Hoàng Bất Bạt
tiểu sử &  tác phẩm 

Nhà thơ. Sống và làm việc tại Sài Gòn. Mất năm 2007.

tác phẩm

chúng ta giả tin những điều không thật  (thơ) 
bình hoa xanh Singapore chưng Tết trên bàn thật giả hồ nghi / con nói hoa thật đó không giả đâu / tôi nói cái thời thật như giả chính là đây / văn hóa nghệ thuật đỉnh cao đây...

Ngày xưa có ba anh em...  (thơ) 
A cầm dao xông vào nhà / B chạy trốn sang nhà cuối xóm / A dang rộng tay ôm B’ / áp má lên má B’ hai lần // và nói / - hãy chuộc tội!...

email  (thơ) 
khoe nhe gang vui len de song ma nhin đoi / email của bạn từ Little Saigon bên kia trái đất / cảm động quá đi thôi / Hennessy cứ súc miệng giùm / nhớ không những ngụm Cây Lý tanh cồn cầu Công Lý?...

những mơ tưởng vụn vặt tự nhiên  (thơ) 
từ đêm tối đi lên nghễu nghện / thần tượng đào hố chôn sống mặt trời // thế kỷ tím bầm máu tươi / sao chết hết chỉ còn một ngôi huyết dụ // những giấc mơ không có trong sự thật / và sự thật chỉ là một giấc mơ ban ngày // có giấc mơ thật thà / và những giấc mơ lừa bịp...

mùa thu rồi những mùa thu nữa  (thơ) 
mùa thu rồi những mùa thu nữa / mùa áp đặt vĩnh cửu vàng nghệ // bôi trét thương tích trăm năm / hay cơn sốt vàng da bủng thịt // quay về lê lết động hang / thời chúng ta ở truồng mầy mò tìm lửa...

những  (thơ) 
những ngày những tháng những năm / những đại quan những ngu dân // những ngợm những người / những giấy má những rác rưởi // những tỷ phú những ô-sin / những trùm sò những cò mồi...

bóng đè trên cánh đồng bất tận  (thơ) 
bóng đè / đè và đâm / trên cánh đồng bất tận / nối kín những chân trời // những chân mạ non / ngoi ngóp trong bùn / thắm máu con gái / lênh láng cánh đồng nước mắt...

Merry Christmas!  (thơ) 
Giáng sinh đến rồi / Giáng sinh đến rồi / Chúa đã sinh ra muôn loài / và Chúa đã bỏ quên chúng tôi // Merry Christmas! / Merry Christmas!...

sinh nhật  (thơ) 
ngọn lửa ở giữa bàn / giữa hai chúng ta // mặt chúng ta rất gần nhau / mắt chúng ta không nhìn nhau // cây nến mọc giữa ổ bánh / sinh nhật của chúng ta...

thực tại ảo  (thơ) 
người mất trí nhớ một hôm / nhớ ra mặt mình / là mặt kẻ thù // loay hoay hai mặt / kẻ mình thù / kẻ thù mình // một chữ thù ám ảnh...

thằn lằn là loài bò  (thơ) 
thằn lằn là loài bò / sát không sừng // quốc tuấn trao quần / cho hưng đạo vương // quân ta tiến lên cầu tiêu / diệt địch // nguyễn du rất anh hùng / là danh tướng triều nguyễn // nguyễn tuân cực thâm hậu / viết văn như múa đả cẩu bổng...

tưởng tượng những bến bờ xa lạ  (thơ) 
tưởng tượng đưa đến những bến bờ xa lạ / bi thảm hạnh phúc đan xen và chúng ta / chiêm ngưỡng cái đẹp trong giới hạn kiếp sống / ý nghĩa cuối cùng là nghệ thuật // ý nghĩa cuối cùng là nghệ thuật, nhưng...

chẳng là gì hết, em yêu  (thơ) 
thật chẳng là gì hết cả / những áng mây vỡ vụn / mặt trời chiều mọc lên // con chó nhà sủa ngủ đi / muộn rồi, hết rồi / chẳng là gì cả // những nấm mộ mở ra / chẳng để làm gì / bia sắp hàng chạy xô ra biển...

và đến nỗi nhiều khi chúng ta nhìn vào gương soi và đến nỗi những con lừa  (thơ) 
và đến nỗi nhiều khi chúng ta nhìn vào gương soi / chỉ để thấy con lừa nhìn ra chúng ta và / khốn nạn chúng ta băn khoăn sao mắt lừa nhà / có gì hèn hạ hơn mắt bò rừng...

Anh đưa em qua công viên  (thơ) 
anh đưa em qua công viên / chết ngạt mùi hoa sữa hoa sữa // tránh đạp lên những xác chim / nhưng đành thôi em ơi biết sao // chân ta cũng dẫm lên bầy giun dế hấp hối / chúng ta phải đi qua công viên theo biển chỉ đường...

Hội viên  (truyện / tuỳ bút) 
Nguyễn Văn Xôi vừa được kết nạp vào Hội tỉnh X. Sau lễ là tiệc liên hoan, bia rượu như suối đổ, ba hoa văn hào thi bá như sấm động, mặt ai cũng vênh vang mãn nguyện... (...)

điêu linh  (thơ) 
... mèo trắng mèo đen không hẳn mèo / quả ớt hóa củ khoai và / củ khoai thành đá cuội...

tiếng khóc  (thơ) 
con người khóc ở một góc tối tăm trên mặt đất / vì không biết làm gì hơn trước những nỗi đau / trước những bất công vô lý, phần nhiều phi lý / chẳng phải một lần, chẳng phải riêng ai...

... thế ký  (thơ) 
bập bênh ghế ngồi / bồng bềnh đất trôi / dập dềnh qua biển chết / thuỷ táng hàng triệu người...

Lê la, Serenata & Lơ moa  (thơ) 
người không khóc không chịu khóc không biết khóc / dưới những vì sao người đi những vì sao xám / về phía mặt trời vàng ối vàng vọt vàng hoàng đản / trên mảnh đất vỡ mủ ung thư núi đồi ngổn ngang cổ trướng...

Tết của bầy bò  (thơ) 
bầy bò vào thành phố / rồi đi ra cánh đồng đá lổm ngổm // bầy bò đã cụt đuôi mất sừng / bầy bò kêu ò ò và bắt đầu / ăn tết // theo kẻng kẻng kẻng kẻng...

vẫn thế  (thơ) 
vẫn thế cơn mệt mỏi khốn kiếp / từ nỗi chán ngán khủng khiếp của / một kiếp sống kỳ quặc của / những con thú ám ảnh đói khát và khủng bố / bằng tất cả mọi hình thức giảo hoạt / ngoài sức tưởng tượng của / con người là chúng ta, vậy đó / vả chăng thật ra con người / là con thú gì...

Cái nhìn hôm nay  (sổ tay) 
Đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn. Đúng, nhưng mà thời nay tin ít thôi, vì tâm hồn là của hiếm. Mắt gian nhiều hơn mắt thật. Mắt cú vọ đông hơn mắt bồ câu. Một thời “những đôi mắt hình viên đạn” đã qua lâu rồi ngờ đâu bây giờ lại có những đôi mắt mèo đêm, thậm chí những đôi mắt dao găm. Nhiều nhất là mắt bi ve, sau những bàn giấy và những ô cửa thư lại... (...)

chỉ một  (thơ) 
chẳng lẽ mặt đất chỉ có một chân trời / vũ trụ chỉ có một thái dương hệ / nhân loại chỉ có một màu da / bốn mùa đều chỉ mùa thu cả...

có gì lầm lẫn  (thơ) 
có gì lầm lẫn chỗ này chỗ nọ / anh khiến tôi xét lại lòng mình [...] anh tìm cách dựng lại công trạng xưa / mà chính anh đã vùi chôn trước khi chạy trốn...

chuyện gì cũng có thể  (thơ) 
chuyện gì cũng có thể xảy ra / trái đất nứt đôi / người đi hai tay / rút ruột mình ăn qua ngày...


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021