Tạ Duy Bình
tiểu sử &  tác phẩm 

Kịch tác gia, đạo diễn, diễn viên sân khấu, và nhà thơ.
Cùng Bruce Keller sáng lập và điều khiển Citymoon Contemporary Theatre từ năm 1996.
Thành viên của Ban biên tập Tiền Vệ.
Hiện sống và làm việc tại Sydney.

[Xem tiểu sử đầy đủ của Tạ Duy Bình trên website của CITYMOON THEATRE]

tác phẩm

chùm thơ facebook [3]  (thơ) 
Hamlet vừa bước ra / khỏi tôi / và bỏ đi / tôi đuổi theo / và gọi / nhưng chỉ vẳng nghe / những lời không rõ... | đêm qua / mưa / những bông hồng / khóc... | Buổi sáng, cái chết đánh thức tôi dậy rất sớm để tập thể dục. Sau đó chúng tôi cùng ăn sáng và uống trà... | Không có ai chỉ có mặt trời vẫn mọc không có ai chỉ có dòng sông vẫn chảy không có ai chỉ có tiếng lá rụng ngoài sân và hoa nhài nở trắng đêm không có ai...

Ngày cuối năm | Viết một bài thơ  (thơ) 
người ta nói rất nhiều về cái đúng / người ta nói thật nhiều về cái sai / fuck cái đúng / fuck cái sai... | viết một bài thơ / trong bóng tối / rồi thức / viết một bài thơ / trong ánh sáng / rồi ngủ / viết một bài thơ / bằng thứ ngôn ngữ không phải của mình...

Không có gì ở ngoài đó  (thơ) 
Ngoài vườn, một con ong đang hút mật trên một bông hoa dại. Con ong bay đi để lại bông hoa rung trong gió. / There’s nothing out there. Actually, there’s nothing at all...

every day  (thơ) 
... làm thơ trong lúc đang làm vườn làm vườn trong lúc đang làm thơ làm tình trong lúc đang làm vườn và trong lúc đang làm tình là lúc đang làm một bài thơ. quên thở...

my last poem  (thơ) 
... but why did I have a dream about my last poem? / actually i will never have my last poem / because i will keep writing even after death...

Transformation  (thơ) 
Một con đại bàng tự cắt cánh của mình và biến thành con sư tử. Đôi cánh của con đại bàng rơi xuống. Một con sư tử khác vồ lấy đôi cánh và biến thành con đại bàng. // Một con rắn nằm vắt mình trên ngọn cây đã chứng kiến câu chuyện đó...

Tôi  (thơ) 
... tôi / đếm từng bước chân / từng bước chân / chuyển động / theo dòng ánh sáng / ngược chiều / vào bên trong / vào bên trong...

Hai bài thơ về tên  (thơ) 
... Có lần một người bạn Úc hỏi “where is Bình?” Nhưng vì người bạn đó không phát âm rõ chữ Bình nên nghe giống như “where is bin?” có nghĩa là “cái thùng rác đâu rồi?”... | ... People in Australia found it difficult to pronounce my first name, Phúc, so they often made it sound like “Fuck”. Yes, Fuck. And, as you know, my second name is Mã. Some of my friends understood the meaning of the word “Mã” as “Horse”. They teased me and they called me “Mã Fuck”. It means “Fucking Horse”...

Lời bạt  (thơ) 
... ngoài sân trời hửng nắng đầu đông nỗi bất an sự bình an hợp nhất và cái chết là người bạn đồng hành an toàn nhất // sâu thẳm trong đêm nỗi cô đơn nhất không còn hiện hữu / bài thơ ra đời...

Đối thoại 1 / Dialogue 1 | Những câu thơ cuối cùng  (thơ) 
... A: màu tóc và màu da / sóng phủ / đi xa hơn / để gần / những con chữ / chỉ còn là hình bóng // B: / this moment / cannot be seen / the sudden changes... | you are not suffering / anymore / you are not / within a few seconds / you have gone / như những câu thơ cuối cùng / không dấu chấm hết / sẽ tan cùng hơi thở...

kinh khuya  (thơ) 
... cắn / vào vùng hư ảo / rất thực / rất xa / tôi nuốt / những câu kinh / khuya khoắt / à la ma mật trên môi ôi à la ma môi hôn mật đa mật đa á xinh ni à la ma mật đa...

Độc thoại / Monologue [5]  (thơ) 
... Đêm luôn là một thế giới khác. Đêm là phía bên kia của thực tại. Thực tại bị chối bỏ. Thực tại bị quên lãng, hay bị cố tình quên lãng. Night is always mysterious, always untouchable. A brave heart is needed to reveal the unseen...

thu sớm  (thơ) 
nắng thu sớm / giữa hè / trần trụi trắng / không gợn / màu son phấn / chỉ thấy / vắng / những chiếc lá vàng / rơi...

Anh đụ em  (thơ) 
anh đụ em / không phải trong cơn mộng tưởng / trên mái nhà dưới ánh trăng sao / tiếng mèo hoang động tình / rên vỡ khuya / anh đụ em có mây trời làm bạn / gió thổi lộng lông lồn lông dái...

Tôi mơ | Chỉ có  (thơ) 
... có lẽ / trong giấc mơ tới / tôi sẽ mơ / thấy mình / là con ngựa hoang / không bầy... | khi chưa viết được / một bài thơ mới / tôi đọc lại / những bài thơ cũ / của tôi / như / trở về / ngôi nhà xưa / nơi / mọi thứ / vừa không thay đổi / vừa hoàn toàn khác lạ...

Độc thoại / Monologue [4]  (thơ) 
Đứng dậy và đi. Đi thật xa. Đi và quên những con đường tôi đã đi qua. Đi và không bao giờ quay trở lại. Tiếng hót của một con chim lạ trong đêm. Tiếng hót của nhiều con chim lạ trong đêm. Mời gọi... | Standing up and going. Going far away. Going and forgetting the roads I have gone over. Going and never returning. The singing of a strange bird in the night. The singing of many strange birds in the night. Calling...

Độc thoại / Monologue [1, 2, 3]  (thơ) 
Tôi đang nằm trên giường và không suy nghĩ về bất cứ một điều gì. Thực ra, tôi đang suy nghĩ về một điều gì đó, nhưng tôi không rõ là tôi đang thật sự suy nghĩ về điều gì?... / I am lying in bed and not thinking about anything at all. Actually, I am thinking about something, but I don’t know what I’m really thinking about?...

VĂN NGHỆ VÀ CUỘC SỐNG: Tạ Duy Bình, nhà thơ  (phỏng vấn) 
Năm nay đúng 50 tuổi, cuộc đời Tạ Duy Bình có thể chia làm hai nửa: một nửa trước ở Việt Nam, và một nửa sau ở Úc. Trong nghệ thuật, anh cũng phân thân: một phần cho kịch nghệ và một phần cho thơ. Tạ Duy Bình nói chuyện với Phượng Hoàng (SBS Radio) về kinh nghiệm làm thơ. Đồng thời, Nguyễn Hưng Quốc và Hoàng Ngọc-Tuấn đưa ra những ý kiến về thơ của Tạ Duy Bình... (...)

VĂN NGHỆ VÀ CUỘC SỐNG: Tạ Duy Bình trong kịch nghệ  (phỏng vấn) 
Tạ Duy Bình vốn là nghệ sĩ kịch câm ở Việt Nam, tỵ nạn chính trị tại Úc năm 1988. Từ đó, anh tham gia trong nhiều hoạt động kịch nghệ tại Úc như một kịch tác gia, đạo diễn và diễn viên. Trong cuộc phỏng vấn này, Tạ Duy Bình nói chuyện với Phượng Hoàng (SBS Radio) về những hoạt động của anh. Đồng thời, Hoàng Ngọc-Tuấn, người đã viết nhạc cho hầu hết những vở kịch của Tạ Duy Bình, đưa ra những nhận xét về Tạ Duy Bình, kịch tác gia... (...)

Ngồi | Bước | Hiểu  (thơ) 
ngồi thật im / ngồi thật khuya / để nghe / cái không / nghe / để nói / điều không / nói... | một bước kế tuổi già / hai bước kề cái chết / dừng bước nhìn hoa nở / viết xuống một dòng thơ... | hiểu / không hiểu / hiểu / hiểu / không hiểu / không hiểu / hiểu không hiểu không hiểu không hiểu không hiểu không hiểu không hiểu không hiểu không...

Những ý nghĩ lộn xộn  (thơ) 
... Chỉ khi nào phải đi thật xa, phải bay thật xa, thì lúc đó may ra ta có thể hiểu được một điều gì đó thật sâu thẳm về nơi mình đã sinh ra... | ... Những ngôi mộ bay không tên, tuổi, ngày, tháng, năm, bay về đâu?...

Người chiến binh | Những cơn động kinh của M  (thơ) 
... người chiến binh ngã xuống ... / người chiến binh đứng dậy ... / ngã xuống / ... đứng dậy / ... ngã xuống / ... đứng dậy ... | ... những cơn động kinh của M / sẽ đến bất cứ lúc nào / nhưng M vẫn múa và hát / hát và múa / cùng với những cơn động kinh của mình...

august  (thơ) 
ý nghĩ của người điên / bay lơ lửng / đậu xuống / những con chữ mang thai // funny words / but you / had cried // hạnh phúc của người điên / là cơn mưa/ rơi xuống mặt đất khô cằn...

chùm thơ facebook [2]  (thơ) 
tôi cũng có thể / làm một điều gì đó / ngay cả khi / tôi không làm / gì cả / bỗng có một điều gì đó / chợt loé lên / và tôi không viết xuống // sáng nay thức dậy / tôi không nhớ / bây giờ / là mùa thu...

chùm thơ facebook  (thơ) 
đau họng, cảm cúm / chuyện nhỏ / tuần này chưa viết được / một bài thơ / chuyện lớn / ngồi im / mười lăm phut // à // không lớn cũng không nhỏ... | Tôi biết / Có những điều tôi viết / Có thể / Chưa phải là thơ / Nhưng thơ là gì / Tôi vẫn đi tìm...

Sometimes I forget  (thơ) 
... tôi quên / nỗi nhớ cắt / ngang / những bài hát cổ / the old songs / sometimes I forget / your name / A, V, N / Q, S... / những gương mặt / nhoè ký ức / xa mờ...

giao thừa | quỳnh | chạm  (thơ) 
tối nay uống rượu đỏ / không thấy mặt trời đỏ / không say... | quỳnh vừa nở / tĩnh lặng / đêm / chỉ đêm nay / chỉ đêm nay / ngày mai... | chạm nhẹ vào / chạm nhẹ / chạm / chạm vào bầu trời...

màu thơ  (thơ) 
gói vào màu tím / mở ra màu vàng / màu trắng / hong nắng bờ môi / màu đỏ / nhớ chiều hôm ấy / màu đen / thẳm đắm đêm nào / màu xanh / xanh thắm...

bài thơ vỡ  (thơ) 
bài thơ rơi xuống từ mặt trăng / vỡ tan thành từng mảnh / và mỗi mảnh / là một bài thơ mới...

Nắng trong đêm | Thức dậy  (thơ) 
thực ra / có nắng / trong đêm / phát ra / từ những đôi mắt / và từ phía bên kia / đại dương... | sáng sớm / tiếng chim hót / đi vào giấc mơ / đánh thức / mặt trời...

Sao đổi ngôi  (thơ) 
viết vào đôi mắt / ai / vừa hiện / một chữ / vắng / rồi biến mất / vào khoảng trống / im lìm...

Ơi thơ... | Đôi mắt của đêm  (thơ) 
Vừa làm mất một bài thơ / Đang viết dở / Vì bấm nhầm nút ‘No’ để save... // Ngồi xuống cố viết lại / Nhưng quên hết cả... | những bông tuyết đỏ / chảy trên đá xám / tôi ươm câu trả lời / vào lòng đất / đợi chờ / sự nẩy mầm...

nỗi lo của thi sĩ | thơ ơi  (thơ) 
... nhưng / hắn vẫn lo / có một ngày nào đó / hắn sẽ không còn viết được / một bài thơ / thì khi ấy / có lẽ / trái đất này / sẽ bớt thơ... | ... ở một nơi nào đó / quyền con người bị mất / tù đày và bịt miệng / thơ ơi // đêm / thơ gọi / không bằng lời...

gửi lê văn tài  (thơ) 
[CHUYÊN ĐỀ LÊ VĂN TÀI] ... bước sang tuổi bảy mươi / viết như là không viết / vẽ như là không vẽ / trần truồng múa với trăng...

tuổi bốn mươi | bông hoa  (thơ) 
cái ngã / ở tuổi bốn mươi / chợt thức / một tiếng sấm nổ... | sống thật sự trọn vẹn / trong từng hơi thở / thì cái chết sẽ không còn là sự sợ hãi / sống với một hơi thở duy nhất này mà thôi / hơi thở vào này là hơi thở đầu tiên / và hơi thở ra này là hơi thở cuối cùng...

Đi tìm một bài thơ  (thơ) 
... Vết bụi của ngày hôm qua trôi đi không còn nữa / Chỉ vương lại những mạng nhện giăng / Và ai đó / Vẫn chờ / Người đi tìm một bài thơ...

Kẻ sáng tạo  (thơ) 
Kẻ sáng tạo tự giết mình xong, hắn bước qua xác của hắn và hỏi: ‘Xác của ai đấy nhỉ?’ / Kẻ sáng tạo thích làm những điều mọi người nghĩ rằng hắn không thể nào làm được. / Kẻ sáng tạo di chuyển bằng một chân và một cánh. Hắn không hẳn đi và cũng không hẳn bay. Hắn đi bay. Hắn bay đi. / Kẻ sáng tạo nhắm mắt lại và thấy mọi điều rõ ràng hơn thay vì nhìn bằng đôi mắt mở...

đi ra Ngoài  (thơ) 
nhiều lúc Nghĩ / về Một bài tHơ / không phải Thơ / 1 bài thƠ / Đi ra ngoài tất cả / Mọi này... mọi kia... mọi trong... mọi ngoài... mọi mới... mọi cũ... / mọi mòi moi... / để bàn chân / không chạm / mặt Đất...

còn lại  (thơ) 
[10 NĂM TIỀN VỆ] ... luôn mở ra / ở phía trước / xa thẳm / những con đường / nhìn ngược thời gian / đánh thức những giấc mơ / đêm cứ chảy dài / xoã tung trời mái tóc / nghe bên trong / một giọng nói huyền / lặng thanh...

Cần một tiếng hát  (thơ) 
Không tìm được những cơn mưa buổi chiều / Thành phố nhiều màu đục trong lẫn lộn / Có lẽ điều đó đã mất thật rồi / Chỉ còn lại / Những ngôn từ / Được trau chuốt / Sự hung bạo trong ánh mắt / Sự hung bạo trong hành động...

Mỉm cười  (truyện / tuỳ bút) 
[TRUYỆN CỰC NGẮN] ... Hắn thật sự không cần một điều gì nữa ngoài sự thanh thản và hạnh phúc. Có lẽ, điều hắn hối tiếc nhất là hắn cảm thấy rằng hắn vẫn chưa mỉm cười đủ và chưa can đảm đủ trong lúc hắn đang sống. Nếu như cái chết đến bắt tay hắn ngay ngày hôm nay? Nếu như cái chết bất ngờ đến với hắn ngay giờ phút này? Hắn sẽ mỉm cười... (...)

Người chim  (truyện / tuỳ bút) 
[TRUYỆN CỰC NGẮN] ... Bầu trời đêm huyền ảo và những ngôi sao xa thẳm như đang mời gọi. Hắn biết, nếu chậm trễ, khi mặt trời mọc lên thì đôi cánh chim của hắn sẽ biến trở lại thành đôi cánh tay người và hắn sẽ mất đi cơ hội để được bay. Hắn nhìn lại ngôi nhà của hắn một lần nữa rồi đập cánh bay vút lên cao... (...)

Kiếm gỗ  (truyện / tuỳ bút) 
[TRUYỆN CỰC NGẮN] ... Hắn nghe rõ từng hơi thở của hắn. Hắn nhìn thấy những cánh hoa đang rụng. Tiếng cây kiếm gỗ chém vào không khí vẫn mạnh mẽ nhưng không còn sát khí, tạo ra một âm thanh tuyệt đẹp. Đẹp như những cánh hoa đang rơi xuống. Nhẹ nhàng... (...)

Hai mảnh  (thơ) 
Khoảng lặng giữa hai hơi thở / Lắng nghe điều không nói / Kìa hoa nở bên kia bờ đại dương // Đi suốt nửa cuộc đời / Chiều nay dừng nghe gió / Thổi về vắng phố xưa...

Nở muộn  (thơ) 
một cộng một là hai / một cộng một là hai con kiến / ba con kiến / bốn con kiến... / đang di chuyển trên mặt đất / và những cánh hoa tím / rơi rụng đầy sân / mùa thu // một trừ một là không / một trừ một là / hai bông quỳnh nở...

YELLOW IS NOT YELLOW [short film]  (kịch hình thể) 
Phim ngắn này là một phần trong vở kịch Màu vàng không phải là màu vàng (do Tạ Duy Bình viết và diễn). Phim gồm một độc thoại làm nền cho Màn 4, một đối thoại cho Màn 6, và ca khúc “Eyes là đôi mắt” (ca từ: Tạ Duy Bình, âm nhạc: Hoàng Ngọc-Tuấn) ... [Phim tiếng Anh, có kèm bản dịch tiếng Việt]

Đâu đó  (thơ) 
Busy mind lắng tan bùng vỡ sạch không trở lại lúc ban đầu / Go extremely do not control / Vứt mạnh vào khoảng không không trở về / Đâu đó bình minh vừa hé...

Tự thấy  (thơ) 
... nó nghe tiếng ai nói / mày không thể là nó / đừng cố gượng ép / hãy dũng cảm là mày / mặc dù không giống ai / ừ thì khác / ừ thì ngu / ừ thì này này nọ nọ / có thể hơi điên điên / nhưng là mày / phải là mày / không là ai khác...

Cỏ trời  (thơ) 
Sáng nay cắt cỏ / Giẫm bóng mặt trời / Hoa vàng cỏ dại...

Chiều nay  (thơ) 
... Kìa im thế / Con sên nhỏ ướt mềm ẩn mình dưới lá / Bước chân ai vô tình vội vã / Vừa giẫm nát một bụi hoa...

Tập đánh trống  (thơ) 
... Đánh vào khoảng không dội lại không / Không gian cô đọng âm âm lắng / Nghe không tiếng cười ai vắng bặt / Mưa ở bên này hay bên kia / Không có mưa và không có âm / Ta lặng thinh đánh không mong vọng / Một âm êm ắng một âm lạ / Trôi tuột dòng xa nối bến xưa...

Cảm hứng Xuân  (thơ) 
Những giọt mưa có thật trong những cơn mưa không có thật rơi xuống lòng biển sâu không đáy chạm mặt trời // Cơn gió mùa Xuân mở tung cánh cửa đóng kín mùa Đông ẩn giữ khí bền lặn sâu trong em miên man // Con chim đã vụt bay qua khe cửa trở về miền đất ấm //Chỉ còn lại // Một chiếc lông rơi nhẹ...

Từ một chuyến đi  (truyện / tuỳ bút) 
... Hắn đi mãi, đi mãi cho đến khi hắn nghe thấy tiếng chuông nhà thờ cùng tiếng chuông chùa vọng lại. Hắn thấy mình biến thành con cá heo đang lướt sóng trên biển và bất ngờ nhẩy tung lên khỏi mặt nước, hai bên mình mọc ra đôi cánh và bay vút vào bầu trời xanh thẳm. Hắn nhìn thấy Đức Chúa Giêsu đang ngồi thiền dưới gốc Bồ Đề, máu vẫn chảy ra từ vết thương ở hai bàn tay, hai bàn chân. Và Đức Phật Thích Ca đang bị đóng đinh trên cây Thánh Giá, miệng vẫn mỉm cười... (...)

Đêm Giáng Sinh ở sở làm  (thơ) 
Đêm Giáng Sinh / ở sở làm / không được uống bia / đành ăn rất nhiều ớt / với tàu hũ / mặt tôi đỏ bừng / hơi chếnh choáng // Đêm Giáng Sinh / ở sở làm / chiêm bao thấy / Jesus hôn Phật / trong một quán ăn Li-băng / không chắc họ có uống bia hay không / nhưng mặt họ cũng đỏ ửng... [Bản dịch của Nguyễn Tôn Hiệt]

Nhớ cha  (thơ) 
... Giọt nước mắt không rơi con vuốt tóc cha / Con bỗng nghe tiếng hát của cha / Lặng lẽ ngân lên bay vút xa / Con nhìn thấy cha mỉm cười buông thoát...

Một cái liếc nhìn sang bên trái  (thơ) 
... Nếu không có một cái liếc nhìn sang bên trái / Tôi có thể đã quên / Cơn mưa đổ xuống như thác lũ / Mặt nước xáo động / Nhiều quá, nhiều quá, ngập tràn những ngôi nhà tôi đã ở // Nếu không có một cái liếc nhìn sang bên trái khi lái xe qua con đường đó / Tôi có thể sẽ quên / Những ngôi nhà tôi đã ở...

Sao lạ  (thơ) 
Ơ mặt trời mọc trong đêm và ánh trăng buổi sớm / Tôi trở về ngôi nhà cửa đóng / Nhẹ hẫng bước chân bay ký ức / Chỉ còn nắng / I will be there I will be there // Đêm nay / Có một ngôi sao lạ / Trên bầu trời / Và một con chim lạc đàn vừa tìm thấy bạn...

Xuân đến  (thơ) 
Nằm / nghe / hơi thở / vào ra / một / hai / ba / bốn / ô kìa / hiện em // Ngồi / nghe / hơi thở / nhẹ tênh...

Cơn đau ngày / Cơn đau đêm  (thơ) 
... Cơn đau ngày ôm trọn vòng tay rồi nhẹ nhàng biến mất — để lại cơn đau đêm một mình lặng lẽ bước và hoá thân thành cơn đau ngày // Tôi ôm cơn đau đêm (mà giờ đây đã biến thành cơn đau ngày) vào lòng và biết chắc rằng chẳng bao lâu nữa nó sẽ bỏ tôi đi — ôm nhẹ vào lòng, ôm nhẹ em...

Nhớ bạn  (thơ) 
... Tôi nhớ nhất tiếng cười của Bruce trong những lần đi xem kịch / Bruce luôn luôn là người cười đầu tiên và to nhất / Bạn bè trong nghề ai cũng nhận ra đó là tiếng cười Bruce / Bruce ơi! / Dù bạn đang ở đâu / Thì cũng đừng bao giờ đánh mất tiếng cười đó nhé / Và hôm nay, tôi sẽ cười thật nhiều với bạn...

Đi, về — Về, đi  (thơ) 
Đi, về — Trắng cơn mưa xoá con đường mòn quen lối cỏ mọc phủ vết chân cũ. / Đi, về — Về, đi. / Don’t force it. Please! Don’t force it. / I just feel something... something... when I say: Đi, về — Về, đi...

Chuyện ngày xưa  (thơ) 
Thơ chết đuối câu chữ ngả nghiêng fucking shit bản sonata chuyển cung bậc Đô trưởng La thứ giáng thăng bên này bên kia ngập tên người vàng son sử sách Hồ Nguyệt Cô hoá cáo vẫn còn đây? ...

Bãi phân trâu  (truyện / tuỳ bút) 
... Truyện này của ông nhà văn không được tiếp nhận một cách nồng nhiệt lắm, vì đa số mọi người không thích và không ai hiểu là tại sao lại đi thờ một bãi phân trâu, một vật không lấy gì làm sạch sẽ cho lắm, tệ hơn nữa là bãi phân trâu lại mang hình âm hộ, mặc dù hơi giống hình trái tim... (...)

Nốt lặng  (thơ) 
... Cắt đầu ngớ ngẩn nắng trưa vắt ngang vai hốt cứt chó đổ gốc hoa hồng không tiếng gà gáy trưa không câu hát ru rơi đâu nốt lặng chiều êm...

Khai từ  (thơ) 
Nghe ai... nghe ai... / Âm sắc vọng chiều ngưng lặng / Đi vào ngoài / Đi ra trong...

Bay  (thơ) 
... Tôi cần một đôi cánh để bay / Hãy làm cho tôi một đôi cánh...

Mười chín năm  (thơ) 
Ngủ vùi mười chín năm im lặng nói những điều không cần nói hãy nghe bằng con mắt em bé lên cơn ho dữ dội mẹ vuốt ngực em mẹ vuốt ngực em mười chín mùa đông giá lạnh tuyết không rơi nơi đây trắng xoá từng mái nhà từng con đường trắng xoá tóc em kỷ niệm trắng...

Một vài kinh nghiệm cá nhân về sự ảnh hưởng của Phật Giáo và Thiền trong công việc sáng tạo và thể nghiệm nghệ thuật sân khấu đương đại  (nhận định sân khấu) 
Phải chăng sự ‘Trở về’ ở đây không chỉ là sự ‘Trở vế’ một nơi chốn hay một mảnh đất xa xôi nào đó bằng thân xác phàm tục này, mà ở đây còn là sự ‘Trở về’ một quê hương trong ký ức, trong tâm tưởng, là sự ‘Trở về’ với đất trời, với muôn loài, và sau cùng là sự ‘Trở về’với chính mình, trở về với từng hơi thở, từng khoảnh khắc, từng bước chân, từng nụ cười... (...)

Trắng  (truyện / tuỳ bút) 
... Cô nhìn lên trời, mây trắng trôi bồng bềnh. Những cụm khói tròn trắng bỗng biến thành những bông hồng trắng rồi cả một biển hoa hồng trắng. Cô thấy mình đang mặc bộ áo cưới màu trắng, ngồi trên cỗ xe ngựa trắng, và những con ngựa trắng kéo xe đi qua chiếc cầu trắng bắc ngang một dòng sông trắng, và từ dưới đó vọng lên một bài ca trắng... (...)

Màu vàng không phải màu vàng  (thơ) 
Hắn đi như vậy đã lâu lắm rồi. Hắn cũng không biết chính xác là hắn đã đi được bao lâu và hắn sẽ còn đi được bao lâu nữa. Hắn đã vào thăm nhiều ngôi nhà chứa. Hắn đã gặp nhiều cô gái điếm, nhưng hắn vẫn không tìm ra được cô gái điếm mà hắn vẫn thường gặp trong những giấc mơ...

Hai bài thơ trong YELLOW IS NOT YELLOW  (thơ) 
Hắn bước xuống giường. Tiếng trống, tiếng đàn và tiếng hát. Ngọn lửa cháy hừng hực. Đêm đen. Người nhẩy múa, ngựa nhẩy múa. Người biến thành ngựa, ngựa biến thành người. Những đôi mắt có lửa... | Tôi nhìn vào mắt tôi và thấy em, gương mặt em, thân thể em, thấy hàng triệu năm về trước, thấy hàng triệu năm về sau không đổi thay trong sự chuyển dịch không ngừng...

YELLOW IS NOT YELLOW [Màu vàng không phải màu vàng]  (kịch hình thể) 
Kịch phẩm độc diễn YELLOW IS NOT YELLOW kể câu chuyện của một hoạ sĩ tên là Henry và một cô gái điếm. Henry vẫn thường gặp cô gái điếm ấy trong những giấc chiêm bao, và chàng quyết định tìm gặp nàng trong đời sống thực...

Đi tìm con số hoá mình trong đêm  (thơ) 

The Monkey Mother  (kịch hình thể) 

Chiều về  (thơ) 

Màu  (thơ) 

Không đề  (thơ) 

Cảm hứng  (thơ) 


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021