thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Một đêm mùa thu... | Ở Ý đại lợi
Bản dịch Hoàng Ngọc Biên
 
Joseph & Maria Brodsky – 1992.
 

Một đêm mùa thu...

 
Một đêm mùa thu giữa quảng trường khiêm tốn
của một thị trấn hãnh diện được có tên trên bản đồ
(do cái điên của tên vẽ địa hình thiếu dí dỏm đáng thương,
không vì thế hắn đã có thể được cô con gái thị trưởng rồi).
 
Không gian như mệt mỏi bởi những kỳ công của chính mình
và vui sướng trút xuống ở đây cái gánh nặng của sự vĩ đại —
tự thu nhỏ theo kích thước của một Chính Lộ;
còn Thời gian, lạnh run thấu xương, thì nhìn vào mặt đồng hồ
ở cửa hàng tạp phẩm, với những ngăn kệ chật chội
chen chúc đủ các loại hàng thế gian này sản xuất,
từ kính thiên văn ngắm sao lạ lùng của kẻ chơi tài tử cho tới
những cây ghim thông thường dùng cho việc thông thường.
 
Một rạp chiếu bóng, mấy tiệm rượu,
ở khúc quanh là một tiệm cà phê cửa mành kéo thấp,
một nhà băng gạch đỏ trên cao có con đại bàng tung cánh,
một ngôi nhà thờ, với cái lưới — câu người[1] — khuấy động
vẫn trống vắng, và có vẻ không mấy gì được chăm chú,
trừ mỗi chuyện là nhà thờ nằm ngay cạnh bưu điện.
Và nếu các con chiên ngưng nuôi dưỡng
mục sư tất phải khởi sự rửa tội cho những chiếc xe hơi.
 
Những con châu chấu, giữa thinh lặng, chạy rối rít.
Khoảng 6 giờ chiều đường phố trống không
phố không người như sau một trận tấn công nguyên tử.
Trăng mới ló dạng, đã trôi vào trung tâm
một vuông cửa sổ màu đen, trông như trong kinh
Giảng viên,[2] cháy rực; trong khi trên xa lộ
quạnh quẽ, đôi khi ánh đèn pha trước một chiếc xe
Buick chiếu loà vào tượng người Chiến sĩ Vô danh.
 
Bạn mơ thường không mơ tới những thiếu nữ hở ngực
mà tới cái tên của bạn ghi trên thư gửi đến.
Người giao sữa buổi sáng, khi thấy sữa để lại đã chua,
sẽ là người đầu tiên đoán ra bạn đã chết ở đây.
Ở đây bạn có thể sống, mà chẳng cần biết đến tờ lịch,
nốc bromua vào bụng, không bao giờ ra khỏi nhà; chỉ đứng
nhìn cái bóng của mình trong gương, trong khi lũ đèn đường
nhìn vào bóng chúng trên những vũng mưa đang cạn nước.
 
                                                                        1972
 
 
 

Ở Ý đại lợi

 
                                                   Tặng Roberto và Fleur Classo
 
Tôi cũng thế, từng sống trong một thành phố những mái đua ve vãn
mây trời với những tượng chạm khắc, nơi có một nhà tư tưởng
tại chỗ[3] gào “Hư hỏng đi! Hư hỏng đi!” và chòm râu mép run rẩy, ông
đi khắp đường phố, và một bến cảng vô tận đẩy cuộc đời mất hút.
 
Ngày ấy mặt trời chiều vẫn chói loà trên những chung cư đôminô.
Nhưng những kẻ yêu thương ta hơn cả chính mình giờ đây không
còn trên đời này. Những con chó săn to đùng lạc mất mồi,
ngấu nghiến trả thù trên những thức ăn bỏ đi – trông cực kỳ
 
giống như ký ức, giống như số phận mọi vật trên đời. Chiều đã
hoàng hôn. Những tiếng nói từ xa, tiếng thét kiểu “Đồ cặn bã!
Cút khỏi đây!” — ngôn ngữ xa lạ, nhưng lý lẽ nghe vững vàng.
Và hồ nước mặn đẹp nhất thế giới với cả một chuồng bồ câu
 
vàng óng[4] long lanh sắc nét đủ làm đẫm nước trong mắt ta.
Tới tuổi này khi không ai còn thương yêu ta được nữa;
con người bực bội phải lội ngược dòng và nhận rõ sức mạnh
của sông nước, bèn trốn mất khỏi cuộc đời.
 
                                                                        1985
 
----------------------
* Dịch từ các bản tiếng Anh: "An autumn evening in the modest square" của George L. Kline, lần đầu tiên xuất hiện trên Confrontation 8, mùa Xuân 1974, về sau được đưa vào A Part Of Speech của Joseph Brodsky (Oxford: Oxford University Press, 1987) và Collected Poems in English, Joseph Brodsky (New York: Farrar, Straus and Giroux, 2000); "In Italy", do chính Joseph Brodsky chuyển ngữ, trong To Urania (New York: Farrar, Straus and Giroux, 1988).
 
_________________________
Chú thích của người dịch:

[1]Matthew 4:19 [“Follow me, and I will make you fishers of men.”] Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá — Hãy theo ta và ta sẽ cho các ngươi nên ngư phủ bắt người.

[2]Ecclesiastes 12:3 [“... those that look out of the windows be darkened.] [...they who look through the windows grow blind] ... các bà nhìn qua cửa sổ chỉ nhìn thấy lờ mờ.
 
Phụ chú của Tiền Vệ: Ecclesiastes là một sách trong Thánh Kinh cựu ước. Chữ "ecclesiastes" là dạng Latin-hoá của chữ "qōhelet" (tiếng Hebrew), nghĩa là "người giảng đạo", "người thuyết pháp". Người ta thường cho rằng đại đế Solomon (sinh vào khoảng thế kỷ thứ 10 trước Thiên Chúa giáng sinh, và qua đời vào khoàng năm 922 trước Thiên Chúa giáng sinh) là tác giả của văn bản này, nhưng hiển nhiên nó được viết và khoảng năm 300 trước Thiên Chúa giáng sinh, tức là sau Solomon rất lâu.

[3]“Nhà tư tưởng địa phương” ở đây là Vasily Rozanov (1856-1919) ở St. Petersburg.
 
           
          Vasily Rozanov (1856-1919)

[4]Anna Akhmatova, Venice (1912).


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021