Lerusam
tiểu sử &  tác phẩm 

tác phẩm

Hồi ký  (truyện / tuỳ bút) 
... 23 giờ, ngày 09 tháng 5 năm 2012, trong khi Lerusam viết Hồi ký thì cha tôi vẫn đang ở trên tàu. Cũng có thể ông chưa bao giờ lên con tàu đó và cũng có thể giờ này ông đang ngủ say trên tàu; cũng có thể giờ này ông đã chết; cũng có thể giờ này ông đang hút thuốc và cũng có thể giờ này ông đang đánh bài, tán gái; cũng có thể giờ này ông đang nghiên cứu; cũng có thể giờ này ông đang bị cảm hàn; cũng có thể giờ này... (...)

Yết Kiêu  (truyện / tuỳ bút) 
... Trên cát, gã chạy trần truồng như thế. Trên những đại lộ gã cũng chạy trần truồng như thế. Lưỡi gã thè ra vì đói và khát. Gã chạy thục mạng và gã tưởng rằng nằm bẹp dưới các bánh xe trong bến xe là gã được an toàn. Trong khi đó những chiếc dùi cui vẫn đập ầm ầm trên thùng xe. Thỉnh thoảng người ta chửi bới, uống bia, hút thuốc lào và ca cẩm vì nắng nóng... (...)

Lời của mẹ  (truyện / tuỳ bút) 
Bà nói: “Linh hồn của ta màu đỏ. Đừng hòng lừa dối ta. Ta biết các con đang gói nó trong những tấm vải đỏ nhưng không vì thế mà ta không phát hiện ra. Đừng gặm vào nó... đừng gặm vào nó... đừng gặm vào nó... Nó sẽ hiện về... nó sẽ hiện về... có những con dòi đang rúc vào nó... Đêm nào chúng cũng hò reo... hò reo trong từng hơi thở... (...)

Một sự cố nho nhỏ  (truyện / tuỳ bút) 
... “Đừng lo, con yêu. Các thiên thần có cả cuộc đời để đến với chúng ta mà.” Khi câu nói đó của nàng dừng lại thì cũng là lúc tôi đọc xong một lần nữa “Đàn bà đêm” của Edwidge Danticat. Không biết bao nhiêu lần tôi đã đọc nó. Bây giờ tôi lại tiếp tục nhắm mắt để lắng nghe dư âm của truyện ngắn tuyệt vời này thì thầm với tôi. “Những hồn ma đàn bà cưỡi những con sóng trong khi chải những vì sao rời khỏi tóc họ ở Ville Rose là điều có thật.” ... (...)

Nhật thực  (truyện / tuỳ bút) 
... Khi mặt trời méo mó và bắt đầu biến mất, bóng đêm chuẩn bị trườn đến để liếm lên hai con mắt của lão, thì tôi lại hỏi lão một lần nữa rằng có sợ không. Lão nhìn thẳng vào mặt tôi. Tôi nhìn thẳng vào mặt lão trong sự tranh tối tranh sáng đó. Lão cứ đứng đực ra như thế khoảng 5 giây, rồi bất ngờ nằm choài xuống đất. Lão đấm hai tay lên ngực, đập hai chân trên nền đất rồi đái ra cả quần và bắt đầu khóc nức lên: “Tao lạy chúng mày...” (...)

Những con nhộng  (truyện / tuỳ bút) 
Đầu tiên tôi đã nôn oẹ nhưng rồi về sau tôi lại đâm ra nghiện cái cảm giác đó. Điều đó có trong máu của chúng. Tôi hoàn toàn ý thức được mọi thứ. Một tháng có ba mươi ngày, tôi nuốt chúng tới 50 lần trong một tháng. Tôi cào rách mặt mình và cà răng vào tảng đá lớn sau chuồng lợn. Lửa đã toé lên và thiếu chút nữa tôi đã thiêu rụi mọi thứ. Tôi bước vào nhà với cái miệng đỏ hoét máu tươi... (...)

Tiếng khóc  (truyện / tuỳ bút) 
... Không lâu sau đó bầy con trai của cha đã vục được mặt xuống biển và gào thét nhưng rồi chúng đã bị nghiền nát bởi những con tàu lạ. Bầy con gái của cha đã tung tăng ca hát trong rừng cho đến một ngày chúng uống phải dòng máu đó rồi gục xuống trong tiếng cồng chiêng man dại. Điều duy nhất còn sót lại là tiếng khóc nỉ non của mẹ Âu Cơ mù loà len lỏi qua từng gốc cây và trườn đi như rắn không đầu trong mưa đêm nơi rừng thẳm... (...)

Sensation  (truyện / tuỳ bút) 
... Lợi dụng lúc Rimbaud say ngủ nàng trốn ra ngoài bằng cách xắn váy lên cao rồi trèo qua bờ tường đầy hoa, loại hoa leo tường luôn khiến cho Rimbaud mơ mộng ngay cả khi chàng vừa đi vừa ngủ. Đó là một câu chuyện xa xưa, và ngày nay, đối với nhiều người thì điều đó giống như một huyền thoại. Và bao giờ cũng thế, huyền thoại thì không rõ hình thù. Từ đó nàng mê mải đi hoang như thế... (...)

Học tập  (truyện / tuỳ bút) 
... Chờ đến khi người ta phá cửa bước vào rồi mang đi để trưng bày thì lúc đó mới gọi là kết thúc chương trình học tập một cách có thành quả. Tất nhiên, trong nhiều trường hợp, khi có một bàn tay ai đó chạm vào thì thân thể vỡ vụn ra như cát. Như thế là công dã tràng đấy, muối bỏ bể đấy. Nhớ chưa?... (...)

Trò chơi  (truyện / tuỳ bút) 
... Nhiều khi không còn bước đi được nữa cha tôi đổ gục xuống. Ông mếu máo như con trẻ. Ông nằm ngửa ra giữa sân và nhìn lên trời. Với một ngón tay chỉ trăng, cha nói: “Có ánh sáng, trên kia có ánh sáng... Nô tài thấy rõ ràng trên kia có ánh sáng...” ... (...)

Làm mặt ngu [II]  (truyện / tuỳ bút) 
... Cũng có thể nắng sẽ khiến cho bé không bao giờ làm được một khuôn mặt ngu như bé mong ước. Vì thế bà nội nói: “Vào nhà đi.” Tất nhiên bà đang nói với bé. “Những cánh bướm, có rất nhiều cánh bướm, như hoa ấy.” Bé nói. “Vào nhà đi, không thì công an bắt đấy.” Bà nội nói. Bà chỉ doạ bé đấy thôi, bà sợ bé bị cảm nắng. Nhưng bé vẫn chạy theo những cánh bướm trong ánh nắng rạng ngời của mùa xuân... (...)

Làm mặt ngu  (truyện / tuỳ bút) 
... “Phải vứt cái tư duy vào rọt rác.” Cô phát thanh viên nói thế. “Mặt phải thuỗn ra. Mắt lờ đờ. Cố gắng cho nước dãi tràn ra nơi khoé miệng. Giấu trí khôn trong lỗ đít.” ... Trên ti vi người ta đang trình chiếu những khuôn mặt ngu tiêu biểu. “Những người đại diện cho chúng ta.” Giọng nói trong veo của cô phát thanh viên lại vang lên trong khi những khuôn mặt ngu tiêu biểu xuất hiện và biến mất trên màn hình ti vi... (...)

Anima và thằng đực rựa dâm đãng  (truyện / tuỳ bút) 
... Khi thân xác tôi chỉ còn là một đống thịt băm nằm trong chiếc chăn được bao phủ bởi bóng tôi thì kế hoạch báo thù của tôi cũng gần như hoàn hảo. Cái thằng đực rựa dâm tặc đã tự moi mắt và lột da hắn rồi băm thân hình hắn thành một đống thịt. Sự băng hoại của hắn song trùng với những động tác trong đêm tối của tôi. Đêm tối có răng và miệng lưỡi. Ai dám nói rằng đêm tối không lẻo mép... (...)

Thối rữa  (truyện / tuỳ bút) 
... Có những thứ chúng và chính bản thân những người nô lệ như cưng không được phép nói ra, nhưng ít nhất cưng cũng phải cho chúng cười trước khi da thịt của cưng, của bạn bè cưng, của những người đàn bà đi chân đất trên bờ biển và những người đàn ông vô hồn đang nhìn sự cuồng nộ của sóng, thối rữa ra và chết trong sự oan nghiệt tột cùng, cưng ạ... (...)

Những giấc mơ của người tử tội  (truyện / tuỳ bút) 
... Phía sau người ta lại đạp mạnh vào lưng đồng chí. Tiếng va đập của xiềng xích vang lên như những bản nhạc. Và đồng chí bắt đầu nghe nhạc. Đồng chí tưởng tượng rằng mình vừa bay như chim vừa nghe nhạc. Dưới ánh mặt trời đồng chí lết đi trong khi mắt mình nhắm lại. Đồng chí đang tìm kiếm tự do và thực sự đồng chí đang tự do. “Tự do tuyệt đối.” Đồng chí mỉm cười... (...)


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021