thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Có một thời đói khát
 
Tôi biết có một thời đói khát,
Những câu thơ mắc bệnh ung thư gan,
Như bầy chuột buồn ngủ của mùa hè,
Vàng vọt.
 
Tôi biết có một thời đói khát,
Những đôi mắt khô ngoảnh đi ngại ngùng,
Cặn của dĩ vãng,
Và nỗi nhục nhằn của cặn.
 
Tôi biết có một thời đói khát,
Lời yêu thương là một hợp âm nghịch,
Chúng ta nuốt những trái đắng cay,
Nghẹn ngào và vội vã.
 
Tôi biết có một thời đói khát,
Họ không là kẻ khác,
Cũng không là mình,
Chỉ là đống quần áo bẩn bị vò xé trong máy giặt ly tâm.
 
Tôi biết có một thời đói khát,
Đói cả hoài nghi và thất vọng,
Bùn phủ kín những dấu chân,
Trên lối đi thẫn thờ mệt mỏi.
 
Tôi biết có một thời đói khát,
Cơn mưa tê buốt mặt trời,
Lời thương vay khóc mướn,
Ngủ gục trên những chiếc áo tơi.
 
Tôi biết có một thời đói khát,
Những con chim vô tư bị vặt lông,
Trong cuốn Thánh Kinh suy dinh dưỡng,
Hạt muối cuộc đời đã nhạt.
 
Tôi biết có một thời đói khát,
Mặt người trong phòng gương dị dạng,
Như dãy huyệt mộ bị đào xới ngổn ngang,
Trên thảm cỏ buổi chiều.
 
Tôi biết có một thời đói khát,
Những cánh hoa bèo tây rẻ tiền và tím ngắt,
Trôi lang thang vỉa hè,
Hát ru những linh hồn tội nghiệp.
 
Đừng nói và đừng khóc,
Có lẽ chỉ là giấc mơ u uất của bầy dã tràng ,
Ngày có lẽ trắng, đêm có lẽ đen,
Có lẽ...
 
(4/1987)

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021