Xristov, Boris
tiểu sử &  tác phẩm 

tác phẩm

Con sói bơ vơ | Độc diễn | Thú nhận | Dạo đầu | Ghi nhớ | Sisyphus | Rốt cuộc | Giới hạn | Lời kết  (thơ) 
Ngay khi chết rồi, nó vẫn sẽ tự treo cổ / một lần thứ hai — nếu nó còn ở giữa đám hỗn tạp / vào giờ Phán xét.. | Bởi vì tên bạo chúa ăn kem lạnh, nên hắn mửa ra lửa / còn chính hắn thì căng da phủ lên cái trống / sẽ báo hiệu ngày tàn của hắn... | Mải mê với một cái đốm nhỏ trước mặt tôi — / tôi vừa viết, / vừa tìm cách ôm hết cả cái vô hạn... | Bạn nói về mình như một nhà hùng biện. / Xin cho tôi biết chỉ bằng hai từ thôi — / khi hái hoa bạn hái hoa cuống ngắn hay hoa cuống dài?… [Bản dịch Hoàng Ngọc Biên]

Eureka | Điều kỳ diệu | Điều răn | An ủi | Lối thoát | Kinh ngạc | Eros | Bi ca | Hão huyền  (thơ) 
Cái bờ biển từng đứng chờ chúng ta đã mất kiên nhẫn – / nó túm lấy hết rễ của mình và bắt đầu đi về phía chúng ta... / Giờ thì giấc mơ đang tấn công chúng ta... | Hắn đem cá cung cấp cho quần chúng. / Nhưng, khi đã no nê, quần chúng lại muốn hắn / rút mấy cái xương ra khỏi họng cho mình... | Chớ nên chối từ niềm vui được làm nô lệ / đối với kẻ / không cầu mong được tự do... [Bản dịch Hoàng Ngọc Biên, với minh hoạ của Anri Koulev]

9 bài thơ  (thơ) 
Và những người chết sẽ trở lại đây / như những con cá trở về nơi / chúng từng rải những cái trứng của mình... | Tiếng nói của một tu sĩ Ai-cập / từ cái lọ mực cũ trước mặt tôi: / “Này cái gã khờ dại, mọi chuyện người ta đã nói - và đã nói từ lâu.” ...| Một người nọ lấy dao tấn công người kia, / nhưng anh ta đã bị hạ / bởi chính những lời lẽ của mình... | Bị hạ đo ván, con người ấy đứng dậy / và bước đi... / Cái Đau bị bỏ lại vất vưởng trong đất bùn... [Bản dịch Hoàng Ngọc Biên]

Nỗi buồn | Tiếng kèn đêm | Ký ức cuộc đời  (thơ) 
Chúng ta có thể đi đâu, có thể trốn ở đâu / trong thành phố này, trong trạm ga mùa hè này. / Chim trên trời không dám bay – / đánh một viên đá, một ngọn lửa sẽ cháy bùng... | Đời sống bắt chúng ta quay vòng dưới cái nóng thiêu đốt, / và còn nện chân chúng ta vào tảng đá nóng... / Thế nhưng khi đêm từ bầu trời rớt xuống, / tôi sẽ lấy kèn trompet và ra ngồi ở ngưỡng cửa... | ... Tháng ngày vang ầm phía trên anh như những cái thùng rỗng, / nhưng người anh yêu lại thì thầm kêu tên anh những ngày Chủ nhật. / Rồi một chấm màu đỏ cam của vú nàng ôm quanh anh – / từ hai quả cam kia, cười cợt và tròn quay... [Bản dịch Hoàng Ngọc Biên]


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021