thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Tử khúc
những ngày tháng chảy nước trong thân thể tôi
bất động một mình trên cát
điều cuối cùng xảy ra trước giờ những chú còng chiếm ngang chỗ nằm của tôi là hình ảnh người đàn bà thủ dâm trong đêm giáng sinh trước biển[1]
cởi bỏ lớp áo choàng bên ngoài
tôi chui qua lỗ khóa nơi người đàn ông không bao giờ có mặt vào giờ này
người đàn bà luôn đứng đợi: những trận hôn cày xới thân thể
thô: cứng[2]
 
nơi người đàn ông úp mặt trên chiếu phượng thờ bóng tối man dại
những ngón chân bên kia vòm cổng đi tìm bầu trời nắng lướt trên da thịt mướt xanh
bên đám rêu già ôm bụi phấn thông mơ hồ
hơi thở lạc nhịp[3]
 
cửa mở[4]
mây trắng tuột khỏi chiếc sọ nửa đêm ra khơi cùng đôi mắt dò tìm biên giới:
đêm nay mùa xuân bầy con gái bưng nhũ hoa lên trời
 
nhưng gió đã ngừng thổi
người đàn bà tha về điệu múa bụng quằn quại
miếng đẹp man dại bung nở những con đường lên
thân xác ghi nhận sự thay đổi một lần đôi chân hớ hênh nằm đợi ngọn lửa
 
đêm biển xanh trào lên ngụm môi đánh chìm linh hồn người đàn bà mang xác phàm đi hoang những đêm quần đảo mộng mị hôn mê chờ sáng
dưới làn da mật ong mặt trời nấp sau kẽ răng cơn khát đời đời không được thỏa mãn
những ký hiệu về niềm hoan lạc bốc cháy[5]
 
gõ vào giấc mơ cứa bầm
thân thể xua đuổi những đường gân ngậm máu đi tìm sự ban thưởng
sáu ngày làm lụng vất vả thân xác cầu nguyện ngày chủ nhật bùng nổ trong chiếc lưỡi liếm ngang mùa xuân trên cao những khát vọng cùng tột nhỉu xuống bóng đêm gã hành khất nằm đợi trăm con rắn chui vào đôi chân xử nữ[6]
bày ra buổi tiệc khô máu
 
nhưng người đàn bà đã sớm rời bỏ ngôi đền ướt đẫm bài ca đen
không còn dấu chân buổi sớm
những sợi lông căng cứng mặt trời và mặt trăng tháng chạp
ngập những đêm quỳ gối che mặt[7]
giọt nước
thở
sóng
 
ngón tay quỷ bò qua số phận những linh hồn mang xác phàm đi hoang những đêm ngón tay quỷ bò qua bầu vú dịu ngọt
 
không còn nghe bước chân bầy con gái đi về cánh đồng thung lũng gom nhịp đập ngón chân trơ trụi những con đường xuống gọi tên thời gian gọi tên núi và những nhánh sông đổ về khu vườn ngày chủ nhật nằm đọc kama sutra uống gió thiên thu thổi qua khe quần ẩm mục[8]
 
giấc ngủ cạn nước
tôi bơi trong sự tái nhợt sau trận bão da thịt hút hết dưỡng khí
cánh bướm khô tuột khỏi cửa miệng
cuống họng đau xác cỏ trên ngọn đồi xa
điều ước cuối lăn dần xuống núi
gió đẩy đêm lòng tay sờ chạm khói
bay lên những ngày đầu năm hơi rượu và mùi bếp ẩm
mùa xuân xa mà quê hương thịt da gần quá đỗi
gần hơn khoảng cách giữa những người đàn bà trốn trong mê cung
cuộc tế thần bắt đầu từ hai hòn dái
 
dâng tận cổ[9]
 
 
(26.02.2003)
_________________________

[1]say sưa trên mặt biển những cụm núi giãy giụa trước ngày lửa cạn
lời nói đùn khói đi trên đồng gió
gã trai tơ lần theo dấu chân đàn bà xổng chuồng
tắt ngúm con đường vào chợ

[2]những tinh thể bị vắt cạn đường xa
những chiếc sọ nở hoa trên cánh đồng
buổi chiều mở ra lối vào trí nhớ người đọng nước
hơi thở tra khảo độ sâu của tự do và độ bền của lòng thù hận
ai đã đi trên mặt đất này
mà không để lại giọt máu

[3]chuyển động theo cường độ những tế bào bóp nghẽn mạch sống
thân xác bu quanh những ngón tay bấy rữa kỷ niệm
nơi chốn: giờ đã tuột khỏi trí nhớ: ngày tháng
những đêm tiếng ca xé ruột
độ xoáy của máu đi qua chùm gai thần kinh quay cuồng
quanh cột xương sống: những giấc mơ phế thải

[4]người đàn ông trở về sau đêm khai quật quần đảo mộng mị
mái hiên đánh rớt những hạt giống trên lối vào nhà xác
vung vãi tiếng nói

[5]tặng vật:
   khu vườn        tiếng nói      khuôn mặt
   khẩu cầm rung từng thớ gỗ ban mai
   thiên nhiên nụ cười chết chậm

[6]nàng cúi xuống trong tư thế con bò cái
những cánh hoa sen màu xanh cửa mắt
những cánh hoa sen màu đỏ cửa miệng
giờ thân xác nàng được làm đầy từ chiếc sừng Minotaur

[7]sẽ thôi không hát nữa về những tháp nhạn những chiến thuyền champa chạy trốn sau rặng núi nhọn
mưa và gáo nước lạnh cũng thèm những lần da thịt làm tình chan chát
những pho tượng máu biếc
mùa hè ủ trong máng cỏ
con lừa và gã chủ chăn mải mê nuốt những bí tích dọc đường chiều xuống
ngực lạnh trên vĩ tuyến 17º

[8]treo trên ngọn núi tịnh khẩu
những chiếc lưỡi ú ớ chiều nay rớt xuống
sẽ không nói nữa về những đường chéo cứa đứt tín hiệu mai phục trên từng trang sách
không còn gì ngoài tiếng rên hắt vọng bên kia chiếc giường
sau những lần đập cánh
người đàn ông bay lên bám lấy chùm rễ u tối và đen thẳm
tất cả đã rơi quá xa
con rắn trườn trong đêm ngực vỡ

[9]tử khúc: quê hương những đám mây chìm đắm nổi loạn
ngọn gió dâm dật bơm máu vào nỗi sợ hãi
quỳ dưới chân pho tượng đổ nát
những cơn hành kinh sẽ không còn đi qua trên thân thể đen
người đàn bà nửa đêm đội nón đi tìm giấc ngủ
ngực chảy lên cao


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021