NNguong
tiểu sử &  tác phẩm 

tác phẩm

cường điệu hơn  (thơ) 
... tháng 4 cũng biết hẹn hò / [không phải cùng với nhân tình và nhục cảm!] / mà cùng với huyễn hoặc đang ướp mật dưới lăng tẩm / của cung cúc tận tụy / của khâu vá lý tưởng / bằng sợi chỉ mục / bằng mũi kim gỉ sét / trên những cưu mang tơi tả...

con gián | bỏ ra ngoài | khi tôi thật sự ý thức được chữ “của” không phải của mình!  (thơ) 
con gián nằm đó / đôi mắt láo liên / khi tôi ngồi đực mắt trên màn hình / bó óc trong một trò chơi mới / của các chai bia cạn - những đêm việt nam giới nghiêm / sau những ngọn đèn đỏ / thường bày một thế cờ khác... | bỏ ra ngoài ý đồ nhai chí / tôi chỉ còn cơm ăn áo mặc / của chữ / mà có lần, những con chữ [tôi kiếm được!] / đã biến dạng thành chí... | những mẻ, vụn không phải của tôi / con gián nằm ngoài sở hữu / những con chữ cũng / tạm bợ...

sớm mai không cưa, cắt  (thơ) 
chân dung vô tích sự của mẻ, vụn / choáng hết ý nghĩ của sớm mai / phế thải? // tôi hôm nào đó thức giấc trong bảo tàng viện của trống, rỗng / không còn gì ở phía sau cửa mở ra từ hy vọng / ngoại trừ tàn tích của thay, đổi // không một hơi thở...

mưa, đọc từ một nỗi buồn  (thơ) 
... hôm nay cửa mở ra ngày / xuân đã về từ lâu / những nụ mầm đã nhú ra những đời sống tươi rói / nhân bản / chỉ còn những câu thơ tôi len lỏi vào bệ cửa ruỗng mục / tràn vào / một vũng nước lạc bầy...

cuối năm chẳng biết đi đâu  (thơ) 
cuối năm chẳng biết đi đâu ngang tiệm cầm đồ / nghe gã chủ tiệm có hàm râu cá chốt đứng trước cửa / phân bua về trị giá và lợi ích của tài sản / tôi chậc nghe ý nghĩ muốn cầm cố ký ức / [để có thể bánh chưng dưa hành được ba ngày tết!] / đang níu kéo bước chân vô định của tôi...

chỉ là căn bịnh  (thơ) 
tôi không thể trò chuyện với bất kỳ / những gì chung quanh / màn hình máy tính dường như im lặng / quá đỗi / ngoại trừ những lúc con người muốn / tự lạch cạch [đôi điều!] / kể cả ly tách muỗng nĩa...

bực bậu [!]  (thơ) 
ta đâu đó: trôi, giạt muốn hết đời lang bạt / vẫn không thấy được một con đường / 60, 80 năm đâu là một kiếp / lạc lõng, câm mù với phá, truông...

của quý | hắn, thằng “hắn”  (thơ) 
... cái ngặt nhất là cái ươn hèn bạc nhược / không biết khoe gì để có thể ngước mặt ngóc đầu lên được hơn / là khoe của / quý... | mấy ngày này đi đâu cũng thấy / hắn / cương cứng ngang ngạnh và bất khuất...

con đường gỗ chéo ngồi trên chiếc ghế gẫy chân  (thơ) 
... thật ra đó là con đường trải nhựa cũ kỹ qua bao thời tiết đã ổ gà ghẻ chóc / [lỗ chỗ quá khứ ...] / tôi lấp lên những mảnh gỗ chéo lóng lánh hạnh ngộ và / dán thêm vào chiếc ghế gãy chân / [ngại ngần sóng vỗ ...] / tình cờ cắt được / từ một tạp chí giông, bão...

ụ mối đùn  (thơ) 
... vẫn tưởng là cái nhà / té ra là ụ mối đùn. / đụng vào đâu cũng nhung nhúc mối mọt, sâu dòi. / có còn rường, cột nào? mà gọi là nhà với nước?!...

kýứchômqua và kýứcngàymai  (thơ) 
... ngày hôm trước / họ đã dự tính những việc cần làm cho ngàyhômqua / và thế là ngày mai họ sẽ có một ngày để tưởng niệm cho kỷ niệm, như vậy / hôm nay họ đã có đủ kýứchômqua và kýứcngàymai...

bập bềnh sông, nước  (thơ) 
sáng cửa mở ra đất, trời nhưng / nắng khai ngấy vẫn không vào mưa thúi đất vẫn không vô / câu thơ vẫn mồ côi lạc lõng / mùi, vị quê nhà / vẫn thiếu vắng trong những bữa cơm đơn độc / tôi một mình mải miết kiếm tìm những khẩu vị hiếm hoi từ những quán hàng thời cuộc...

giông bão khoát tay  (thơ) 
sự cố gắng [chừng mực] / cho tươm hết nhụy / cho nở hết phiến [diện] và / chỉ có sương mù / mới không nhìn thấy những giọt lệ...

đôi hia ngàn dặm ký ức  (thơ) 
không biết?! / chân, hay dép đã mang tôi đi / những địa ngục xa xôi / [trong khi Việt Nam, là gần nhất!] / chỉ khi kịp nhìn lại / chân đã vội khuỵu dép đã vội sờn / và, ngõ mòn hành hương / cũng gù lên / truông, phá...

bước, không xuống khỏi lề  (thơ) 
đôi chân lê hệ quả trên lưng, từ thế kỷ trước / lúc ngón cái giao chỉ chưa ra móng / cái đầu chưa mọc tóc / khi chiến chinh vội mất biến cùng xương thịt, của người / [bù lại ta!] / thực phẩm thừa chia một phần cho sinh tồn / phần khác cho nạn nhân / gù lưng cõng mái hiên không vách...

quyển sách, có câu thơ rối  (thơ) 
quyển sách em tình cờ mua được ở vệ hè, [lạ hoắc!] / cũ, ố vàng hơn cả / giá rẻ mạt // nắng không vướng lại một vệt nào trên những trang sách / chỉ có, nỗi bực dọc quạu quọ ở lối đi / chỉ có, điều hoang mang lẩn quẩn những ngả rẽ / chỉ có, những nghi vấn ù lì đang cắm dùi...

chỉ vài điều khuất hút mới như thế  (thơ) 
chỉ có những trang giấy mới trầy, xước điều tôi viết / cho em, và tổ quốc / còn thứ khác thì không / cứ cho là điều gàn, dở / như mặt đường không thể trầy xước từ những bước chân lơ đãng / riêng hồn tôi / vẫn rỉ mực / chữ nghĩa...

lạ ngủ  (thơ) 
... cứ như thế / tôi ngủ những giấc không ngon / bởi chúng bị pha chế từ những mùi, vị / lạ hoắc / không giống trong bọc mẹ...

rơi ngược | làm sao giữ lại được tất cả nghi vấn  (thơ) 
viết những con chữ / lên tường / để không thấy mình rơi xuống / một ngôi mộ / tấm bia khắc cái tên 1 căn bịnh chữ nghĩa quái ác // rồi từng ngày / những con chữ đi quanh căn phòng từng chấm phẩy luân hồi... | làm sao giữ lại được tất cả nghi vấn của ý nghĩ / hay là đem vào một bức tranh, nguệch ngoạc / rồi phá lên cười một mình / cho nỗi dại khờ của cây chổi nhỏ ngờ nghệch...

khi thành phố yên tịnh (?!)  (thơ) 
khi đường phố không còn biểu tình / những con chó bắt đầu chạy rong / hỉnh mũi ngửi cái tung toé trên mặt bàn ngả nghiêng những chân dung đổ quạu thời cuộc / và nghiêng mặt né những miếng riềng bỏ sót...

chấm than, ngược  (thơ) 
những gói mì chữ nghĩa trôi tuột xuống dạ dày / những bài thơ khó tiêu tôi đã trợn trạo ngấu nghiến từng ngày / đói khát ý nghĩ // bài thơ, bài khôngthơ / đang được định giá, ở chợ trời / một món đồ trang sức...

nỗicôđơnkinhdịđenngòm  (thơ) 
tôi gõ cửa nỗicôđơnkinhdịđenngòm, và chờ / tôi bấm chuông nỗicôđơnkinhdịđenngòm, và đợi / chuông thì vô hình nhưng lại có phản hồi nhẹ mỗi khi ấn ngón tay vào và đương nhiên vô hình vừa đủ cho khách lạ cảm nhận được một va chạm - đâu đó trong đời sống chữ nghĩa...

mặt khác | chỉ nhắc thôi, cũng thấy mệt  (thơ) 
... tôi thường hay / phiền hà những vết trầy trụa của lề đường / trách móc những cái rơi nằm nặng nề trên cỏ / và những trì trệ đặc quánh khuya đêm... | mọi người quên mất, xã hội / được tựu thành bởi nhiều giai cấp / mà trong đó / giai cấp của họ / đã tự trói, buộc 2 tay của mình...

phía sau chân dung  (thơ) 
... Thơ: một ý nghĩ bất lực, của ngòi viết không có khả năng đâm thẳng vào trái tim của bạo lực / chẳng qua là 1 kẻ xúi giục / và, không biết từ lúc nào / tôi đã bỏ khẩu súng xuống, mà cầm viết...

chữ nghĩa, quá giới nghiêm  (thơ) 
... nhưng mùa hè thì không / nằm lại trên nhúm đất ngả màu / là cái vỏ / mùa hè như con rắn / trườn bò lòn lách thoắt một cái những biến động / nhìn lại / thời gian lột da âm bản bỏ thốc ngoài sân...

cái khó  (thơ) 
tưởng rằng được ngủ ngon ở vệ hè Nguyễn Thị Minh Khai, nhưng không / họ đã đánh thức tôi dậy / giục tôi đi bán vé số / thúc tôi đi đạp xe ba gác chở hàng / đẩy xe đi hốt những bọc rác nằm ngủ ngon lành dọc lề đường, khuya hôm...

trên con lộ nghi hoặc  (thơ) 
... bình thản như tôi ở trong ý nghĩ lần mò từng con chữ / bình thản như khuya thứ bảy bên này chờ sáng chủ nhật bên kia / như những hy vọng sau nỗi chờ mong, như thế / và không như thế từ nơi tôi chờ / ngọn đèn sẽ không phát thêm một tín hiệu nào nữa...

đoản khúc  (thơ) 
trong khi những con chim lảnh lót từng sáng hừng đông / loài người vẫn thao thức / từng buổi sáng âu lo / có thể là 1 viên đá bất trắc / va vào hành tinh này, và / nơi tạm trú khác mãi còn xa lơ lắc...

từ cánh tay của  (thơ) 
từ cánh tay của Jesus ở Brasil / thi thoảng tôi nhìn thấy ngọn đuốc của Lady Liberty ở NewYork / nhưng không cách nào bắt được cây cầu — hão huyền — qua đó // từ cửa sổ trên ngọn bút chì Washington Monument / tôi thoáng nhìn thấy ánh lửa đêm nơi những cánh tay dân chủ bốc lên hào khí dân tộc ở quê nhà / nhưng không cách nào vay mượn được...

khoảng trống biến động  (thơ) 
đã lâu tôi không viết gửi em câu / yêu thương / thật khó, khi tôi về đến nhà, khuya / là lúc em đã ra đường / tìm câu trả lời cho ngày mai: một bình an tối thiểu, / của đời sống // lời biện hộ duy nhất - có được, / là khoảng không gian và thời gian khác biệt - giống như ngày và đêm: quán tính và tri thức - / ở giữa tập quán (đơn độc) và nỗi thao thức (quê nhà)...

không ai tin, bánh xe lại sẽ đi vào vết lăn cũ!  (thơ) 
... sự tiên đoán của tôi chưa chắc đúng hẳn / nhưng ý nghĩ cạn cùng của lão phù thuỷ già khệnh khạng ra sân nhặt con chữ của mây / và nhận thức của gió / mở cửa cho giông bão kéo vào / con mắt trắng đục của lão sẽ nghe được / những điều mọi người sẽ thấy...

khắc khoải, cũng là 1 minh hoạ khác  (thơ) 
... tôi lớn lên ở nơi, chốn mà giọt mưa chưa bị nhiễm độc bởi chất phóng xạ độc tài / nên chục năm sau vẫn còn / trong vắt mái hiên / giọt lý tưởng / những giọt mưa thuần chất bây giờ không còn mái hiên tốt / — đã rơi xuống khu vườn bất trắc mà hiểm hoạ là những cuốc, xẻng vô lý — / đang nằm rải rác trên các ngã 3, 4 / những vũng bức xúc...

uống, cho cạn rượu uất nghẹn đựng trong những cái lọ mực cổ hủ  (thơ) 
tôi uống hết / chiều chủ nhật 5/6 / uống mừng cái tiết tháo của tuổi trẻ việt nam / dẫu rằng cái tiết tháo tan hàng sau vài tiếng bất khuất / dẫu rằng cái tiết tháo sần sượng sau vài tiếng chủ nhật / uống, cho cạn cùng nỗi uất nghẹn trong chai / cho cạn cùng cái bạc nhược, đớn hèn / của tuổi già an phận...

phó mặc | cầm cố  (thơ) 
nhốt mình trong vỏ chai / nhìn thấy bên ngoài trong suốt những mâu thuẫn / — cũng khó nói, đôi khi lăng kính cũng đã không nhất quán qua bản thể của nó — / mà góc, cạnh / cứa nát ý nghĩ... | chờ đợi tin vui / trong cái sương khói, của / thất vọng / nắng sớm lên quá nhanh / chim cú đã cất cánh bay sâu vào khu rừng phía sau...

ly rượu lố lăng  (thơ) 
đặt tâm thất và chữ nghĩa nằm riêng rẽ / 2 thực thể không có liên quan thân tộc / lại tương quan mâu thuẫn / khi tâm thất là một thiền sư đạo hạnh thì chữ nghĩa lại là một gã nham nhở bức xúc...

như một người bạn lâu ngày không gặp  (thơ) 
sống dưới mái nhà trong suốt / mới thấy được chân dung chằng chịt sấm sét của vòm trời, trên kia / cảm giác ướt át đột ngột / mang lại cái lạnh lẽo đã trải nghiệm qua năm tháng đơn độc // những phiến hoa ngọc lan bị gió mang đi mất, khuya qua / không còn một con sóc nhảy phóc ra hỏi thăm giùm buổi sớm mai một hạnh phúc đang đến...

bonsai | hạt đậu | gạ tình  (thơ) 
chẳng biết nhà nào trồng cây bonsai-bùichát / không chịu tỉa cành cắt rễ ngắt lá ghép... giống! / để lêu khêu lều khều như giấy vụn vướng víu... | lời tự thú có 2 hạt đậu / phản hồi / hạt trắng sẽ phản hồi một đoá hoa / hạt đen sẽ phản hồi một lưỡi hái... | nghe hơi khó hiểu / thật sự đầy dẫy trong đời sống xã hội chủ nghĩa / chắc, gọn trên bàn tay cầm lưỡi hái...


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021