Trần Băng Khuê
tiểu sử &  tác phẩm 

tác phẩm

Thứ gì đó ở dưới đáy hồ  (truyện / tuỳ bút) 
... Họ trừng mắt và quát: “Mày hãy nhặt cái thứ dưới đáy hồ đó lên.” Tôi thì thào, hai khoé miệng bắt đầu méo xệch: “Thứ gì ở dưới đáy hồ vậy?” Không một ai trả lời. Không một thanh âm rền giọng nào thốt lên gầm gừ đe doạ. Sự im lặng choáng ngợp cả mặt nước. Đầu gối tôi sụn xuống, hai tay chắp sau gáy như tư thế của một kẻ vừa phải buông súng đầu hàng. Dĩ nhiên, tôi vẫn chẳng thể biết được thứ gì đang nằm dưới đáy hồ... (...)

Màu chết chóc  (truyện / tuỳ bút) 
... Tôi biết, rốt cuộc, gã cũng sẽ chọn những gamme màu cổ để biến chúng thành sự hoài niệm. Chúng dĩ nhiên là thứ tâm thức vĩnh viễn. Nhiều khi tôi gọi đó là màu chết chóc. Nhưng, hình như, sự chết không phải nằm trên những bức ảnh của gã. Nó nằm trong đôi mắt màu xám tro u uẩn. Tôi đã thấy rõ nó khi tôi cố tình nhìn lén gã từ phía đối diện trong cuộc giao hẹn ở nhà thờ có những con quạ cất giọng chua oa oa... (...)

Những ngọn đuốc đã được thắp lửa  (truyện / tuỳ bút) 
Ánh sáng bám vào thân cây. Đoàn người rầm rập tiến về phía trước. Đoàn người vừa đi vừa chạy. Mồ hôi rụng xuống đất. Mồ hôi hoá thành máu. Mặn. Như biển đông. Người ta vẫn thèm thuồng một cuộc tranh cướp những giọt mặn và tanh đó ở biển đông. Thường xuyên. Dai dẳng... (...)

Khu phố tối  (truyện / tuỳ bút) 
... Chúng cũng biến mất khỏi vỉa hè ấy, và chỉ để lại những kí tự mờ nhạt, thiếu đầu cụt đuôi, như một bức tranh chân dung không tay, không chân, không mắt mũi của anh chàng hoạ sĩ tôi quen. Tôi nhặt mớ kí tự rời rạc đó lên, để yên trong lòng bàn tay mình, xếp chúng chồng lên nhau, rồi nắm tay lại. Cái chắp tay mang lời nguyện trong đêm sâu bao giờ cũng khiến người ta biết cách tìm ra một con đường sáng... (...)

Kẻ bắt cóc giấc mơ  (truyện / tuỳ bút) 
... Tôi đứng dậy. Tôi quyết định rời bỏ J và người đàn ông ấy. Họ sẽ không thể bắt cóc thêm giấc mơ nào khác của tôi nữa. Bởi, giữa ban ngày, giữa ánh sáng của mặt trời, tôi rất tỉnh táo để nhận diện về tình trạng mơ và thực. Những cơn khát của đồng bằng, của núi rừng nương rẫy đã lên đến đỉnh điểm. J bỗng chốc hoá thành một quân bài kì lạ mang kí hiệu của vực thẳm u buồn... (...)

Bức tường trong chai Tequila  (truyện / tuỳ bút) 
... Gã cần gì tương lai? Gã muốn biết cái thứ hiện tại này có thể khiến gã hài lòng hay chưa? Những bức tường thật sự rất chập chờn, đầy mộng tưởng huyễn hoặc đối với cư dân ở xứ sở này. Gã nghĩ vậy. Họ cũng chẳng khác gì gã. Họ chỉ là những con trâu ngoan ngoãn lầm lụi đi theo những luống cày từ lúc mặt trời lên đến khi tối mịt... (...)

Những bầy sâu bị nhốt trong jar  (truyện / tuỳ bút) 
Tôi vẫn thường mơ về những bầy sâu. Chúng chưa bao giờ nằm chết giữa các khoảng trống đã bị bịt kín trong mỗi giấc ngủ của tôi. Có khi, tôi đã cố tình lên kế hoạch giết chúng, lúc trở mình, nhưng chẳng thể. Chúng trườn bò, nhoài cái thân mềm rất nhanh, hòng rời khỏi giấc mơ của tôi, để tránh cái chết đau đớn... (...)

Một phát hiện thú vị  (truyện / tuỳ bút) 
Không phải ngẫu nhiên mà tôi có cảm giác đó. Tôi phát hiện ra sự bất thường này trong một lần quyết định ngừng viết. Tôi vo giấy rồi ném thẳng vào sọt rác. Tôi quẳng đống bản thảo vào lửa. Tôi bẻ gãy chữ, thả vào nồi nước đang sôi sùng sục. Chữ tan ra. Hoá thành máu đỏ... (...)


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021