thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Người nuôi lửa
 
Gởi Thường Quán và Huy Tưởng
 
Đến lúc nào đó
đời ta thơ mộng như
hai câu thơ lục bát
một câu sinh
một câu tử
chúng không thể rời xa
nhau như bóng tối
và bình minh
“Chiều
chung môi bát mộ,
nhớ Em
    về
lấp trắng mùa xa...”[*]
 
đến lúc nào đó
con đường và chuyến
đi chỉ là một
như con đường dẫn
ta đến giấc mơ
và con đường đến
vĩnh cửu
chỉ cách nhau một
cái đập tay của hành giả
vào hư không
 
như thế chuyến đi
tự nó có ý nghĩa gì không?
 
đến lúc nào đó
nam hoa kinh
chẳng có nghĩa bằng
một ly rượu
uống với bằng hữu
và cười hồn nhiên
như đi vào cái chết
 
thì ra chúng ta chỉ
là người nuôi lửa tịch mịch[**]
 
19/12/2011
 
 
_________________________

[*]Thơ Huy Tưởng

[**]Người nuôi lửa tịch mịch, tên một tập thơ của Huy Tưởng

 
 
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021