thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Hoa đồng cỏ nội
 
Bắt đầu từ lúc nặng chữ thế là
vân đi, chẳng biết đi đâu (!) từ đồng
nội thoắt cái đã bước lên vũ đài
cầm trên tay chiếc bánh bông lan (thấm
 
vân cứ nghĩ đây ẩn dụ về những
ngày nam/ bắc nội chiến triền miên, những
ngày chạy giặc từ vùng hai về) mang
tâm trạng nhi nữ tân thời- phận lưu
 
vong chưa bao giờ bất đắc chí ôi thấm
vân, đường một- đường hai đều là đường
cả xin vân biết cho bọn phu lục
lộ chả bao giờ tha những cỗ xe
 
đổ bậy, bọn mãi võ sơn đông chỉ
thích có ồn động mà vân thì thích
những cỗ xe to; thế là vân đi,
chẳng biết đi đâu (!) trên vũ đài bọn
 
thợ đấm chả khác mấy những tay làm
thơ. Về thung lũng hoa vàng những buổi
sáng mang tâm trạng của nhi nữ tân
thời- phận lưu vong chưa bao giờ bất
 
đắc chí, dấu vân trải dài (nhưng tìm
không ra) có ngồi dưới downtown mới
biết bao giờ cũng mất cảm giác ngồi
nơi thung lũng hoa vàng, gyspies cũng
 
lảng vảng đó đây, nhiều chiếc đầu đen
(tuyệt nhiên không có vân) và nhiều tụ
điểm nhạc hội mọc lên mang đầy tính
phô trương (vân có thể nghĩ đây ẩn
 
dụ về những đêm buồn phồn vinh tỉnh
lẻ) đường một- đường hai cũng đều là
đường cả thế mà vân đi, chẳng biết
đi đâu (!). Trên đường cái những chuyến xe
 
đổ như những cổ quan tài đổ tuồn
tuột thực chả biết rồi sẽ đi đâu,
về đâu (!) vân đang giữa vũ đài cầm
trên tay chiếc bánh bông lan nhìn từ
 
nhiều tụ điểm nhạc hội biết là hơi
hướm vân lẫn đâu đó trên thung lũng
hoa vàng bao giờ cũng đeo tâm trạng
của nhi nữ tân thời – phận lưu vong
 
chưa bao giờ bất đắc chí (thấm vân
cứ nghĩ đây ẩn dụ về lính thủy
đánh bộ hoặc nhảy dù những kẻ mà
nói theo freud luôn mang tâm trạng cùng
 
ảo tượng sẽ trở thành những thiên thần)
ôi thấm vân, xin vân nhớ cho đường
một- đường hai cũng đều là đường cả,
bọn phu lục lộ đầy khắp các ngả
 
đường; bọn mãi võ sơn đông đã giành
hết đất trống. Và giờ đây vân đi,
chẳng biết đi đâu (!) nói như bùi giáng
hoa đồng cỏ nội mang theo ít nhiều,
 
trên vũ đài bây giờ bọn đánh đấm
chả khác nào những tay làm thơ họ
đánh đúng một kiểu tránh voi chả xấu
mặt nào, quật những cú tưởng là hung
 
hiểm, tưởng có thể mất mạng như chơi
một hồi xem ra chả thấm gì nghĩ
cho cùng thấm vân ôi, tất thảy chả
có gì đường một- đường hai cũng đều
 
là đường cả mãi đến cuối thấm vân
nhớ cho rằng đường nào cũng về la-
mã, ẩn dụ này vân dư biết nó
chỉ nói lên là ai- thế nào rồi
 
cũng chết kiểu mai thảo mỗi bận ngà
ngà cứ hô lên- xuống lỗ, xuống lỗ
hết.
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021