưới chân tháp phước duyên / thuyền rồng trơ trẽn nhìn dòng sông tím tái...

Ngoại cảm | Con rắn bò dưới chân  (thơ) 
họ đã chết trong trại tù / những cái chết vẽ ngoằn ngoèo những đốt xương hoà máu / họ nắm bàn tay tôi chỉ thẳng vào lịch sử... | ... chiếc giường không vạt chỏng chơ giữa gian nhà rỗng / tôi ghé mắt nhìn quá khứ / làng quê đâu đó không thấy một bóng người đằng sau bụi chuối ba lùn...

Vết sẹo của nỗi buồn chái bếp  (thơ) 
... cục than hồng muốn nói về một ngày mai rất sáng / nhưng tiếng nói vừa dứt nó đã thành tro / khói bếp chảy xuyên qua tôi / những vết sẹo của nỗi buồn khô dần thành bồ hóng...

Chúng ta nói về chúng ta  (thơ) 
... những tiếng chuông rỏ máu trong ta / chúng ta từng ước mơ nằm bên nhau nhấm nháp vị bình yên / liếm từng giọt mưa xuân phớt nhẹ / nhưng / có được đâu...

Thời gian nhắm mắt  (thơ) 
... thời gian nhắm nghiền con mắt / dãy núi lệch vai nghiêng xác phập phều biển / không cân đối nụ cười & nước mắt / & khi ấy / không gian nằm ngửa / thời gian nằm sấp / & chúng ta nằm nghiêng theo dự kiến...

Nói chuyện với người bạn già xa nửa vòng trái đất  (thơ) 
... hết rồi / phiên chợ cuối / rầm rập những oan hồn duyệt binh qua phố / không hát khúc quân hành / chỉ xé vụn giấc mơ thành những sợi thuốc cẩm lệ / & vấn / & rít / mùa đông đắp chăn máu xám / đố ai tìm nổi một màu xanh...

Chùm thơ pakâu [167-211]  (thơ) 
Mái tranh chiều / Mo cau rụng / Tuổi già đến rồi | Lũ qua làng / Trẻ thích lội nước / Lúa chết trong lòng mẹ | Thuỷ triều xuống / Những dáng người mọc lên / Hình vỏ ốc | Vườn chùa / Nụ hôn trộm / Ướt tiếng chuông ...

Liên tưởng phố | Thôi dừng khóc vì không ai nghe đâu  (thơ) 
phố cảm gió / & buồn nôn / ta gọi tên / camranhcamlâmninhhòadiênkhánhvạnninhkhánhvĩnh / rồi chúi đầu vào hoài niệm / cuối cùng của ta là gì / ta miết dọc sợi tóc tuột... | hãy nín đi / cơn gió / đừng thổi vào mồm ta nữa / hãy câm đi / cơn mưa / chớ giễu cợt lòng ta đau rũ / bàn phím ướt mất rồi / tay đứt ra từng ngón...

Chúng ta còn yêu nhau dĩ vãng  (thơ) 
... bài nhạc sáng ướt đầm mộng tinh / cơn gió vụng về lau trộm / tình yêu trong dĩ vãng phôi thai mầu nhiệm / không thể chối từ / vết răng...

Về đâu mong manh | Đã tới rồi những tiếng nổ | Thằng điên  (thơ) 
nhìn qua khung cửa tôi thấy tấm gương màu đen há hốc / con trơi bò trên bàn viết / lời tiên tri mềm nhũn hình hài / tiếng thạch sùng ăn cắp mùi khói nhang trên bàn thờ rao bán / tôi hốt những suy nghĩ vội bỏ vào mồm... | khắp kinh thành cũ đang cựa quậy những đôi mắt câm lười biếng / lơ lửng từng chiếc túi ni-lông gói những cuộc đời... | cơn gió ăn dần tôi trên điếu thuốc ngủ vùi / mùa đông đẩy tôi qua cổng nhà thương điên / tôi đã gặp chính tôi trong tiếng khóc cười vọng ra hàng rào thép...

Chùm thơ pakâu [141-165]  (thơ) 
tiếng mưa đêm giã nát mái tranh / gà mái cúi đầu đảo trứng / mẹ kéo tấm chăn rách lên ngực con... | bụi đỏ làm nhoè dần bóng chị trên ruộng nắng / chuyến xe đưa tôi đi / chở cả mùa gặt...

Gặp tia nắng trong dạ con bình minh | Lật thớ đất cày trên cánh đồng máu ứ | Tin nhắn còn sót trên bàn thờ  (thơ) 
lội qua khuôn mặt ánh sáng lạnh / chạm bóng cuộc tình hờ tròn lẳn / chiếc răng nanh mọc ra từ sống lưỡi... | ... thời gian có màu đen bồ hóng / bám vào từng đốt xương nhà thơ / sẽ không mở cửa cho cánh hoa rữa thịt... | đã hết chấm hết sạch sành sanh không còn gì như chiếc túi ni-lông đựng nước mía của thằng bé đã hút sạch và bầy kiến liếm hết những mùi đường còn sót lại...

Sài Gòn 20h30 | Chiều chia tay nắng hòn chồng bên cây thảo nhơn | Vệt trăng kinh thành  (thơ) 
... những khoảnh khắc rối / có thể làm những hồng cầu dập dã / nhấn phím di động xem giờ / cảm giác còi xe giục giã... | ... buổi chiều chưa tạnh lời mà sao thuỷ triều đã rút / những đứa trẻ nhặt nhạnh máu mình trên vũng bùn nhấp nhô càn khôn / nắng chiều xé bóng người ra nhiều mảnh... | ... chúng ta đã viết nên những giai điệu của sự huyền bí / viên gạch mẻ nứt ra / một bóng ma xuất hiện / kéo đôi mắt tình nhơn khép lại...

Đám tang cuối chiều | Dậy hương đêm  (thơ) 
trong đôi mắt ấy / đã cháy máu / buổi chiều đưa tang về cội / nắng bầm trên quan tài và tiếng khóc / cát nuốt linh hồn ngấu nghiến / lá triệu buồn ngẩn ngơ / khói nhang trói tuổi... | ánh đèn vàng trên cầu bạch hổ hắt qua phía ngôi sao mới ló / cơn gió nguyệt biều đuổi đêm sơ nguyệt / đêm nay / thành phố đang toả hương từ môi em...

Lời của cây nơi hố thẳm  (thơ) 
vắt ngang qua rừng thẳm / & đu mình dọc triền đá dựng / ở đây quanh năm không có mặt trời / chỉ bao trùm một mùa đông ghẻ lạnh ghê hồn / bao nhiêu nước mắt của xứ sở này đã ngấm vào thịt da / bỏng rát / & / tê buốt / lũ rêu bám chặt trên lưng những định hướng dối lừa...

Ở phía chuồng bình minh| Đối diện nhật lệ | Hạnh phúc xanh  (thơ) 
bầy gà cắn nhau uý oé nơi góc chuồng bình minh / chúng đá nhau hì hục / toạc máu đầu / bằng đôi cựa giống nòi / tiếng cục tác ầm xèo kích động lũ chó ăng ẳng dọc con mương làng thối hoắc... | cát hằng hà mang hình giọt lệ / thổi ngược vào khoé mắt răng môi / đồng hới của anh & em / và của mặn mòi nỗi nhớ... | Anh mở tung cánh cửa / ban mai rạng rỡ nắng hồng / ùa vào lấp lánh / một sớm bình minh đàn chim vỗ cánh / không gian xanh / giàn trầu xanh...

Buổi sáng tự do | Ánh sáng là sự trần truồng của tiếng thở | Trên đồi xuân mộng  (thơ) 
... anh vẽ thành phố của chúng mình trên đôi mắt em / bằng cây cọ tự do / cỏ trần truồng ra phơi nắng / ta trần truồng ý nghĩ / trong trần truồng đôi môi... | đặt trên đồi biếc cỏ / xác một nụ hôn máu khô / đã hoài thai môi lửa... | anh trườn lên đồi xanh / ngập dưới tiếng nhạc của loài dế than / những nõn lá non mướt mang những hạt sương hình bầu vú...

Rốt cục cũng là máu thôi  (thơ) 
vỡ ra một nụ cười héo đọt / một thế hệ gieo neo cạm bẫy / đời bay trên dây kéo mù / máu chảy trong cánh đập rớt bầm lối cỏ / ngả nón đong mưa kéo tuột nóc lầu hổn hển / máu chảy xuống tay người...

72 bài pakâu  (thơ) 
áo mưa mỏng bọc áo ấm / nước mắt bọc cơn mưa / trời rộng không bọc nổi con người | câu nói của đứa bé mồ côi / làm chấn động nhân loại / sóng thần lương tâm | đôi tay choàng sóng biển / ví bàn chân là núi lớn / vượt mê...

Sự thật của tháng ba | Cõng xác | Điện thoại cho mẹ  (thơ) 
sự thật của tháng ba là một cuộc chia tay / im lặng như hơi thở... | bạn tôi đã nằm xuống / trong bàn tay của tôi / tôi dìu cái chết chưa đông máu... | ... cuộc điện thoại hay đúng hơn là cuộc độc thoại của mẹ / vì mẹ tôi bị lãng tai / suốt cuộc điện thoại tôi lặp lại nhiều nhất hai tiếng vâng ạ...

Sáu bài thơ  (thơ) 
trong thanh quản đắng huda đã nghe thơ dấy bọt mùa xuân / cây bàng mệt lử khi nhìn xuống mặt đường trần gian lấm / đám mây co thắt cơn đau sà xuống vòng tay phố / trong ý nghĩ / nghe bàn chân sám hối từng bước rễ cây...

Mồng tám tháng ba | Những đám mây xám | Bóc một lớp da xù xì trên cây cổ thụ  (thơ) 
Thưa / món quà đắt tiền / và hoa hồng / nàng đã vứt vào sọt rác... | những đám mây xám toa rập / chúng có thể cười toang hoác dưới bầu trời ngột / và tự đứt ra từng khúc nhão nhoẹt... | từng giọt máu trong tôi nói với em về sự sống sót của kiếp người trong biển đêm u ám / mỗi ngày chúng giục tôi biết hiến dâng / và ươm mầm khát vọng...

Trưa sáu ba một một lòng vòng đà nẵng  (thơ) 
dìu sóng biển thanh khê đi chơi trên cát / chốc chốc giẫm phải mấy chú còng nằm vùng / nắng khô cong cong con mực lép / cong cong con mắt khói / cong cong dáng tàu bão đớp / nắng u u trên trời / nắng u mê trong đời / nắng nổi từng cục u trên lưng trắng muối của mẹ già nhà ai lom khom nhặt sự sống...

Đỏ kinh  (thơ) 
ngày chưa bước qua giấc ngủ liêu / đêm chưa hiển ngôn trong cái nhìn lý / tiếng chuông bùi khua kinh kệ / mùa rụng lá bỉm / đời rớt giọt tình âu phục / em về trong khuya lê minh / em sẽ đón ban mai ngát hoa trắng đinh thị / đời chi lạ khaly / nhảy lên men / chồm lên thế kỷ...

Trước biển Vũng Tàu | Ngắn và dài | Nghề bán quan tài | Uống với cu hiếu!  (thơ) 
ngay giờ phút này và ngày mai ta nghĩ về ngày ta ra đi để ta bước tiếp ngày hôm nay / ngày mai khúc hát nhảy múa trên bàn tay từng vượt biển / ta bế con đường trên đôi tay... | một câu thơ ngắn làm tôi phải suy nghĩ dài hơn một trường ca... | khách hàng là những người bị sai khiến từ những người đã chết... | cu hiếu bảo là hai két huda hay dăm ba lít rượu em vẫn không say / em chỉ say tình thôi...

Hất một tiếng cười | Con đường đất đỏ lầy mưa | Thấy lạnh trong hồn  (thơ) 
nhặt ta trong từng viên sỏi trần gian / bạc phếch ngày bóng tháp / ta nuôi máu mình bằng hơi thở kiếp sau... | ... đời đã nghiêng về phía giấc ngủ của em / anh hát cùng lũ ễnh ương trước cánh đồng cỏ / khúc hát cho mùa xuân đến... | sáng lạnh trong hồn / khói xi măng long thọ tấp vào lỗ mũi / dòng sông lừ đừ trôi như ngày em cảm sốt / một con đò xanh đỏ lơ ngơ...

Viên phấn gãy | Những bức tranh uất | Trong một mâm cơm  (thơ) 
viên phấn gãy trên tay / cái chữ gãy đi một nét / tôi tiếp tục viết... | ... tôi đã vẽ rất nhiều vào những đêm mất ngủ / tôi vẽ bằng hai chiếc cọ làm bằng lông mi của hai con mắt hoà quyện sẵn với chất liệu nước mắt... | ... câu chuyện không đầu không cuối xoay quanh đồng lương / chức quyền đảng phái / đất và nước / và tệ nạn xã hội | một mâm cơm mặn chát nghẹn trong não...

Tết đấy chứ! | Mở cái máy ra nè cho biết mặt! | Men tình  (thơ) 
... ta sờ ngực áo / một vệt ký ức đâm ta lúc 3 giờ sáng / toạc máu / rồi ta thấy mình trẻ lại phải biết / trẻ như cái đói / bởi hoài niệm của ta không có khái niệm no đủ / nếu nó no / nó đã chết từ lâu... | suốt một cái tết / ta tắt máy di động / nó nằm thu lu trong cái hộp đựng đồ tạp nham / tắt nguồn / đồng nghĩa nó đã chết... | em bảo / em uống gần hết chai rượu / và em phà hơi men vào mặc mình / và...

Ta buồn chi lạ huế ơi! | Ừ ừ! Té ra là vậy! | Ngồi bệt trên lá thông khô  (thơ) 
chẳng có gì ngoài con sông cũ rích / cơn mưa li ti kéo dài cơn đói của nỗi buồn cuối năm / quanh co của phố đã đóng băng nỗi mệt mỏi ơ hờ cóng rét / chợ hoa không buồn nở những đoá cúc vàng... | ... ông viết thơ như ngốn một nạm rau muống đọt chấm mắm nêm / ngấu nghiến / và ngon một cách tự nhiên / trong thơ ông không có mùi của cao lương mỹ vị / thơ ông như nước bọt cứ tiết ra từng cơn đói / và từng câu thơ đã đúc kết nên bộ mặt thật của một xã hội bất lương... | tôi nghe từ đâu đó những bào thai rụng / những căn bệnh ung thư đè nặng ban mai...

Châu thuỷ | Những dấu phẩy của âu thị phục an  (thơ) 
khi đã say mèm trong câu thơ viết cho em của một chiều xao xác rụng gót lá bơ thờ trong đáy quạnh hoàng hôn, ta cúi mặt nhìn dòng sông ẩn ức những đợt sóng buồn tê dại đang mục rủn hình hài nguồn cội suối khe... | ... chưa có cảm giác mất anh, di ảnh, những bộ áo quần rằn ri chị còn giữ, chiếc giường ngủ vẫn đề huề hai chiếc gối, chị nghĩ, anh bận việc chưa về, cái chết nào cũng giống nhau thôi, ai liệt sĩ, ai tử sĩ, rồi cũng một màu nhang khói trắng như nhau!...

Tái đắc cử | Gửi ngài | Cục cứt có văn hoá  (thơ) 
thiên hạ đều biết tỏng nó diễn khéo / nó trượt té khi nó lỡ chân / thiên hạ vẫn cười // cứ cho đó là tài năng của nó / cái khéo của nó / kéo theo một ê kíp nhân vật / nó chết trong một một vở tuồng / và... | đôi khi / cái chức danh không đi đôi với công việc / cái học hàm ấy chỉ làm một việc nhỏ nhoi là trang điểm / hay nói một cách khác / là... | em như cục cứt trôi sông / anh như con chó / ôi cái cục cứt đáng yêu / ôi cái con chó đáng yêu...

A sầu hận  (thơ) 
sườn dốc trầm u, truông đèo tịch mịch / hố thẳm cây chà đá xé chiều khơi / ngày tháng xếp nhàu xó mây bạc thếch / lưng chừng hoa mua bẻ mắt hương đời // mái núi cũ càng, cây khô ủ gió / rễ chôn thân, mối đụn khối giang hồ / lỏng dây cương, tráng chí hờn kim cổ / gió khuấy đục ngầu mắt nắng hoang mơ...

Những tia nắng trần truồng | Nhà số 4 kiệt 43 Đinh Tiên Hoàng | Uống cà phê sáng với lê minh phong  (thơ) 
dòng sông máu cuộn chảy trên giấc ngủ thân thể em / phía bên kia cửa sổ mù mưa có một dòng kênh đen đang thở / tiếng thạch sùng đã cắn nát cúc áo mùa thu / ngực em sôi mùa lúa non / những đường gân đùn xanh nhịp thở... | ... những âm thanh làm nóng lên không gian cô tịch / tôi nghĩ nhiều về những kiếp sống / và tôi đã ngửi những câu thơ có mùi máu thối... | hai cốc cà phê đen cách mặt nước sông hương 6m30 về độ cao / một chồng sách của nhà xuất bản lưu ly da vàng giấy vụn / và một ngày nước xám...

Buổi trình diễn nghệ thuật ở một nghĩa trang hoành tráng  (thơ) 
những bước nhảy thụt lùi chập chờn của tàn dư cơ cấu chỉ đạo định hướng nghệ thuật trình diễn đan lồng tiếng rên tiếng hú tiếng tru tiếng rống tiếng chửi tiếng cười tiếng câm tiếng điếc tiếng hụt hơi hấp hối tiếng rệu rã của một chuỗi âm thanh hỗn độn vàng khè đỏ choét làm cho bóng đêm nhạt nhoà cà giật cà tưng sôi lên mùi âm khí bức bối nặng nề nơi nghĩa trang nhờn nhợt khói hương thật là hoành tráng...

Chùm thơ ngắn 36 bài  (thơ) 
đứa trẻ cầm bàn chân đưa vào miệng mình mút lấy / ngày mai bàn chân đi khắp chốn / miệng là con đường đầu tiên của bàn chân... | anh ta sắp vào tù vì tham gia đấu tranh cho nhân quyền / những người bạn an ủi / anh ta điềm nhiên theo dõi cánh ruồi xanh đang bay... | trong ngôi mộ chung ấy, những mảnh xương chất chồng ngổn ngang / trong xã hội ấy, những con người ăn cướp xương não của nhau | trong suy nghĩ ấy, có những nét chung...

Đất thó | Có lẽ thế | Hình như là  (thơ) 
... cũng từ đôi mắt ấy / hắn rọi vào giả dối bằng trực ngôn / cũng từ đôi mắt ấy / hắn soi vào đàn áp bằng tuyên ngôn lẽ sống / cũng từ đôi mắt ấy / hắn đã khóc bằng những giọt máu cuối cùng khi tổ quốc đã là máu thịt của hắn | thở đều / thở thật đều / có nghe không / tiếng nói rầm rì dưới những ngôi mộ vô chủ / nghe rất rõ / tiếng thầm thì / từ trong tiếng thở của mình... | khi bạn hỏi tôi về một địa danh thí dụ một tên làng nào đó / tôi cố gắng giải thích về tính lịch sử của nó / có những tên làng rất cũ không thay đổi bao giờ / tôi nghĩ đến một cụ già với nhiều câu chuyện thú vị về cuộc sống tinh thần / có thể là chứng nhân lịch sử...

Thương ca ngày mùa  (thơ) 
... loa phóng thanh đọc tên những người thiếu nợ cứ vang lên không biết mấy lần cùng với sản lượng chỉ tiêu thuế má... hạt lúa chưa kịp khô đã ngun ngút mùi thơm trên bàn thờ tổ tiên cúng mừng cơm mới, bưng bát cơm nghe gọi tên mình mà ngồi nhớ những đứa con đứa cháu làm thuê sài gòn, hóc môn, thủ đức... không biết đủ ăn không chứ đừng nói gửi tiền về nuôi cha nuôi mẹ, gió ngoài trời hanh hao, chan giọt mồ hôi và miếng cơm nghèn nghẹn thấy ngày mùa nắng vẫn cứ chang chang...

Đêm mỹ ca nằm nghe xoài rụng | Căn nguyên | Trên đỉnh bạch mã  (thơ) 
hay sự trở về cho chuyến đi khác / hay một âm thanh ngắn chưa đầy giây / buông xuôi hoàn toàn / hay điểm nhấn vực dậy / hay nhát dao đâm vào phụt máu / âm thanh rụng | ... thơ mộng và tĩnh lặng / dòng sông đấy / dòng sông ấy / đã có những giọt sương tinh khiết trên ngọn lá lăn xuống bờ suối ban mai / đã có những hạt mưa rừng nhớ biển... | ngày lốm đốm nắng vàng, mùa quạnh vắt tiếng chim thành nước trong veo gieo vào tiếng suối, lòng tôi như rừng cây cuốn gió, hơi thở là dòng sông chảy qua sắc màu giả chân...

Ừ thì thôi em đi! | Ở một góc phố câm có cơn mưa điếc | Chiều Cảnh Dương thấy biển trào trong ngực  (thơ) 
bàn tay lạnh ngắt rồi / lũ xoáy trên môi bạc / ánh mắt em mang theo một hồi chuông / chiều cạn rưng tiếng thở / cuốc vào hoàng hôn một nhát cho thời gian bầm máu... | cái góc phố câm ấy không quên được gót chân tôi / cơn mưa dông ập tới / tôi nép vào gốc cây ngô đồng / gió giật dây đời trên nhành lá... | ánh mắt tôi rượt đuổi những trận gió hồ đồ / sự chân thật lộ dần trên vết dấu lá khô / tiếng chim không chết...

Những khúc sông buồn trong cõi chết [I]  (thơ) 
đôi mắt hà nội buồn con hẻm khương hạ / ngày giấu mặt trời đen trong nách lá ngâu / ba lá thư xanh hồng tím / nhốt cuộc tình vào bút tích hoá hoang tro / những nụ hôn lang thang đói khổ / trên tuyến đường xe buýt thân quen / như môi xát vào khuya / như mắt đầm uất cảm / nhuệ giang hấp hối kinh cầu...

Trung du | Ròng rã nơi đó...  (thơ) 
... ở đâu cũng nhan nhản cái màu văn hoá / phủ trùm gốc duối bụi sim / mà lòng người nham hiểm / ở đâu cũng sắc máu cờ hồng / mà kiếp người thiếu máu / ê a những con đường bụi đỏ / ngu ngơ những thửa ruộng úa vàng / xơ rơ xác rác khói chiều đưa tang một ngày ủ dột / tiếng quạ kêu chọc thủng tiếng à ơi!... | ròng rã những tang thương trôi theo từng bước chân / mỗi ngày tôi đưa tang một lần / mỗi đêm tôi đưa đám tang tôi về khu mộ / nơi đó tôi nghe tiếng trẻ khóc oằn trên vũng đói / nơi đó tôi nghe âm thanh máu đổ / nơi đó tôi nghe bốn mùa tạo hoá chỉ còn một mùa đông rởn xương...

Đêm tắc kè đọc tr. sơn | Trong ngôi nhà hoang gặp lò rượu cũ | Sự trở về  (thơ) 
tắc kè / tắc kè / tắc kè / ai oán rót máu trên mái tôn ngôi nhà hoang / đêm tân thành thủng nát / nhói đau / như câu thơ vượt biên không thành / như tiếng khóc chào đời côn đảo / như những mùa xuân bị cầm tù rục rã hốc mắt... | buổi sáng / im lặng hớp hồn tôi / những bụi si chưa tỉnh ngủ / vấp đống củi khô / ngậm ngùi đống xương mậu thân / băn khoăn chiến tranh biên giới / thoáng nghĩ về thời khơ me đỏ / bàng hoàng nạn đói 45... | ... ta chỉ biết hình dung từng nụ cười rất hồn nhiên / của tiếng nói chung / biết đau nỗi đau nhân quần / biết nói tiếng nói của tiếng nói biết nói / ta nhớ trại súc vật...

Ga huế, tạm biệt linh nhân | Bơ vơ lạnh đến rùng mình | Đã nhốt trong nhau niềm đau  (thơ) 
... anh nhẩm một hai ba bốn năm sáu và anh không nhớ nổi những nụ hôn tròn / lăn đi như bánh xe lửa chạy ngược về phía em / anh không biết tiếng còi tàu / hay là tiếng em gọi / mùa hè hút vào đêm... | anh như chiếc đồng hồ không kim / mùa già nua thầm lặng / tuổi gầy úa ăn năn / đời róc đời bắc nam tàn khốc... | ... có con mắt buồn kéo tiếng chim thành những sợi tơ / bện chiếc khăn dang dở / đắp lên trái tim màu rêu...

Gửi người của hôm nay | Tôi ngồi xâu những âm thanh lại | Rứa mà đêm qua trời mưa ở huế  (thơ) 
ừ thì hôm nay / mừng lắm / mừng chi lạ / dòng sông chảy ngược / vẫn xuôi / anh đã chết / những câu thơ thẳng / nằm yên trong huyệt mộ... | trong đêm cô quạnh / thù lù / chiếc đèn dầu / mùi của ngày còn sót lại đâu đó trên hàng dâm bụt / những ý nghĩ chực thoát hiểm ra khỏi ô cửa mù trong vỏ não / phập phò... | rứa mà để anh đi về một mình / cho cơn mưa làm tình làm tội cái đêm qua / anh ngồi lọt thỏm trong đêm gió gió mưa mưa âm mưu hành hung anh phát khiếp / sông hương run cầm cập làm lạnh ngắt mấy nhịp trường tiền...

Chổng mông lên trời | Tình yêu và tư tưởng | Âm thanh trước tiếng gà gáy  (thơ) 
... mi đừng nói chuyện hoà hợp hoà giải mần chi / mi đừng nói chuyện tự do dân chủ mần chi / nói tóm lại, mi đừng nói chuyện nhạy cảm mần chi / mi hãy nói chuyện mẹ mi ở quê, mùa ni còn chổng cái mông lên trời chịu cái nóng khắc nghiệt để mót từng hạt lúa rụng... | ... anh có nhiều thứ gọi là hạnh phúc sau khi anh cưới vợ / nhưng / anh không có một sự đồng thuận về tư tưởng / bởi vợ anh là đảng viên... | tất cả xác chết của mùa tương tàn / đã được sắp xếp lại trong một hộp đen / trôi bềnh bồng trên dòng sông nước mắt / không thể hoà trộn vào đâu được / dù là một tiếng khóc rất khẽ...

Bảy bài thơ  (thơ) 
tôi đã hát trong vùng ánh sáng từ giấc mơ của những đứa trẻ lạc loài / không ca dao / không đồng dao / không bài chòi / tôi đã hát bằng sự tung bọt sục sôi của máu / tràn / và / dâng từ ký ức... | ... cứ thấm vào đá / những giọt nước mắt của những người đang sống đang tù tội đang hấp hối / sự sống / đang tiếp nối từ những giọt lệ ca ngợi tự do trước khi hoá đá...

Ký hoạ phố | Ký hoạ làng | Ký hoạ dân đen  (thơ) 
... phố ngàn năm / tấm bia đá không toàn thây nằm vỉa hè cống rãnh / bã chè đè lấp di sản / nóc nhà bia nằm chung với rác / bên góc môi trường xã hội nhân văn / bảo tồn bảo tàng bảo vệ / và bảo cho nhau nghe hội thảo đề tài dự án / ô hô bảo vật rêu mờ! ... | ... rồi làng không còn làng / dẫu tên gọi mới là làng-văn-hoá / trước ngõ nhà dân phải chọn cho mình một câu khẩu hiệu / không có gì quý hơn độc lập tự do... | những khuôn mặt bất an / trong bước chân đã nghe mùi sụt lở / cái miếng ăn nát nhàu theo chiếc bóng / kéo tuột vóc người / thân già thấp hơn thùng rác / khom lưng vác túi Thạch Sanh bới tìm từng giây phút sống / nắng mưa thủng rát nón cời...

Cái nóng 38 độ | Những vết thương lòng | Chợt nghĩ giữa hoàng hôn  (thơ) 
... khép lại và mở ra vòng tuần hoàn máu đỏ da vàng / một ngày trôi đi & quay lại / như một màu trắng / tôi chưa dám nghĩ về một lần xuất tinh trắng... | ... một nửa mùa xuân gục đầu ủ rũ / nhìn những nụ hôn lên men chua / những đám rêu như những đám mây chiều xám xịt mọc lên từ lối xưa hò hẹn / những cái nhìn hoá thành nấm độc... | ta như bà ngựa già / lọm khọm giữa buổi hoàng hôn xám xịt / tri hô một cái nhìn thấu vào từng đốt xương quá vãng / gặm mớ cỏ vàng vụn / như gặm ngày tháng bầy nhầy trong câu thơ mửa máu...

Tình ca trên dây phơi căng gió | Lốc em | Những nụ hôn đêm qua  (thơ) 
ngày hát tình ca trên dây phơi căng gió / ta bước xuống dòng sông biệt lộ / gặp em cong mùa má lúm / hoang dại xoáy trên miền trinh tiết / rung rinh chùm ái ân... | vũng cỏ lăn lóc trên da thịt / buổi chiều hắt nắng / địa cầu cọ xát môi / rát cháy thời tiết / những quẫy đạp không chiều kích / tan ra / nóng bỏng tầng tầng khí quyển... | ... đêm qua / anh thay máu từ em / quả địa cầu trong anh / xoay / không còn đêm ngày nữa...

Lạc ngày | Anh thận trọng sắp lại từng hơi thở | Mầm động  (thơ) 
hứa hẹn gặp mặt trời trong / cơn mưa tầm tã, ngày dài / mây bay lượn lẹo trong đầu / những hạt mầm quên chảy nhựa... | anh thận trọng sắp lại từng hơi thở / nhẹ nhàng / để hình dung khuôn mặt em / mặn ướt / có lẽ hạnh phúc đang sôi lên từng cơn nước mắt / mùa đông chạy trốn nơi xứ tuyết / khi biết chúng mình cầm tay nhau... | nơi ngực em / mặt trời đã ẩn nấp niềm kiêu hãnh / sa mạc động / dồn lên ánh sáng khai thiên lập địa / những ý nghĩ cát phôi thai loã thể / sa mạc lý trí phơi ra niềm tin yếu mềm sự sống / run rẩy trong mắt dã nhân / của sự thật đóng khung bức tường tưởng niệm...

Mê mê man man | Tự do kiểm duyệt | Rưng rức họng đêm  (thơ) 
sự hoang tưởng / làm nhàu nát những vạt bình minh mơn mởn xanh / những tiếng chửi nhiếc chui lên hằn học từ cổ họng / những kẻ quen tên lạ mặt dấu tuổi tên mình chơi trò comment thọc nhau trên blog / dòng chảy đục ngầu!... | ... thế thì / anh phải viết / không có sự kiểm duyệt ngây thơ nào đóng dấu trên tiếng rên / ta tự đóng dấu những nụ hôn hạnh phúc... | truy tìm trong xác đêm một dáng ngồi trăng khuyết / câu thơ mỏng như cánh ve non trần truồng hơi thở / ý nghĩ mơ hồ thắp lên ngàn ánh sao / lưng chừng chiêm bao quặn đau tiền kiếp...

Nhấn phím buồn | Em lỡ tay cầm chùm chìa khoá | Đêm rùng mình nỗi đau  (thơ) 
... delete tất cả nỗi buồn lại càng buồn / gió mòn núi / suối mòn nấm mồ ẩm ướt / dấu hỏi thời gian như lưỡi liềm cắt cổ / không thể delete một giấc mơ rỉ máu!... | ... em nín thở / cứ nghĩ trong đầu là bảo tồn di sản cho dòng tộc / em đã rào thép gai kín lối ra vào / em sợ trộm / nhưng than ôi! / lũ mối đã đục nát rường diềm / khu nhà sắp đổ... | ... đằng sau cánh cửa / là tiếng nói của khoảng trống khàn bụi / rung / rung lên mép cửa / như nụ hôn rên rỉ vô hồn / khuya giãy giụa trong tiếng nấc của chiếc đồng hồ treo tường / tích tắc...

một chiều cuối tháng Tư bên sông Vu Gia  (thơ) 
[BA MƯƠI LĂM NĂM SAU 30/4] ... tôi thấy ruồi nhặng bay đầy lịch sử một dân tộc / một dân tộc mang trên lưng nhiều vết chém / dĩ nhiên / những vết sẹo không hình thành được nụ cười / vậy mà / đêm qua / trong cơn mê / tôi thấy từng nhóm [người không ra người] nhảy múa reo mừng trên những oan hồn vất vưởng / chúng tụng ca chiến thắng // những oan hồn của hàng triệu cái chết / đưa tôi qua từng chiến trường uất máu / đưa tôi qua những đợt sóng gầm gừ cướp xác thuyền nhân / đưa tôi qua những trại tù ngái ngút rừng thiêng nước độc / đưa tôi qua những nấm mồ cừu hận trong bóng tối 35...

Những nẻo đường gãy | Khe Ráy  (thơ) 
... nhưng nhức dạ dày chảy máu / những căn bệnh u ung xuất huyết tràn lan ngoài đồng trong nội / đồng tiền chém giết lương tâm / ai oán chất chồng mùa lúa trắng / trắng bệch màu da / rạn nứt hồng cầu / lớp lớp người trôi qua giữa phố... | những tia nắng đã chết lâu rồi / chốn đây chỉ có gió hăng hắc mùi cỏ rã rời / chỉ có tiếng bầy ong đói mật reo than trên lùm dây leo mòn mỏi / những buổi chiều âm u kéo dài thành những buổi sáng trọc tròi...

Bức tranh hiện thực  (thơ) 
... vẽ / và vẽ tự do trong bốn bức tường mù / bằng gam màu sáng tối phù hư / pha từ máu của bốn nghìn năm văn hiến / và hơi thở sắp bày bố cục / tôi vẽ khuôn mặt người nhằng nhịt những hôn mê...

Nhớ cái chết của thằng bạn đào vàng năm cũ  (thơ) 
... chắc dưới đó mi và anh em lạnh lắm / tau quẩn trí / tau nghĩ lung tung / rồi tau nghĩ về mẹ của mi / bà ta sẽ ngất xỉu khi tau đem xác mi về / nhưng càng tội nghiệp hơn là tau về tay không / mi vĩnh viễn ở lại với núi rừng / cha mi trên bàn thờ sẽ chết thêm một lần nữa... / ngày đi cải tạo về / cha mi chỉ còn một nắm xương vàng vọt rồi mấy tháng sau thổ huyết chết / ông ta không nói gì ngoài đôi mắt phình to tướng...

Chùm thơ ngắn 45 bài  (thơ) 
... căn phòng trọ đầy tiếng rên của đôi tình nhân / hạnh phúc / và khuyến cáo... | ... trang báo quá tải những tệ nạn xã hội / chất chồng theo năm tháng / đã dự báo sự tồn vong của dân tộc... | ... thành phố chen chúc những con hẻm / là lối thoát duy nhất của rác và những chú chó buổi sáng / con người đang hít thở...

Ngày tận với em trong giấc tự do | Trượt trên nỗi nhớ  (thơ) 
... ngày tận / ta yêu nhau bằng hơi thở đầy / bằng siết tay rướn chân / bằng âm thanh tạo ra trong mùa thu hoạch / hãy cởi bỏ tất cả sắc màu giáo điều hợm hĩnh còn sót lại trên cơ thể / và dội yêu thương vào vết cắn... | Và cũng chỉ là giấc mơ thôi... anh chợt tỉnh giữa bộn bề câu thơ gấp khúc nhàu nhĩ điệu vần thao thiết, đêm vo tròn tiếng thở loài dơi, anh vội xé tiếng đàn trên năm ngón tay buồn ủ mục...

Ngày về | Lạc  (thơ) 
... Nhớ em buổi xuân thì ngực rằm mới nhú trăng non lồ lộ đoá trinh nguyên nguyệt bạch, mắt lá răm len lén bên rào thẹn thùa dấu mặt mà bây chừ em đã theo chim sáo sang sông cho bến cũ mỏi nhìn cái nhìn rát bỏng cho bờ lau lơ lơ láo láo tiu nghỉu giang đầu bơ phờ tóc trắng phơ phơ... | ta đi dọc theo ngày mùa rám nắng / dưới chân núi mỏi / dòng sông ô nhiễm tự nguồn / sẽ dài mãi hành trình u ám / ta nghe tiếng thở dài Cao Bá Quát / siết buốt giữa hai hàm răng...

Giêng | Mảnh đất nứt ra từng vết máu | Nỗi buồn cứ kéo dài ra | Sự tự do quẳng con chim tôi vào lửa  (thơ) 
những giọt mưa hay những hạt bụi đang hát điệu luân vũ / giêng ái ân giục những nụ hôn / một ngày đầu năm đã chật những hân hoan trìu mến... | chiếc máy ủi nghiến từng vòng xích máu lạnh / hất tung cổ thụ / bào tận đáy những chum tro hoả táng... | nỗi buồn cứ kéo dài ra như đường tàu thực dân xuyên qua một đất nước khổ đau rách nát từng cơn hen suyễn / nỗi buồn chồng chất máu / tràn ra mặt biển... | ... con chim của / tôi đớp những dòng chữ trên văn / bia đình làng cũ nát đếm từng / nét từng chữ từng dòng rà từng / chữ bị đục bị khoét bị lịch sử gặm mòn...

Cuối năm & cảm giác tồn vong của lão Q  (thơ) 
... ui cha! / cái chưn hắn mỏi / cái tay đã nhừ / nhìn cánh đồng xơ xác / ngó núi đồi hiu hiu / tết gần về tới ngõ / xuân đã tràn qua sông / nhà giàu háo hức chờ mong / phận nghèo da gà nổi lên từng cục / thương lũ cháu quần áo tét lét tưa lưa / nghĩ cuộc đời khóc cười lem nhem luốc nhuốc / thương con quốc quốc / nhớ cái gia gia...

Tôi nghĩ không phải là hiện tại mà cũng có thể | Khi anh thở bằng hơi thở của em | Thí điểm hay trò chơi  (thơ) 
mũi nhọn của không khí cứ bắn vào tôi / tôi thấy rõ hơn là những hạt bụi ba hoa nhảy múa khoả thân / tôi đang kéo tôi lại gần tôi / theo đúng kế hoạch của một chuyến đi / con chó cứ sủa vang / nó không biết là tôi đang muốn sủa về một ký ức giống như một hiện tại... | khi bờ biển nằm ngửa ra đón nhận sự trần truồng của đôi tình nhân vùi trong cát là lúc những đợt sóng căng một khúc đàn trong suốt soi vào bốn con mắt nhìn nhau... | bạn nhắn cho tôi ít nhất là ba tin nhắn có nội dung giống nhau chỉ khác nhau số điện thoại bạn cần thay đổi / cũng bình thường thôi, phải không? / sự thay đổi này rất cần thiết khi bạn cần thiết thay đổi...

Vạch một vết máu cho mùa xuân | Thật chán! Một loài khỉ đột bước vào giấc chiêm bao của tôi | Nửa đêm mưa nghe cái chân lạnh ngắt  (thơ) 
toát nóng mùa thơm trên cặp đùi tươi rói màu trinh tiết / tôi biết mùa xuân có bốn mùa trên đôi môi ấy / khoảng cách giữa từng cánh đồng hoang dã không đang xích lại / sự sinh sôi bắt đầu ngược chảy... | chúng tồn tại bởi bản năng của sự sinh sản tồi / chúng có một hồ sơ ướp máu thối / chúng biết múa ca đú đởn trên những ngôi mộ khủng lồ của tổ tiên chúng / rồi chúng quên dần những bước chân tiền sử / bước chân chạm đá và đôi tay lượm quả tồn sinh... | thằng con ho cả đêm / cựa quậy với cơn sốt / con mèo kêu như móc ruột cơn rét...

Đêm cô hồn | Không một vệt sao | Những con đường lạ hoắc  (thơ) 
cái buổi tối keo kiệt ấy cuối cùng rồi cũng tự sát trên con đường đứt mạch / đã có ít nhất hàng ngàn viên gạch vỡ trong cuộc tru di của đất trời / những viên gạch không đầu / lởm chởm như vết hận răng cưa / như anh và em bấu xướt ngày cách tuyệt... | góc đời nhiễu / loài dơi di trú về tha phương / mưa thâm niên đục nát mảnh trời róc máu / ai đi / ai về / ai ở lại... | con đường đưa tôi ra khỏi ngôi làng trung du hẻo lánh / chỉ cho tôi biết những cánh cò muốt trắng / chỉ cho tôi biết những bụi hoa dại mang tên cứt lợn hay mắc lẹo hoặc là chó đẻ / ngần ấy năm / tôi mang trên vai mình con đường ấy...

Sự cảnh giác cần thiết đối với lòng thương hại | Tìm một vạt đất làm một ngôi mộ gió | Sự im lặng của thời gian  (thơ) 
tôi muốn vuốt ve và che chở / nó nhe răng muốn cắn vào tôi / sự phản ứng bản năng / và cũng là sự cảnh giác cần thiết đối với lòng thương hại... | ... lần này tôi về / nhìn quanh quất núi đồi / đất còn mênh mông / nhưng núi đồi đã phân lô cho các ông chủ / muốn làm một ngôi mộ gió / mà nghe tiếng thở dài lăn xuống núi... | có lẽ / sự im lặng của thời gian đã làm ta lạc nhau / trong khát tìm ái cảm / mặt trời như ổ bánh mì / cháy khét trên đền đài hoang cỏ...

Bài hát buồn của loài chim tổ rách | Ngày rất gần và loài người còn xa lắm | Máu đang bùng lên ngọn lửa  (thơ) 
trong cuống họng của ánh sáng / đã có những tia tuyệt vọng / đã có sự chấm dứt của những cơn gió chết không hình thù / đã có sự trở lại của những khoảng không mọc cánh... | hãy ngồi xuống đây, cạnh tôi, này bạn / tôi không nhớ rõ hành trình của ngày hôm qua chập choạng / những con bò đực nhảy cẫng lên sườn đồi... | hố thẳm thời gian mọc tua tủa những phiến cộc cằn tươi roi rói / bóng ma hay những cánh chim chạng vạng mổ vào sau gáy mùa khô kiệt / bàn tay độc hành trên tiếng gõ đã rách tươm màu biệt lộ...

Đêm ấy con thuyền trôi trên đồi | Về những nụ hôn | Lời ru của người cha trẻ  (thơ) 
... em cắn một đọt dại khờ tôi / nuốt bọt // đêm ấy / nhan sắc thấu hiện sự cân đối vũ trụ / sao vẫn chòng chành tiếng nấc... | Có lần anh nắm tay em trong mùa hoa vàng rộ / Đêm mở khoá loài người bằng lồng ngực sinh sôi / Cánh đồng mở ra màu huyền bí đất trời / Tạo những cánh võng làm bằng gió... | ... Những lời ru tái hiện hay đang xuất hiện / hay đồng hiện trên tao nôi / thời gian không đủ xoá mờ định kiến / lời ru mãi xanh phía chân trời...

Ác mộng | Những nỗi buồn | Khó ngủ | Bóng khuya  (thơ) 
đêm qua tôi đi trong ác mộng / ưỡn ngực bước trên con đường vạch sẵn / cái con đường đầy hoa ảo sắc / có mùi tanh của máu... | có những nỗi buồn ngậm sương mà lăn / có những nỗi buồn trong veo như trăng... | đánh thức mùa sau bằng tiếng thở dài / huyền thoại về một đêm trăng bàng bạc / móng vuốt của âm thanh cấu cào sau gáy tai... | những chuỗi hoang vu kéo qua một đêm mất ngủ / con dế hát bài trùng ca vang âm trong kẽ gạch vỡ ‎/ sự thì thào của một con sông / chưa nói hết huyền diệu của rằm...

Vượn hú bầm phiến lá | Đi ngoài trời mưa rơi không ướt | Dòng sông Trương Chi  (thơ) 
mù khơi lang thang trôi lá / chiều tím rịm nỗi nhớ lập loà / khu rừng hoang phế / một giây nằm nghe đá rách / cũng đủ làm đau bể dâu... | ... dắt con đường như dắt dăm ba câu thơ / đi trong mù tăm mù tịt / những câu thơ ngại ánh sáng trời không thật / làm khô những cơn mưa èo ọp... | cạn và nứt ra từng phù sa mai rùa xiêu vẹo / sông không còn dòng / chỉ là khô ráp vệt trăng / hạnh phúc tìm đâu nơi thao thiết tiếng sáo...

Lũ miền trung | Tràn qua lòng bão xé | Những con sông cướp máu phố phường làng xóm  (thơ) 
thêm một bản tin buồn / thêm một người mất tích / thêm một xác chết / thêm dòng dòng nước mắt / mênh mông... | mở cửa lòng nham thạch / ngửa giấc mơ phía ngược bão / tôi cày tôi vào giây phút đau xé / bàn cờ lỏng cuộc chơi... | cơn hồng thủy dồn lên cổ họng / mặt đất tắt thở / những con sông đồng loã / cấu kết dìm kiếp sống...

Na ná |Ngợp trên cầu Chợ Dinh nghe nằng nặng  (thơ) 
tôi bỏ vào tủ lạnh một cốc trà gừng thừa của vợ / lạnh ngắt / tôi uống cái ngắt lạnh đó / cái bụng nóng ran lên... | hút gió Vĩ Dã [Dạ] chạy hộc xì hơi về Phú Thượng / ngày căng ngực có vẻ mới / tưng tức / em cười ngả gió nón mơn mơn / nhìn từ trên cầu xuống dòng sông mịch...

Chiếc mặt nạ | cơn gió lạc dưới vòm trời đen như sông Tô | Viết cho người đàn bà tê liệt  (thơ) 
sự lạnh lùng phớt lờ cùng cực của nó / mãi mãi là của nó / không còn ngờ vực nào nữa khi gọi tên nó / người ta thầm hiểu đàng sau nó là hàng trăm khuôn mặt thật khôn lường... | cơn gió hát điệu nhạc slow thật buồn / nó bỏ nhà đi hoang nhiều gấp hàng trăm lần so với tuổi / bầu trời đen quá! / nó thấy những dòng nước mắt của một dân tộc nô lệ / nó không biết cách làm khô... | ... mọi ngôn từ lặp lại giáo điều bệnh hoạn / gã tra tấn em bằng hành hung doạ dẫm kềm hãm bịt mồm / em biết nói cùng ai sự thật? ...

niềm tin bị cướp | một chùm ngôn ngữ cho chuỗi ngày đã mất | tiếng một loài côn trùng  (thơ) 
tôi chỉ còn một chút niềm tin bằng cục xà phòng tắm / đêm qua / lũ chuột đã cướp đi / và tôi đã phát hiện ở xó bếp một ít niềm tin của tôi còn sống sót... | ... chúng ta đã đánh mất một tình yêu đẹp khi chúng ta mất niềm tin trong lúc chúng ta đang ươm mầm từng hơi thở // trong giấc mơ em có nhiều vết dao xuyên qua ngực... | anh đã có gần hai mươi năm ở trọ / những giấc ngủ tội tình trên chuyến xe tốc hành / anh còn tệ hơn những món hàng hoá kia / anh nhìn đất nước qua ô cửa phiêu hành...

cuối thu | người đàn bà học vẽ | thí dụ cho riêng ta  (thơ) 
thật im lặng / bởi bây giờ đã cuối Thu rồi / mùa Thu đem dấu mùa Xuân trên căn gác trong ngách phố 30 / mùa Xuân đem dấu lửa trong ngực em... | ... em là cô học trò ngoan nhất [vì em làm mẹ] / đứa con trai muốn vẽ những siêu nhân biến hình / em muốn vẽ những bức tranh màu sáng / nhưng không tránh khỏi những gam màu xám xịt hoàng hôn... | thí dụ ta bỏ quên chiếc bàn chải đánh răng ở một nơi nào đó trong một chuyến đi / ngày mai / đúng ngày mai thức dậy / ta phải hình dung và nhớ lại một ngày trước đó...

có thể nói nhiều về cái gì không thể nói | tôi nằm xuống một đêm trong ngôi làng cổ | những câu hỏi thầm trong quán nhậu  (thơ) 
... sự bành trướng đang nuốt một cách tham lam từng giọt muối biển / thương dòng sông toát mồ hôi đã mấy ngàn năm // có những buổi chiều rách tươm trên ải Nam Quan / nghe trái tim rướm máu cột mốc / nghe tiếng chửi nghẹn ngào oan khốc... | từng chum vại vo tròn thân xác / ngợp thầm mùi đất ngàn năm / đêm nay vựt dậy nghe sóng khuya Ô Lâu... | bao nhiêu tiếng hô một / hai ba zô zô zô! / bao nhiêu tiếng cười tràn / trề gác quán...

một chiều nghĩa trang | cỏ mọc thành giếng cũ | một chiều nắng xế miền Trung  (thơ) 
như ruộng bậc thang / những ngôi mộ hàng hàng lớp lớp chung & riêng / có tên có tuổi có quê có quán / & / không tên không tuổi không quê không quán / hàng hàng lớp lớp... | miết theo con đường rễ cây nổi gân sần sùi / một loài gió trườn như rắn độc / sự lãnh cảm của từng chiếc lá sâu đục / đang nhả ra một chùm âm thanh rạn nứt... | hai cánh tay tự kéo dài ra với lấy bầu trời sắp đuối / có chạm được không một sợi gió?...

ngát tận| tĩnh & động | buổi trưa trên lăng Tự Đức  (thơ) 
không một trở lực nào ngăn cản sức hút của nụ hôn / anh vuốt ve không gian hạnh phúc / những lỗ hổng của gió và sự cọ xát / tạo ra mùi thơm ngút ngàn biển... | đã rụng ngày hôm qua vào trong xác lá sáng nay / tất nhiên sự ngọt ngào của dòng sông / đang cuốn ta vào một ban mai nồng nàn... | em trượt ngã bên bậc thềm hậu cung / buổi trưa đắm nắng / cây vả trái xanh không vươn được tán lá che bàn chân em / những bức tường rêu đổ nát...

khi lũ trẻ lớn lên | trước biển | mười bốn tháng tám một chín bảy ba  (thơ) 
... khi lũ trẻ lớn lên / chúng không biết kẻ thù dân tộc / đang nuốt dần những quần đảo quê hương / ôi “rừng vàng biển bạc” / những vết cứa lặng thầm oằn oại bi thương / rồi chúng lớn lên / mơ hồ những địa danh lịch sử... | ... cạn giọt nước mắt này nữa thôi! / uống đi anh! / nhưng / anh biết không? / biển chứa đầy nước mắt! / tiếng sóng gầm gừ hay tiếng thét dân oan?... | gần bốn mươi năm / chưa trọn một giấc mơ / tự xé mình ra / hai mươi năm mất ngủ / từng cơn say dắt mình vào nấm mộ / những huyền thoại cuộc đời bóp nghẹt trái tim đau!...

tín hiệu | bi kịch | karaoke lúc 0 giờ  (thơ) 
một vùng sáng lúc 3 giờ / tôi quấn tấm chăn chống muỗi / từng ký tự nhẫn nại lăn trên màn hình / tôi ngâm hồn mình trên bàn phím / email đang nảy mầm một tín hiệu sớm mai... | trong cuộc vui đêm nay / sự hội ngộ của bạn bè [nằm trên rừng] / tự hào bằng những thước phim dĩ vãng... | hát lên những ca khúc có vẻ hoành tráng / để thấy mình hèn hơn bên đồng đội đã chết / cứ gào thét / âm thanh trong phòng karaoke maximum...

chiều Đá Đĩa | những oan hồn hoá đá | tìm trong màu trắng đục  (thơ) 
bỏ rơi giữa phố / một ngày nghiệt ngã cánh đồng chuột cắn / tôi đi về phía khô khốc gió Nam Cồ / biển không hát trong cổ họng những câu thơ lùn... | chuyện về một người lão nông treo cổ / chết trên dây oan nghiệt / phía bầu trời hoàng hôn đỏ máu / ngày chật hơi thở nâu... | sóng soài một đêm biển / hớp giọt rượu trắng đục lẫn cát / vầng trăng méo xệch như chiếc môi sứt / biển rùng mình từng cơn ho cảm nóng...

một ngày cuối tháng bảy hai lẻ chín | tôi nhặt mình trong góc sân nhà thờ  (thơ) 
... những tờ vé số trên tay không đánh đổi được phận số của kiếp người / bất chợt đâu đó / tôi nghĩ về những cuộc chiến tranh đi qua trên đất nước tôi / những con số / hiện rõ những xác chết... | ... những cánh chim bồ câu / không còn về trú ngụ trên tháp chuông / tôi nhặt mình trong những bước chân nặng ứ / có thể một ca từ đã hụt hơi giữa một ngày hạ cháy...

mù mê | tắt tiếng!  (thơ) 
vứt hết / không để lại gì / cái bản lề nám / lom lem ngày cuối / vò cái khuôn mặt đớn hèn lại / cho vào túi rác / mơ hồ / chim bay cố xứ / hả hê mùa toát lạnh chiêm bao... | rồi đến lúc lời nói không còn rõ ràng nữa / chỉ úm lên khàn khàn như tiếng khạc nhổ / ném vào trong đám người thất thổ / một phận kiếp ngập ngụa đen đủi / ố nhàu da vàng...

buổi trưa trong rừng cấm  (thơ) 
... ở đây quanh năm lá vàng mùa thu / hãy gối trên đá xanh / có thể cởi hết áo quần / nằm trên lá khô / và nghe bên kia bờ suối / tiếng róc rách của ngàn năm nguyên vẹn...

số nhiều bất chợt | chảy hay trôi? | chuyển động thời gian  (thơ) 
... và tôi / bất chợt / phân thân thành những chiếc lá / xạc xào... | ... tiếng chổi bơi trong buổi sáng / cuộc đời chảy hay trôi?... | ... lũ kiến nâu tự sát lúc nửa đêm / để được tán dương sự thật / một giọt sương rớm máu trên đọt ngô đồng / cảm giác / đang nhìn về phía tiếng chim khản giọng...

sở hữu | tiết kiệm | bạn ảo  (thơ) 
tôi sở hữu hàng ngàn cánh đồng bạt ngàn nỗi buồn / và / hàng vạn ngôi mộ gió / tôi tin vào điều đó / như tin vào cái chết của mình... | tôi biết tiết kiệm những giọt nước mắt của mình / để biến nó thành những câu thơ ngắn / rỏ giọt qua những ngày tháng mắt thủng | ... hãy an phận / an phận tột cùng / để ăn tròn ba bữa / và gắng sức đẻ ra những câu thơ cũ mèm nịnh bợ / vâng / cảm ơn bạn...

vết đau dai dẳng | trong cơn mưa vội | trong bình minh đã có nhiều chiếc lá xanh rơi rụng  (thơ) 
băng qua một con đường thép gai rất cũ / anh nhặt lên một tiếng thở rất tươi / tươi như máu từ bàn chân anh toé ra / khi giẫm phải một quá khứ trong giấc mơ nằm nôi... | cơn gió đã kéo tuột những chiếc quần lót của em trên sợi dây phơi đồ / anh không hiểu được ý đồ của cơn lốc / anh đang cần những cơn mưa tưới mát những tháng ngày hạ cháy... | anh đã nhận ra trong tiếng ú ớ của lũ chuột đêm / là một vũng tối âm thanh đê tiện / được nhân bản để bóp chết ánh trăng...

trái tim mùa cũ | cái chết tồn tại trong ta  (thơ) 
bọc một lớp khói đồng cạn kiệt / những giọt máu câm hoá bụi / chạy theo đường tàu nhân gian / về tận cùng sân ga mùa cũ... | ... không có con đường trên những con đường / sự khát đói tình người đã kiệt / không có sự tắt thở nào giống nhau / chỉ có nước mắt mặn bằng nhau...

Chùm 21 bài thơ ngắn  (thơ) 
... bên ngoài / và / bên trong / tôi đứng bên ngoài / nhìn bên trong câu thơ... | bên này / và bên kia / trái đất có hai màu / con người có hai mắt... | trái đất xoay / nên không rụng / con người rụng / vì không xoay...

Những linh hồn trôi  (thơ) 
theo thời gian trì trệ / những linh hồn trôi / vất vưởng giữa bình minh ngột ngạt / mặt trời khô máu / thoi thóp trên những khối bê tông man rợ // trong ngôi nhà mồ tối om / những linh hồn dẫm đạp nhau trôi / ngờ vực nhìn nhau / lạnh buốt...

góc phố  (thơ) 
... lè rè chiếc loa phát thanh cũ rích độc thoại bản tin thành tích khẩn trương triệt để phòng chống kế hoạch hóa nghị quyết đại hội so với cùng kỳ năm ngoái / dòng đời lướt qua / ấn tượng nhập nhoè hụt...

chỉ có điều là dòng sông không nói | qua cửa thành đêm  (thơ) 
... dòng sông biết dưới đáy bụng mình có những gì / chỉ có một điều là dòng sông không nói... | ... bánh xe xích lô vô hồn lăn bóng mình vào u lặng / chạm một vũng trăng thừa ra giữa ngã ba đường // cửa thành đã mục / tiếng đóng cửa cũng đã mục từ thế kỷ trước...

hôn lần cuối | ngờ | sáng và tối  (thơ) 
... tôi nghe từng đốt xương vỡ tan ra trên cột sống mình / sự rùng mình tê liệt / thời khắc cuối cùng của tiếng hôn / là âm thanh giọt... | ... một nụ hôn mở ra / coi chừng có sự đồng thuận của xảo quyệt / và em mở ra / coi chừng... | anh và em đang đi theo ánh sáng / nhưng ánh sáng không dắt chúng ta đi / vậy chúng ta là những người mù / chưa chắc...

tiếng khóc trên đồng  (thơ) 
tiếng khóc của núi chảy dọc theo phù sa bào mòn giấc ngủ / sợi dây thừng tàn bạo của cơn mê sảng thắt cổ giấc mơ niên thiếu / anh ngã sấp xuống buổi chiều hôn mê...


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021