Phạm Mạnh Hiên
tiểu sử &  tác phẩm 

Nhà thơ, sinh năm 1950 tại Bình Định. Trước 75, có in thơ, có viết trên các báo Văn, Khởi Hành, Tư Tưởng… Hiện sống tại Việt Nam.

tác phẩm

đen mặt trời [III] — không đề 5 & 6  (hội họa) 
Tác phẩm sơn dầu trên bố, sáng tác vào đầu năm 2014...

đen mặt trời [II] — không đề 3 & 4  (hội họa) 
Tác phẩm sơn dầu trên bố, sáng tác vào đầu năm 2014...

đen mặt trời [I] — không đề 1 & 2  (hội họa) 
Tác phẩm sơn dầu trên bố, thực hiện vào đầu năm 2014...

chùm thơ đánh số [III]  (thơ) 
[CHÙM THƠ 12 BÀI] ... bao nhiêu chiếc răng / vô cớ nhổ ra / như kháng thể điên xì hơi / một bức màn thuỷ tinh dưới nắng... | tôi hy vọng tới cùng / sự phù phiếm / trong miệng những con cá ngậm muối / lắp ghép nhẫn nại chiếc xương cháy... | trong mỗi tiếng / hình mưa nặng trĩu / tôi chết đen tôi / hôm qua giữa phố...

chùm thơ đánh số [II]  (thơ) 
[CHÙM THƠ 13 BÀI] ... trò chơi / cạn dần / tôi khuỵu xuống / một vòng tròn / trái đất quay trong / bước đi / ngưỡng âm sắc chút sáng / hành hương / tôi trong u tịch / em / luôn giấu con mắt / trống...

chùm thơ đánh số [I]  (thơ) 
[CHÙM THƠ 16 BÀI] ... lấp đầy / sau lưng bước đi / mù / tôi & ngôn ngữ trắng / trói chặt trong nước / vành tai chim / hoang hoang thuỷ tinh / dâng âm bản / tượng hình / cũ...

nghe “thằng mõ 1” & giọng hát ngọc đại  (thơ) 
nếu cần tự do / phải cuồng nộ gào thét / & bốc cháy / nếu cần máu vỡ oà / phải đến lúc giải thoát / ta tìm thấy / ta không cần vỗ về / ta nghe một hư vô đầy / lũ điên / lột da / đất nước...

mưa & bóng tối | bị thiêu | đêm | úp mặt  (thơ) 
biển mưa / những vết cắt trắng / khoảng chân nào / ném vào thời tiết... | bị thiêu trong / tiếng người ướt dầm / một góc gió / soi bên ngoài chiếc gương... | sau cùng / tôi muốn gạch xoá / đêm / như cơn đói còn đâu đó / gởi vào không khí... | tôi úp mặt / tìm một con mắt / khởi hành trong đám gió / cầu vồng...

đỏ  (hội họa) 
Tác phẩm sơn dầu trên bố, thực hiện vào năm 2012...

“Nhà văn X” của Nguyễn Đạt & sự xúc xiểm...  (đối thoại) 
[ĐỌC VĂN] ... Tôi muốn hỏi Nguyễn Đạt: Lấy tư cách gì ông lên mặt “phán” kiểu “đàn anh” vô cùng tởm lợm, rằng cái hẻm càfê bình dân kia là “nơi tụ tập thường xuyên của những văn nghệ sĩ làng nhàng ở thành phố này”?...

bức tường trăng  (hội họa) 
Tác phẩm sơn dầu trên bố, sáng tác năm 2012...

ngày và ngày  (thơ) 
góc nhìn / xoáy trong bức tường rộng / màu trắng đầy ứ / nhịp nhợt nhạt mê lộ / khuôn mặt đóng băng / mật mã cơn sấm mùa đông che miệng / chuỗi bóng tam giác / nhuộm lại âm tiết bất tận...

âm thanh giấc mơ  (thơ) 
còn chút giấc mơ thôi / mà em / tôi lạnh đen / vết nứt không chờ đợi / run rẩy xuống con dốc / lưới chảy / tìm đi con mắt / ký ức không bị tước đoạt / hình thể trên da lắng nghe / những cơn rơi / không bị đánh cắp...

không đề  (hội họa) 
Tác phẩm sơn dầu trên bố, sáng tác năm 2012...

biển trắng  (thơ) 
những hình ảnh hiếm hoi / bên ngoài bức tường giấc mơ / nín lặng / đặc & rỗng / phế tích gió / trong máu mặt trời / trong đỉnh trắng biển chiếu ngược / trống không...

buổi sáng | bẫy vô hình  (thơ) 
buổi sáng / ngồi tĩnh bóng râm / nước đen lên ngược / tẩy trôi vết sẹo đá / ngực xô xuống mùa / tôi trở mình em / lăn trên đường nhiễm mặn... | bẫy vực bụi / có tên không tên / sự quen thuộc bất động / mặt nạ mọc màu / mưa chỉ còn khoảng trống lửa / rưới lên...

tiền vệ & tôi (II)  (hội họa) 
[10 NĂM TIỀN VỆ] ... Tác phẩm sơn dầu trên bố, thực hiện vào tháng 12/2012...

tiền vệ & tôi (I)  (hội họa) 
[10 NĂM TIỀN VỆ] ... Tác phẩm sơn dầu trên bố, thực hiện vào tháng 12/2012...

tôi mơ tôi tìm  (thơ) 
nhặt nhạnh trong bầu trời trượt mất dưỡng khí / cây bị đốt / dưới tảng đá / đất cắn lạnh / hơi thở sống / nhảy gương mặt / cá ươn...

phép màu | cầu vồng trang trí  (thơ) 
loài rắn / cuộn tròn / đêm ướt rũ / mưa treo mùa chết / đi đi / mặt người / đẻ non... | ngã ba sông / trôi vào vòm họng // ta bọc kín / thân xác // quạ đen che bóng // kẹp nách / như cóc nhảy / đốn ngộ...

vai diễn  (thơ) 
một chút đen / một chút đỏ / một phế tích đầy / ngập dài phía trước / trong vai diễn lên đồng / tôi trườn vào / mùi vết sẹo hoàng hôn / của âm bản máu lạnh...

màu  (thơ) 
nước của bầu trời / tôi vén lên ánh sáng / hồi âm ngón tay bị mất // nhìn sấp hình con cá chết / mặt biển đen hai đầu trần truồng / tụng tâm kinh gió...

mây & bình lọc đen  (thơ) 
giấc mơ của chuột / chạy tối tăm trong khung cửa nhỏ / vẫy lên bóng khởi hành / khí hậu trèo lưng ngựa / khoảng cách rùng mình / khoét sâu chân lông trắng...

bước về  (thơ) 
cố tạo ra một giấc mơ / trong mê cung / trong vòng xoắn tóc đêm trắng // mỗi ngày một giấc mơ / mỗi ngày một thực tại / đựng ký ức núi...

nhìn sau bóng tối  (thơ) 
đường trắng phía sau bầu trời / đập lên mặt chiều cơn mưa / lát cắt bức tường kín / nhìn tắt phụt bóng / gió trong ranh giới người / hoá trang chiếc đầu đang mọc...

đất & vực sâu đất  (thơ) 
trồi lên / mùa ngậm gió châu chấu / bình minh bọc kín / tiếng gõ môi múc cạn / đâu người ẩn trú / quanh bờ tấm gương câm / phơi hình con dơi bay / lạc máu...

bữa tối & bướm  (thơ) 
lưới / dưới cái chết rễ / lùa trắng lên chân / vết nứt không chờ đợi // bàn tay khuya / đi xuống / hình thể vừa cắt / sớm mai tóc / lẩn khuất...

tượng cổ | tĩnh lặng  (thơ) 
một con chữ / rất nhỏ / bất chợt / hồi quang / chiếc xương / đen sì // tôi nhảy / trống rỗng / bộ lạc / cắt ngang cổ họng... | tĩnh lặng / nhai / tĩnh lặng / nuốt / tĩnh lặng / ăn / tĩnh lặng / sống...

bản nháp mê khúc  (thơ) 
rẽ nước lạnh mang thai mây vùi tối / hình xương nứt / khắc rỗng đất / treo tượng người như mặt cây buồn / như biên giới xám vuốt ve tôi cầu vồng / vòm ngực non phù chú / khoảng trống mọc trí nhớ / cơn mưa thềm lưỡi...

cơn mất ngủ | thuỷ tinh hoàn hảo  (thơ) 
đánh đu cơn mất ngủ / nước đen căng dài / buộc trong miệng hình nhân trắng // tôi lùa đứt chiếc bờm xanh / đặt cược trên tay giấc mộng / mặc những bờ cây mọc kín rễ / không còn định nghĩa rẻo đất toả rạng... | bóng tối bước ra / con mèo quẫy đuôi sáng đục / bầu trời ma thuật / như bề mặt bể chứa lớp sấm bụi / trở về nhà / tôi là kẻ duy nhất trong góc tam giác thờ...

không đề  (thơ) 
hàng ngang trên bánh xe quay / tôi chúi về phía trước / dấu hiệu chiếc thang dài ký ức / của loài sứa thở cuống cuồng / xuyên bức tường thủng / đại dương rách toạc / ánh sáng đói chế ngự / khoảng không mùa côn trùng...

ghi chú mắt | vết thương mưa  (thơ) 
... tôi ôm hình vẽ phản chiếu / như thôi miên loài sứa pha lê // trồi lên tấm gương trắng đục / tiếng động luộc chín hai mắt... | ... một lỗ bầu trời bị bao vây / tuôn ra những bong bóng đá...

tôi nhìn tôi tan chảy | mở & đóng  (thơ) 
... tôi bị nuốt trong lòng thời gian / mỏng / rất mỏng / một ống cây rỗng / chôn vùi bên ngoài / thời tiết lấm láp / luôn kéo dài trong vô hình... | vậy đó / tôi thấy biển thật tệ hại / treo trong tấm gương // tháng mười mưa quá dài / dẫn dắt những đám mây / thuỷ tinh khoả thân / tưới lên cơ thể...

chuyển động | bước đi | lối ra vĩnh cửu  (thơ) 
... ngọn đèn tắt của đêm giải phẫu chòm râu vô tri / ta chỉ có thể co lại lóng xương xấu hổ / dù cách nào các ngón tay vẫn luôn thức giấc... | chỉ hai chân ta bước đi không phải loài bò sát / giữa vùng sâu lăn tròn mớ hành lý nghiền nát bụi... | ... ta trốn phiên gác thời gian bẻ cong / lãng quên in vào vực sâu gió / xé vụn chiếc miệng bằng giấy bỏ trống / lối ra vĩnh cửu...

về một vực âm | sương mù  (thơ) 
... đâu đó ngã rẽ mưa / cứ để cây sưởi ấm / một con bướm bình minh đang nuốt / cơn gió xô sập đường chuông vô biên... | ... tôi mất hút trong hành lang dày đặc / phấp phới tấm lụa màu khốn quẫn / ký ức ngày mai mọc ngôn ngữ sương mù...

trầm tích  (thơ) 
và từng thanh âm / lưới cuộn thành đá/ bóng bụi mưa nứt vỡ / loài chim hoang thai / cắn cong ngực xoã xuống / dấu vết gọi đuổi mặt trời / dấu vết con đường ướt nhẹp bờ tối / trong diễn ngôn thân xác / màu địa lý xám / không thuộc nơi trú ngụ con người...

tiếng chuông đen | vết xước biển | mảnh vỡ | kẻ tà đạo  (thơ) 
một trăm phần trăm thân xác tôi / chạy lùi // những đàn ông / những đàn bà / chưng hửng đen kịt... | tấm vải choàng / nằm dài trên cỏ và cát / buổi trưa / chảy qua mắt / mặt biển xưa / vụt thổi mát lạnh... | liều thuốc / bằng ngực no căng / bóng ngoạm lấy / dưới vòng miệng sinh tồn / loài sâu đưa mớm...

xanh  (thơ) 
ủ mật đêm / ngực sớm mai rất hồng con gái / tháng giêng mưa bồng cây / em hoa ngâu phiêu ngoài tượng số // lênh đênh đất / lênh đênh người vũng cạn / bể dâu ta / cánh cầu vồng buông gió...

biển cũ | hư thực | hình tròn | kiến trúc rỗng  (thơ) 
nhìn vào giấc mơ đen / con cá xanh rớt / chảy ngược hơi thở động đất / vòng môi người đàn bà cát... | mùi lá khô xoáy chân xuống / đem chút lửa đắp lên mặt / câu kinh nóng ran... | cắt lìa nó / để xâu chuỗi thân thể / bóng nhảy chồng lên bóng... | vùi dưới một biên giới / viền đất bật sáng // trong ngày chiếc lá đâm thẳng / dưới bức tường đám bụi cong lên...

thứ đồ vật tôi uống  (thơ) 
... đứng thẳng xuống những cơn mưa vùi kín / là vòm tro bóng chim / là ngôn từ ngủ lớp mầm đen / tôi uống / một cách bí ẩn / một cách đậm đặ / cái lạnh không bao giờ kết thúc...

một thoáng tràn đầy  (thơ) 
... những vòng tròn tôi mơ / lăn đi thứ ánh sáng gầy guộc // không còn khoảnh khắc nào khác / bên kia khuôn mặt mê lộ / tôi xua biến ảo ngủ đông / trên đôi mắt trắng mặt nạ / trên trang giấy lạc màu xé toạc...

đoạn 1 | đoạn 2  (thơ) 
... từ lâu ta / bị lột truồng / chậm chạp mùi / vẻ ẩm ướt / của khung kính / che mặt... | một phiên bản mới / một quy luật bí ẩn / lấp lên / khuôn mặt tráng men...

trước khi ngày tròn hình | một dư âm | trước viên sỏi | mắt và mây nhuộm chín  (thơ) 
chạy xéo lên / bàn tay / ánh nắng rất / mòn / người tràn ra / trên da... | tạc chân tay / bằng đất / mẫu tự / của lỗ hổng / lịch sử đám tro thai nghén... | viên sỏi buộc / lên miệng ta / bản lề / thời gian chạy... | ánh mắt / chưa một lần đến / trong những cơn / sóng mưa...

dưới kia của nhịp điệu | mất dần tiếng nói  (thơ) 
trôi trên phố thi thể những con ruồi / chất ẩm ướt hành trình đang chảy / trở nên thứ màu sáng bay đen dưới tay người / và những cuốn sách còn không / trong thế giới lạnh... | cơn lũ thân thể giải thoát trong em / đầm đìa đàn bà / sẽ là gì / nếu ta chìm sâu vào thế giới / tiếng nói đang mất dần tiếng nói...

và cái bóng | trong đường biên sâu  (thơ) 
từng mớn nước mỏng / nghiêng ngả ôm lấy mặt // con thú chạy đuổi vầng trăng phồng rộp / trong hoá kiếp muộn không ký ức // mọi thứ đã ở bên kia... | trụ cột phù phiếm / ta đang kéo lê nó trong tế bào chết // của lũ thằn lằn đực / ngập dấu những hạt tròn lăn / góc trái vách tường luộc chín // một dáng lộ thiên...

một huyền thuyết cho cả hai | tín hiệu  (thơ) 
cặp đôi quả trứng / chảy lên rồng / khuôn mẫu vòng cung mưa bật sáng // ta bước ra giấc mơ cổ xưa / giọt nước rạng đông đuổi theo trong gió... | một giới hạn có thể / cứa lên mặt bàn nghiêng vệt sáng bầm / văn bản bức tường ở sâu vực thẳm / như kim đồng hồ quay ngược biển lan rộng...

đến đâu tận cùng | mở trừng diệu pháp  (thơ) 
lập đông trong biến tấu chim gõ kiến / vạch ngọn nứa lau bóng ma uống lên môi / giữa những câu hỏi chín đen cùng tận / gió tuồn dưới đáy đưa cái cây âm u... | vẫy tràn lên tiếng chuông bong bóng cầu vồng / một số phận lấp kín đâu đó bằng sợi khói đổi hình / bằng máu chảy suốt thân chuột / con mắt lạ thường bị ăn mòn / ngước lên tái hiện...

thứ bảy ghép bằng mảnh vỡ  (thơ) 
thứ bảy ghép bằng mảnh vỡ / theo ngón mưa em chuỗi hình đông đặc / như phiên bản cuối cùng của pho tượng mất tích / run đập giấc mơ trên lửa lạnh...

màu đen vô hình | lát cắt chấm  (thơ) 
... tôi không đủ cái chớp mắt / phủ lên lớp bụi / đồ vật ướt đẫm sau đám mây / người sống trong gương mặt đã chết... | ... tôi thấy cái bóng hẹp đi vào cánh cửa / không phải để mở ra bình yên / khoảng trống khổng lồ / làm giấc mơ náo động...

dấu vết đường viền đêm  (thơ) 
rạng đông tiếng bò rống lên / mưa đang ngã sấp trên giường // cỏ đã trồng trên da người chết / xếp hàng mặt gương những chia ly ánh sáng // viền trắng vòng ôm nước / lật lại trước dấu thừa bong bóng trốn // ngực săn tìm màn khói / như ngọn đèn đen bước hụt...

50 đoản khúc  (thơ) 
sáng nay nhìn thấy vết bẩn vẽ lên vách / sợi tóc trắng buốt đi qua giấc mơ / chùm rễ cuộn lại cắm xuống đất | con muỗi hoá thạch bầu trời / hụt hẫng tấm gương trắng treo lạnh / dấu trừ quen thuộc của lửa...

bộ mặt tái hiện  (thơ) 
đòn đau của cây kéo cắt / theo chiều ngang mỗi ngày / vị trí hình nét tôi / đưa vào / sự có mặt / vẫn ở đó sống / không biết / cái bóng bị xua tan / cầm lấy chất tẩy / rót trong họng ngọt lịm...

18 | 19 | 20  (thơ) 
mưa trên những bông hoa mào gà màu đỏ / chiều bay như giấc mơ bóng tối rỗng kỳ lạ / hôn nhau ở một ngã ba chạng vạng tĩnh vật / có thể đẻ ngược dấu vết mỏ quạ mất thăng bằng... | làm sập một khoảng trống ớn lạnh cẩm thạch / mùi hôi xanh con sâu róm trườn trên thân thể đóng băng / bức tường đang vặn vẹo trí nhớ giữa ban ngày / tôi mọc ra lâu rồi trái khô khỏa thân... | bởi vì tôi nhảy và kêu lên / soi vào gương mặt quay tròn của mình dự cảm / đường thẳng đại lộ tủy xương ban mai / phế tích những chiếc bùa mê vô sinh ngay lúc này...

ngẫu hứng con số | im lặng đặc  (thơ) 
cơn ngẫu hứng con số / bật khỏi trang giấy / tôi sáng tạo ra mùi đàn bà / khói / và / luôn câm điếc // nhưng còn nhiều thứ khác phải ăn nuốt hơn như / ruồi chẳng hạn... | ... những ngón chân vắt cạn dưới trời chiều / ngã ba chuột tối đen xuống mép đất // tôi lật ngược sợi râu / im lặng...

chảy & cháy lửa thiêng phạm công thiện  (thơ) 
[TƯỞNG NIỆM PHẠM CÔNG THIỆN (1941-2011)] ... sàigòn tháng tư / dội lên bóng của đêm lăn tròn / tấm mạng xanh bị cứa quay cuồng hư ảnh / ta bất động lần bước trong những con đường va đập / dãy dài âm thanh gió rỗng không / ta bới tìm dưới hàng cây mờ / khuôn mặt chảy ròng ném lên trí nhớ...

12 | 13 | 14  (thơ) 
đám đông đang tháo chạy phía sau / bộ mặt ướt / lục bình vỗ sóng đầy bụi mở ra dòng sông / mưa những lửa tro / cái bóng dội ngược lòng mắt / giới hạn cuối cùng chôn chặt mọi vật rơi quanh nó / chiếc rễ mọc trống trụi / một cảm giác bình minh độc nhất từ cái cửa trong / thân thể em...

màu trang trí nhảy trượt | về chuyển động  (thơ) 
mắt câm nhìn / tôi mơ trôi giạt nhiều vòng kim loại rỗng // mọi thứ bóng tối đều rất sạch / với lũ chuột phẳng lì đánh dấu đường di chuyển // chói lòa chiếc đồng hồ ngủ / luôn gõ trượt vào thế giới sậm đen... | ... bất cứ sự tan rã nào đều không quá bất ngờ / giấc ngủ trong núm vú người đàn bà là những đám màu chuyển động...

của càphê nước và gió  (thơ) 
tất cả là bầu trời trắng / để ngước nhìn lên / bể nước cạn ngậm kín / những cây tre mỏng ngạt âm / trong chớp nguồn đã mất // gió nứt rịn lớp đất nhọn / bên sau cánh cửa lạnh / mắt ướt và cũ // về phía con bướm đen / bay qua mũi dính chặt...

trong mớ tro tản mạn | 3 câu  (thơ) 
bóng của buổi sáng đông cứng / nâng kín khoảng trời gió trượt / mắt dệt rãnh tinh dịch / tôi nghiến ngấu siết môi bậc thang đen / cắt rời ẩm ướt... | sống quanh khuôn mặt ngẫu hình / tôi đi bước chậm / đợi những âm hồn níu chạy...

cô gái hôm qua | dấu vết trắng  (thơ) 
cô gái hôm qua khiến tôi mơ hồ / bước xuống bóng đêm / một vùng tro than chạm rơi đất / lặp lại mỏi mê đen sao chổi / bậc thang đá quét lạnh / trong vườn âm thanh cạn kiệt... | kẻ bị hư hao / dấu vết trắng quật lên / con thú không ngủ giam cầm / số phận bơi chìm trong mơ / miệng dầm dề bất động...

ghi chú bên lề người đàn bà vắng mặt  (thơ) 
có ngày tôi muốn nằm dài ra / dưới bóng người đàn bà nào đó / chịu chơi / quên tất thứ trò đời rởm dáng / chui thoát / mê cung / với tôi / luôn nát bấy / luôn hỗn độn / luôn chảy / thứ máu độc trơn tuột...

bề mặt ánh sáng kín bưng  (thơ) 
có một tấm gương quay cuồng / tôi soi bộ mặt đóng kín / bộ mặt phù phiếm / thoảng qua / giữa mộng & thực // và một cơ thể xuất lộ / sau vòm cầu vồng / sau cơn viễn du thẳng vào bóng tối / ngay từ cái chớp mắt đầu tiên...

không đề  (thơ) 
từ phía mặt trời chìm / ta chạy trong ánh sáng dốc ngược // nếm mùi đất nứt / trượt chân vào bốn góc tường // chim mỏ quạ / thôi khàn tiếng // ta nhảy điệu múa trên bụng / vết sẹo cuối cùng lẫn lộn...

một chút gì xanh đang đợi  (thơ) 
không có giấc mơ / để mơ / người / trong bào thai chim / chấp chới giữa bầu trời / người / nắm / pho tượng phồng / đắp lên / bùn / và ánh sáng số phận / nhiều thế kỷ ký ức / trống không cơn khát...

vào một ngày bất động  (thơ) 
uống cà phê mỗi ngày / và ngồi bất động / một ngày bất động / một tuần bất động / một tháng bất động / một năm bất động / một trăm năm bất động / bất động bất động / tôi chỉ còn hai con mắt...

dưới biểu tượng được sắp đặt  (thơ) 
sớm mai / bầu trời kia / da thịt tôi trôi / hình trong veo / gợn mắt thuỷ tinh em / ngập trước gió / tôi nếm hai đầu vú nhỏ nhọn / chuyển động / sau tiếng nuốt ngược vào cơ thể / trút bỏ tất cả / cách chúng ta làm tình / nước và khói rung chuông ừng ực / cày xước trên cỏ / cày xước trên ký ức đen bay lên...

điều tiết ngày không khí loãng  (thơ) 
giấc mơ thực / hơn cả thực // người bị phân loại / là cặn bã lớn nhất // dễ dàng cho cái chết kẹp chặt / khua lên khuôn hình đêm // mở rộng hố thẳm bị xé và chôn giữ / màn sương vãi kín mắt // một thân thể loã tràn xuống / đám lông đen chảy ra ướt rịn...

đường về có xa  (thơ) 
vây bọc trong ngọn gió bấc thổi buốt / ta đi trên đường tìm về / bờ cừ len dọc cơ thể lòng sông cạn / ta thấy lấp loáng chùm rễ nước / ta thấy bông hoa dại nở nghẹn lên bầu trời // ngày mở toang hình thù...

tôi hiện kiếp vô cùng tận  (thơ) 
tôi trong vạch dài sâu đêm / nhảy vụt qua nhân chứng của bóng // giới hạn mọi thứ trong nó hiện hữu / trong nó hơi thở mùi xao động nhoè bản ngã // dưới đáy tinh khiết nguồn rỗng vang lớp muối trắng mặt trời / chuỗi sáng rơi xuống...

phơi bày chuyển động đã mất  (thơ) 
trượt tới trượt lui / trên những nấc thang đá quay vòng // gió và đêm / khí của bóng gương cạn / nuốt dấu vết sự vắng lặng / từ đường mòn đào huyệt sâu / từ lửa màu sắc ngôn từ vỡ lắc lư / liếm tận lưỡi tối ám // một lớp thần tượng mỏng hôi nồng quây lấy tôi...

phía cuối hạn hẹp  (thơ) 
... tôi kiểm soát tôi phần xác / tôi nhốt kín tôi phần thân / cái bóng tôi bỏ rơi tôi / không thời gian nào đồng vọng // tôi thu nhỏ vào con chữ xám lạnh / mặc khoảng cách bay ào tới / lạnh cứng phủ lên người...

nhịp đập vỡ  (thơ) 
những lát cắt ruồi hụt hẫng / bôi trám lên khuôn mặt xoay vòng / bị gặm nhấm bị tháo rời bờ bến // cơn cớ giấc mơ vụt hiện / rộng ra rộng mãi đám râm đen lẩn khuất / màu đất chìm lồng ngực bất động...

ngửi | đất  (thơ) 
tôi ngửi mùi tôi / nhơm nhớp cơn mơ chúi ngã // trầm tích một ngày trầm tích một đời // cái êm dịu là cái gian lận / bị chuyển hoá bộ mặt... | một ngón tay nhúng vào đêm / một ngón tay xoi lỗ thủng im lặng // tôi giữa ngã ba / lọc bản năng / sống là sức căng phản hồi vắng mặt...

vòng tròn  (thơ) 
tôi nhìn tôi / sinh vật người / đu đưa // trú ngụ trong bóng mình / biển rách nát trôi // ngày hôm qua / ngày hôm nay / ngày mai // săn đuổi săn đuổi và săn đuổi / tận cùng phù phiếm tro bụi...

cong | đất | ngã  (thơ) 
những ô vuông / lăn về phía tôi / hình nhân xanh / ngập chân trời... | ăn hết / thân xác / ban đêm / nghĩa địa / rót tiếng kêu / đàn bà sáp... | ngày mai / trò chơi mới / nguyên dạng / vài âm thanh đá...

dính | cát | lỗ  (thơ) 
khoảnh khắc ấy / dính vào mắt // tôi là vùng bóng đen / cuộn tròn thất lạc... | dẫu bốc hơi / biển / mở rộng / nuốt cạn... | bằng cái đầu dài / tôi cắn xuống bữa ăn / bản mặt chờ chết / xuyên qua lỗ / thịt / lông người...

đêm | hình | sống | nói  (thơ) 
rừng rực / đêm / em trắng hình / không lối thoát... | mò mẫm trong miệng / cơn buồn nôn / mê cung / chống chân không / lỗ hổng / bước xuống / sách ngụ ngôn... | sống đó / phép lạ / đổ lên gương mặt / bị xóa bỏ / giả giả thật thật... | nói / trong xác những con chữ / nhiễu loạn / xương thịt vượt lên trên...

tiếng | gió | vết  (thơ) 
cỏ ngập / bơi / lơ lửng / bất cứ lúc nào / nàng ở đó / mái tóc xám như chuột... | dấu hiệu của gió / trong bức tường trầm đục / như bày ra / cặp mắt rắn ngày / chồng lên ký ức tối... | máu ép xuống / một khoảng cách / mất hiện hữu / giọt đẹp sấm sét / lớp mùn bên trong vùi kín...

độc thoại cháy | cái nhìn  (thơ) 
bước dài bước ngắn / nhanh và chậm / mắt khô như cá trộn nắng / thân thể cuối cùng bị cắt ngôn ngữ / ngoài sự độc thoại / ngoài sự cô đơn / vở kịch ma quái... | lưỡi liếm qua con sông / người là thần linh / cơ thể người mờ nhạt / kêu ré / bầu trời rỗ / trên mặt đồng hồ chậm lại...

bài tập trắc nghiệm | góp nhặt | mưa đen  (thơ) 
tất cả thể xác / chỉ là bài tập trắc nghiệm / tập lướt tập đi tập rơi / giữa vũng sáng xuống thấp... | nhặt nó lên / tiếng hú gào thế giới / những bong bóng chạy ngược vào / hộp sọ... | bộ mặt tươi cười buổi sáng / tuột khỏi con mắt trôi bên ngoài cửa sổ / còn đâu đó / bóng tối...

dị bản | không đề | mê lộ  (thơ) 
một bộ mặt khác toả khói / tôi bong ra không hình thù / trong vô số giọng nói cuối cùng / không có âm điệu lặp lại / con ếch thủy tinh ném cái nhìn xanh... | mắt tôi phồng trắng / canh chừng / vết tích những giấc mơ xoay vòng / bên dưới mảnh bụi trượt... | trạng thái sống / dò tìm / nó là khoảng trắng của âm thanh...

chất thải rắn | phù phép | chạm  (thơ) 
ăn vào răng / biển sứa nước / sáng rực phía trước / tam giác hình thể // những con vật / xoay vòng chán chường... | bàn tay dày đặc / như sóng / phù phép lên da thịt tôi / chứng mất ngủ cây cối xuyên qua / đỉnh lá này tới đỉnh lá khác... | chạm vào cái chân cong quèo / đấng thượng đế trên bề mặt / đè nặng đền thiêng giả // tách rời qua / hai thế giới / từ bóng tối tới ánh sáng / gãy gục...

mùi  (thơ) 
tấm thảm chim / nó là không khí / nhảy múa đẫm mùi // dừng lại / trên ngưỡng đi / con búp bê / sữa đen ngòm // ôm ghì / lũ chuột / đôi găng rỉ / chảy qua gió // nói và tìm / bụi bặm mùi // trước vô số con người sống ngụp lặn / ánh sáng nép mình / trước con mắt chột / nghìn triệu năm // buổi sáng uống buổi chiều / màu nâu ăn màu trắng...

Ảo ảnh sống | Khúc gãy | Trong công viên  (thơ) 
quay mình đi tôi tìm kiếm / muối của vị mặn biển thiếp ngủ / treo ngang bờ môi bầu trời tắt / ánh sáng chìm mùi căng cứng... | có một màu trán đen mưa chảy / mở ra thế giới này / từng mỗi khuôn hình che kín mặt nạ // có một nơi đến gào thét đá / mở ra những cầu vồng / rơi không giới hạn... | từ khoảng trống / buổi chiều quay cuồng / ném những con chim đen / chảy thẳng đứng dưới đất...

vệt màu mộng du nơi tận cùng bóng tối  (thơ) 
bập bênh trên chiếc cầu quay / nó là con chim mỏ đen / mặt đất mở ra những cái hố / bảng chỉ dẫn không giấc mơ không ký ức // tách ra tách rời ra / bóng đêm cho ta / trong mắt con mồi xanh số phận / co lại chiếc lưỡi ngụy trang sống...

thơ chụp bắt [3]  (thơ) 
đen đen đỏ đỏ / nựng khịa tối ngày / tín điều cà lăm nứt lòi lỗ đít // tách tách nhập nhập / hồn vía đảo điên / nửa đêm quá nứng // thiên đường địa ngục / chẳng gần chẳng xa / chỉ ngại xương trắng cõi người ta...

thơ chụp bắt [2]  (thơ) 
cúi xuống đụng đất ngẩng lên đụng trời / đâu tiền kiếp đâu hậu căn / nhảy vào hố thẳm của bông sen bùn lấp // đường thẳng cũng đi đường vòng cũng về / bờ xa bờ gần / há miệng tràn đầy vận kiếp // diệt diệt sinh sinh / sinh sinh diệt diệt / ngồi thõng hai chân lần đầu cũng như lần cuối // sống và chết / hít vào thở ra / chỉ để thấy thây ma trống rỗng...

thơ chụp bắt [1] | gần & xa trên trái đất  (thơ) 
sống cả đời ù ù hí hửng / giống đực lỡ phóng sinh vận số / chỉ để bú bú giữa hư vô đầy lú // chẳng có đấng cứu thế nào cả / tiến thoái hết thảy đều không không / chi bằng lắc lư trong khe nứt đàn bà... | hình thù hắn sơn mỏng màu da đi tới dưới hai khu phố / vệt từng mẩu bụi nền nhiệt độ bên cổng nơi nắng chạm / tỉ mỉ thiết yếu khuôn mặt cô gái buồn bập bềnh cuồng / dại tựa lưng trong hành lang đợi bóng tối chuột lướt qua...

vỡ lòng trước đêm | đường vòng cuối  (thơ) 
có những tối chổng ngược / tôi lên bốn bức tường trắng đong đưa / sự bình yên của dấu máu muỗi / như không gian lạnh chìm xuống / bay lơ lửng vụn da chết / bay trong bí mật hơi thở vô cực / những cú xoay mất thăng bằng... | ... nơi giãn nở vòm miệng / hình khối phù du trí trá / quất vào tiếng động / quất vào thời gian phân rã...

NÓ [11-20]  (thơ) 
cắm sâu / hình bóng người / ngưng đọng & thiếu vắng / khoảng trống phù phiếm / trơn tuột / trong mơ gào thét // cần đến chiếc gậy / học thuyết mới rửa mặt / cho chính trên lối về giải trừ / đóng ma lực dốc thẳm / chiếc vòng trong & ngoài // người đàn bà điên / thở lên da thực phẩm...

NÓ [1-10]  (thơ) 
[Bài thơ có tất cả 20 đoạn, lần đầu đăng 10 đoạn] nó nhìn xuống / cơn mưa đen đầu mùa / chói đêm // vũng nước đái mèo / dìm ngập // chuẩn bị / tù hãm / uống // reo lên / tám con mắt nhện / trí trá // trên đáy bụng / bản ngã / dịch thể / nóng & lạnh / cắt ra / tam giác mắt xanh ướt / sẽ bốc hơi / trong chứng mất trí nhớ / ngủ quên trong ba ngàn năm / bằng ngón thuỷ tinh rắn // tại sao / khối đen vuông khác / bẩm sinh / như giẻ chùi / như màu tóc hành hương / của rệp...

thổi lên lá cây chín đỏ  (thơ) 
những lát cắt mở của đêm trong bức tường nắng cứng mạng nhện / thổi vụt bóng ma mê cung người / thổi vụt sàigòn nắng tràn đêm đong đưa cầu vồng nhật thực cơn phun trào lạc lối / run rẩy bất lực như thuỷ tinh trong suốt / đổ nghiêng nỗi kinh hoàng kiến trúc trên sông...

nhiệt đới sáng  (thơ) 
tôi đã lâu quên mất mặt mình luôn thay đổi mọi lúc mọi nơi luôn biến ảo như chiếc thang vắt ngang hư không vắt ngang hiện hữu mảnh vụn bám dính không trọng lượng những con sâu lùn nhiễm bịnh trận dịch sáng thế lên lối mòn ngôn từ bên trong mọi biểu tượng nghẹn âm dội lại những cái xương cụt phân cách lồng ngực hình đơn độc của cây nấm mọc chảy nước chạy dọc thời gian vô hình...

nhảy múa thời tiết  (thơ) 
bên trong của thời gian đang mất hút cái chớp mắt sâu / lòng đất vách ngăn hình tượng hoá thân quay về những / mẩu cắt mênh mông dấu vết lưỡi liếm vào ngôn ngữ tối ném đi...

bảng màu huỷ hoại  (thơ) 
giọng nói bọn làm bạc giả căng phồng lên mặt nghiêng / thế kỷ chân không vô độ // ngồi xổm dưới bóng mưa bị đánh cắp cửa nắng mở triền miên / mùa đông nào vất nôn mửa // sa mạc tồn tại trong hiện thực trong ảo ảnh / loài ốc sên múa sự sống im lặng cái đói ăn cái đói / độc dược bè trầm tiếng nhạc đen tan chảy...

xanh đổ xuống mặt trời  (thơ) 
đêm trắng những quân cờ đôminô xoắn chặt chỗ ngồi xương đen ngã rạp / mép rìa mọc lông lau sạch cội nguồn khô nơi trán tung toé tiếng động / dưới hố rãnh ướt tiếng động mang đi hai đầu vú nõn vỡ trong đá...

dưới đáy hình mây  (thơ) 
tôi chọc thủng bước nhảy hong khô trong máu hố thẳm đáy hình / sự bất động mũi hăm hở con thú cắt cổ chuyến đi đập xuống / ngón tay sáng xanh lục trong cây tan rã bóng đen lăn dài tới / sống và cháy giọt muối từ bình minh giấc ngủ gió...

nghi lễ mới  (thơ) 
trò chơi xúc xắc trong chữ / ở đây / tất cả chuyển động / thoát ra cái đẹp / cứu rỗi / bốc hơi / giấc mơ nhợt nhạt / máu / nấc thang sáng trôi ngược / nguyên dạng trước con người / nguyên dạng trước thế giới...

ta rỗng  (thơ) 
... ta đâm tới / ta tan biến / ta xung động / ta lặng im / ta vực thẳm muối / ta đêm đó váng đầy / ta đêm đó trong gương chiếu hậu / biên niên linh hồn cũ / ta nhìn nó / sáng / phẳng lì / ta ở đó ta ngâm mình vô hạn / ta rót đầy ta / ta rót đầy ống nghiệm ta / hình thể / người / ta rỗng...

cơn ho sáng thế  (thơ) 
... tôi và em / nhặt lên trò chơi và / tung hứng bóng mình / đông tây / tây đông / bị mất vị trí / tôi đặt tay lên lối về / bất phân đêm sơn bóng ký ức / phía sau mặt âm thanh / cửa vào / xé nứt màng nhĩ...

trong khi chờ đợi | buổi sáng  (thơ) 
trong khi chờ đợi / trước tôi / ánh sáng vực thẳm // bức tường vỡ di động / mang những khuôn mặt chim... | tắm / trần truồng / sinh vật thế kỷ cưỡng dâm / bàn thờ / mở / tổ tiên loài rắn / tiếng kêu / tối hậu...

âm thanh của đêm | sự mê hoặc có thể  (thơ) 
... sáng nay ngày xé toạc / nơi lãng quên / va đập thinh lặng / một trống rỗng khác / dịch chuyển giấc mơ đang phủ mờ / làn da hạn hẹp trắng muốt / tôi bật lên tiếng thét / lộ ra khuôn mặt / lưu đày... | ... sự thoái hoá lạnh / gào thét qua ngưỡng cửa vắng bặt // tất cả là cú chạm khô cạn / rạch ngược vực thẳm // chất tẩy cô đơn trong vòm họng / siết cổ cơn ầm ào đại dương...

kết thúc một tiếng nói  (thơ) 
vậy đó / em như sữa lỏng chảy / chống lại sự tinh khiết / cào dọc sấm sét / vô cùng vụn vặt của thân xác / ngưỡng cửa động mạch tôi bốc cháy / không phải trò hớ hênh cuối cùng / bằng con đường bùng vỡ ráp lại / chót vót nhục thể trương ra / tôi ngậm lấy mặt trăng duỗi dài...

khoảng cách cát đêm và n.  (thơ) 
biển đang rỗng ra / âm sắc khoảng cách / tôi hứng tình / quặn người lên khung đêm / chĩa về phía trước chùm lông / vô nghĩa tái tạo / cát tràn thân thể lân tinh / khoả lấp những con còng rỉ nước chạy vòng / em trong tiếng rên tận hiến hoang dã...

trong thinh lặng | ma thuật  (thơ) 
... quả chuông khí đứt đoạn / rung lên trong ngấn cổ dài / từng bóng mây tôi ăn hết / lớp mùn tro rớt trắng trên không... | cũng thôi mưa quấn lấy mắt góc / hình tròn rơi ra // cũng thôi ngôn ngữ miệng đen / nhìn lên buổi chiều dài xoắn ốc...

một gương mặt soi xuống | phép lạ đứt gãy  (thơ) 
khi cơn mưa / như hấp hối / đi qua bông cúc dại / tôi nghe / mùi thân thể em / đang rơi / ngôn từ trộn quãng cách bụi đất / đã tan ra / tôi nghe / buổi chiều ương thủy tinh... | con chữ / trong giấc mơ bị nhốt kín / một phép lạ chảy ròng // cả triệu cây đèn rỗng thắp sáng...

lưỡi phố | bữa tối  (thơ) 
bằng bước đi / bị treo lên từng ngày / trật tự nặng trĩu hỗn độn / khoảnh khắc khước từ phóng tới / dấu đậm đặc cuối cùng... | lớp thịt da đập dẹp / nhai lại / chẳng gì khác / cảm xúc chất tẩy / máu lạnh / sự trống trơn không gian / của ngày đã tắt...

mở ra cửa không đóng | hạnh phúc sinh vật  (thơ) 
có những chiếc chìa khoá cáu bẩn / để mở ra những cánh cửa không đóng / như mặt nạ giả biến diện / từ trong quần áo tôi / như xảo thuật săn đuổi đến cùng / sự tĩnh lặng... | đi qua những dấu chân đặc kín / một đêm chông chênh / da thịt em gặm mòn tôi / tiếng kêu bật rễ...

trời sắp sáng | đi và đến  (thơ) 
trời sắp sáng / mép giường tỉnh thức / trắng và đen / cũng có thể xanh / đến và không đến / ánh sáng chiếc gai nhọn... | đi và đến / một lúc nào đó / con đường đóng chặt / sự vận hành / thói quen ôm sát hơi thở / được sinh ra / được chết đi / mắt xanh thẳm...

ngày và đêm  (thơ) 
... mơ ngược chiều / tôi thấy / bề mặt chữ mở cô liêu con người / mọi nơi mọi lúc / đang chờ / kẻ tuẫn đạo bước lên hàng đầu / sân khấu tự động diễn / không phải không khí của âm thanh / mùi mẫn co rúm / không phải nơi độc nhất vết dao cứa rạch / là khuôn mặt mỏng tang buồn nôn / như ma quái...

kêu cầu  (thơ) 
... những đàn ông / những đàn bà // những công dân / đen kịt / cháy / và quẫy đạp / dưới da tôi // sau tấm gương / bụi bốc cao // phong cảnh / của mụn ghẻ / của bọn giáo đồ lúc lắc // điều tôi mơ / trống rỗng...

mở cửa ra | gió  (thơ) 
lời nguyền / hằng ngày / lũ kiến trong / võng mắt / nóng ran / tiếng nổ nhung / êm / trồi lên / bão / đen / giấc mơ / động kinh / một con chim / vắt kiệt bóng / trên biển... | ngủ đứng / tôi như cây / trong / vũng tối / vô số lần / cong rướn / mọi thứ / chầm chậm / đổ xuống / khí hậu / trong ngoài / bắn ra / cái miệng...

từng đoạn biểu tượng biến tấu  (thơ) 
các góc tối luôn chạm lên lưỡi cồn cát loảng xoảng những sinh vật có cánh / khuôn mặt không hề lạ trưng ra trên cỗ xe mây đang bay / mưa gõ cửa thời tiết héo trụi bức hoạ xác chữ treo ngang bầu trời...

bài thơ tình tro tàn  (thơ) 
để ra khỏi / cái bóng ám ảnh / dò dẫm tôi / chìm xuống như chất tẩy rửa buổi tối / lỏng và thối rữa / xương âm thanh // qua cánh cửa đóng kín / tấm thân dậy thì em / tê dại mặt trăng / cho tôi / cơn khát bụi...

vầng trăng mầu đen | phế tích | tán gẫu số mệnh  (thơ) 
đường hắn đi đầy những ông bình vôi / trí nhớ rối bời điệp khúc khoái cảm / thần chú cô đơn ngày mai còn trước mặt / tẩy rửa im lặng tẩy rửa / với vầng trăng mầu đen... | khởi hành qua ngã tư / tôi chiếc bóng và tảng đá / chảy dưới hơi thở tiền kiếp... | ... nàng đốt tên tội phạm đang ngộ độc chính hắn / phía trên bầu trời đã vỡ / phía trên mặt người đùng đục // một con người khác một thân thể khác...

học thuyết máu ruồi | tôi nghĩ tôi thở  (thơ) 
bắt đầu học thuyết máu ruồi / tôi mở mắt ngày tôi mở mắt đêm / xuống vực thẳm // cừu non và chó sói hoà âm / thành tố khác hiện diện / tìm kiếm dưới mặt nạ bị che giấu... | tôi nghĩ tôi thở / trong đô thị rách toạc của tôi / dự báo là chiếc gương có khuôn mặt / trở về không cần thiết / giống hoặc không giống...

tất cả cái đẹp là hoan lạc  (thơ) 
dịch chuyển và / tạo tác / người nữ - người mẹ rực sáng / - cũng là tên của nữ thần đất đai - / trụ cột / cái đẹp hoan lạc / bay lượn // mẹ / tự tánh nâng đỡ vũ trụ // gió vẫn là gió / lang thang từ mùa này sang mùa khác...

tôi bất lực | về những mép rìa đàn bà  (thơ) 
tôi tắm / trong em xác thịt / lỗ chân lông / mọc gỗ // những chiếc vảy / từ thế kỷ trước / chảy và chảy / trong hạ bộ... | tự nhảy / dưới cây đèn thần / trước khi ngủ / bị điên // ai đó / gửi cái đầu số phận / một chuyến đi dài ngày / làm giả / trong nhà vệ sinh thần chết...

thơ đánh số [13-15]  (thơ) 
buổi trưa con bướm chết / khoảng trống trong miệng thượng đế / tôi ôm em thú hoang / nhảy qua cái bóng / ngã sấp / ánh sáng đi lui...

thơ đánh số [1-4]  (thơ) 
cụp xuống đường gãy tròn / cái đuôi con trâu / nhai lại / đất thăm thẳm những con cá vàng / ướt vùng vẫy / biển địa lý / thần chú / mặt sắt...

Năng lượng tròn  (thơ) 
... khối hỗn độn tinh ròng / nở và nở / chiếc búa nện / từ tồn tại này sang tồn tại khác / cái chết không mất đi cũng không tiêu tan / giấc mơ trong xương tuỷ sống...

Sự trở lại của giấc mơ  (thơ) 
... khuôn mặt / một khuôn mặt sáng âm thanh / trong đá nhoè mở tràn / mở tràn ra hết thế giới / mở tràn ký ức toả chiếu...

Một chút dương cầm đêm  (thơ) 
... chiếc lá dài rỗng đâm qua hồi ức / em là đất em là muối / là tất cả đặc lại trong cuống họng tôi / đặc lại sự tinh khiết kết thúc...

dù thế nào đêm vẫn trở về  (thơ) 
... im lặng / tôi vỡ toang / im lặng // sàigòn dựng dậy / giấc mơ / chạy giữa bức tường / chạy giữa tảng đá // chồm qua gương mặt lìa xa / đám bụi ướt / chồm qua bóng đen tròn ngón tay / ký ức cựa mình khô cạn...

Mặt phẳng sáng  (thơ) 
con mắt / trốn chạy / mọi từ của âm hưởng cộng / đậm đặc đen / biến thể // choán đầy bầu trời tinh mơ / những đường nét thô bạo / trống rỗng // trườn dưới da xám xịt / cánh tay ẩn náu / run rẩy / bức tường phía trước...

Cái nhìn giải trừ | Một nửa  (thơ) 
mảnh vỡ bất động ấy / đêm mang khuôn mặt phóng tới trước // đài thôi miên trừng trừng / lớn và nhỏ / ngủ đông / cặp mắt khổng lồ / im lặng đánh cắp... | đủ cho / một nửa vai diễn / cỏ và muối / dấu ấn mắt và thân / phản chiếu...

TRÍCH NGANG NHỮNG CÂU RỜI [12-15]  (thơ) 
phóng sinh dịch cúm lên con mắt mộng mị, cái tát bản năng nguyên âm thẩm mĩ bị đoạ lạc, / im lặng đá độc tôn độc nghĩa... | che mất tiếng vỗ tay trong nhà thương điên, cơn thèm chết vác lên đầu bầy rắn sắp đẻ, / thui chột con mắt đen hình nhân que diêm cháy sáng... | giàn hoả bất ngờ đưa ta đến cột đèn ánh sáng, chơi khăm chỗ ẩn náu tầng bốn khách sạn lềnh bềnh, / cái hộp đen rơi xuống trên cao rơi xuống tận cùng bên dưới... | như bộ phận lịch sử bị tháo rời, từng giấc mơ treo lên những con số ký hiệu, huỷ diệt tối thượng, tái sinh tối thượng...

TRÍCH NGANG NHỮNG CÂU RỜI [8-11]  (thơ) 
những thằng hề đã chết chưa, la hét tận giấc ngủ thời gian, bốc mùi khuôn mặt phản chiếu, / vệt sáng luân hồi cho loài chim mồ côi // đừng giẫm lên bóng người khác, tiếng kêu của cây cầu gãy hớt hãi hy vọng, ẩn náu đen trắng mặt nạ, / ngửa cổ lên hứng cạn bài ca khẩu hiệu cũ rích...

TRÍCH NGANG NHỮNG CÂU RỜI [5-7]  (thơ) 
... đọc báo mỗi ngày, giá treo cổ tin tức kiểm duyệt miễn phí, bọn cá cược lau sạch đít chính trị độc quyền, ngữ ngôn choáng lộn, sách chỉ dẫn sinh lý trong nhà xác bệnh viện / chơi trò ảo thuật, lộn ngược thần tượng gỗ, diện mạo trống rỗng rời bỏ con người, giấc mơ ta phía trước bất tử không hoàn hảo...

TRÍCH NGANG NHỮNG CÂU RỜI [1-4]  (thơ) 
... khinh bỉ bậy bạ khinh bỉ tất cả, những con ruồi thổ tả thời đại luôn kiên nhẫn / như các ngài hoang tưởng xã hội chủ nghĩa luôn sẵn sàng lễ hiến tế máu con người // loài ký sinh bám víu, nhưng mọi sự đều ổn, chân lý rồ dại đều ổn / ta là ai ta nhảy múa trên đất với đôi mắt chết trắng tự do và ánh sáng...

MƯỜI BA BÀI THƠ  (thơ) 
đêm xuống gõ trên khối bê tông / móng vuốt mèo / hôn mặt nạ muối / ngực nàng túa ra những con cá voi màu trắng... | để những thế kỷ cũ trong bộ lọc ánh sáng / luôn cả những dấu vết khả nghi của sắc màu / địa ngục thật hơn những giọt nước mắt đang cháy... | chẻ xiên cái góc của em / phục sinh sương mù lộng lẫy... | nhảy cóc nhảy cò cò nhảy đốn ngộ / nhảy trong biển nước nhảy trong tiếng chim kêu đêm / nhảy phía sau và nhảy lên trước khi chết / nhảy đường hầm nhảy thời gian bản tin thời tiết hung tợn...

Lịch sử | Tiếng nói  (thơ) 
tôi đọc / nhưng lịch sử bị cắt lìa / giấy dán tường / hình ống hài hước / đỉnh cực đại / hằng số cưỡng hiếp / chủ nghĩa hoang tưởng... | đường cong / thơ / ánh sáng mắt / đi thẳng / tấm lưới các nhà chiêm tinh / khởi thuỷ / lời tự ám / một kim tự tháp / dính...

Cái nguyên thuỷ | Nàng mất ngủ  (thơ) 
mối liên kết / tôi với chiếc bàn hay chiếc ghế / ranh giới gỗ / một mẫu đàn bà thức và hút thuốc / có thế tỉa tót cái góc trong của mình / chỗ sâu kín y hệt / con ngựa hoang đang bay... | miệng nàng đang mất ngủ / con cá màu xanh rêu chết giữa mưa hạn hán // co giật một trái tim đang trốn / tiếng kêu ré của đá / của đàn bướm nóng...

hố thẳm  (thơ) 
quấy rối nhau quấy rối lẫn nhau / bữa điểm tâm cũng xê dịch từng hồi thời tiết // ăn ngấu nghiến tiếng nổ mìn sát thương luôn tiềm ẩn / những con vịt đực đẻ nghịch mùa...

bất định chân lý | bị nung nóng  (thơ) 
gợi hứng cho tôi là những hố đen réo bỏng / phát đạn nổ thối hoắc cổ họng vì bụng loảng xoảng dạ dày // nuốt chửng cầu thang khổng lồ trong mớ lông xám ngoét / hàng rào nước mắt chảy xuống rốn huyết áp... | lặp lại mỗi ngày cơn tháo chạy của giấc mơ / sự may rủi trên chiếc giường không phải em bị tước đoạt...

hồi xuân nhũn của hình thể | hố thẳm  (thơ) 
mùi đánh bẫy bị phá sản trên mặt bài thơ / tháo rời căn phòng lưỡng tính nắng / cái va đập chuột héo sình lên con mắt cá ngừ... | quấy rối nhau quấy rối lẫn nhau / bữa điểm tâm cũng xê dịch từng hồi thời tiết...

máu loãng | bên trong thân xác  (thơ) 
nóng hổi một hơi đàn bà / bơm lên tóc râu mọc thật mát / chiều bốn mùa nhiệt đới giáng sinh / cầu mong ai đó đừng nhìn khoảng cách tối om / chúc ngược xuống như cá... | mỗi vết nhăn sẽ chém xuống trên bụng người đàn bà / những tiếng gõ từ hồi chuông sẽ bốc mùi / mỗi đêm chìm đi...

bản lề bóng tối | khoảng gãy im lặng  (thơ) 
tôi với thói quen mơ dai dẳng / trước đây hai ngày kỳ thực tôi đã thấy mình chết... | dẻo trong chiếc lọ mềm phương đông / người đàn bà tập thể dục bằng ngực / trong công viên nước và cỏ / no căng...

làm xiếc | tín hiệu xác ướp  (thơ) 
làm xiếc nhào lộn lên ngày nhào lộn lên đêm / phiên chợ nhào lộn trong mắt con cá chết đốm màu // chiếc giày hoác mõm réo gọi bên ngoài cửa... | có nghĩa là tôi đã lỡ mất nhịp nắng / cái nhìn sáng trật lên vết tụt hơi / chụp chiếc vòi ám khói chổng xuống...

dấu chấm rộng thụt lùi | kẻ lạ  (thơ) 
đi qua đi lại trong đôi giày quá khổ này / tôi thật sự ghét kinh khủng hai bàn chân / không làm sao cho đủ cỡ của tôi... | nơi ngay từ buổi đầu tôi là kẻ lạ / đứng lặng trong chiếc đĩa tròn khí thể lỏng / khuôn mặt...

tiểu tiết cảnh quan  (thơ) 

Trong tư thế chuẩn bị đổ xuống  (thơ) 

khử trùng bằng hòn bi  (thơ) 

khuôn mặt chạy nhanh của tôi  (thơ) 

Nhìn chiếc rún mềm tôi bơi  (thơ) 

Đêm chảy  (thơ) 

Đậm đặc dấu ấn của đá  (thơ) 

Tôi thở tan trên vỉa hè  (thơ) 

Nhật thực  (thơ) 

Tôi bắt đầu tin  (thơ) 


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021