thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Lời cúng dường Đức Phật Thích Ca ngày khánh đản
 
Phải, tôi tưởng niệm Người trên một chuyến tàu trưa hối hả,
Con tàu đưa tôi về vùng bể rộng, nơi trú ngụ những ngọn gió mất quê hương,
Kẻ đồng hành vô tình nhắc tôi ngày Đức Thế tôn giáng hạ,
Mây mịt mờ thiên đỉnh và một loài du cư trầm mặc lên đường.
 
Phải, mở bàn tay tôi đã thấy Người êm đềm tĩnh toạ,
Bụi than bốn cổng thành phủ kín mã tâm linh,
Tôi đã nguyện Người trong lời thơ xót xa tôi gửi lại,
Da-du-đà-la, xin hãy cười trong tiếng nấc siêu sinh.
 
Phải, tôi từ bỏ tuổi thơ như Người đã từ bỏ ngai vàng và hạnh phúc,
Để dẫm chân trần trên sóng cát thời gian,
Đá đã nát mấy ngàn năm trong mây chiều phản phục,
Hỡi bậc thầy vĩ đại, cho tôi dâng lên chút bóng của tro tàn.
 
Phải, tôi thực biết Người đã mê cuồng trên hành trình phẫn nộ,
Ta chẳng thể chia lìa thất vọng với mộng mơ,
Tôi thực biết mình men theo bờ một đại dương phù du sóng vỗ,
Phải, chính mắt Người giờ đây đang đọc qua hồn tôi đầy tưởng niệm những dòng thơ.
 
(5/1983)

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021