thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Như một chồi gió đắng, | Nhịp điệu nàng, | Lưu đày, | Đất mở lời, | Cơn say,
 

Như một chồi gió đắng,

 
Trong cơn giục giã của mùa thu
Y quay về và bước đi trên chiếc cầu giả tưởng
Những ngữ cảnh như đàn quạ
Chúng bay xám cả buổi chiều
Những tiếng chim gọi nhau khào khạt hình cánh cung
như mũi tên rót vào ngõ tối
Rồi đêm. xuôi ngược. rộn ràng. vấp ngã...
Nhưng lời câm. tràn ứ ngực
 
Trong cơn giục giã
mùa thu rướn mình. cơn khát nhựa. bạo tàn
Y rơi như một chồi gió đắng
Và tự dán chặt mình vào một tiếng ve
Mùa hạn.
 
 

Nhịp điệu nàng,

 
Khởi đầu là những kết tụ trắng
Nàng bay qua cơn khổ hạnh của luồng nhựa thông
Cùng những gai đinh miệt mài kim nhũ
Vỡ không.
 
Líu ríu tiếng chim chích
Sự có mặt của Nàng dát trắng giấc mơ
Đẹp hung hãn một chùm tuyết mỏng
Làn sóng âm. tình cờ
 
Điểm nhiên quá. mưa & mưa
Mưa thưa. Nàng mơ. mấy đường tơ. lóng chờ!
 
 

Lưu đày,

 
Nhớ & nghĩ tới bao buổi chiều đã mịt mờ quá khứ
Tôi bước lòng vòng
lòng vòng. căn phòng nhỏ hẹp
bó hẹp dần. hẹp dần...
cho đến khi không còn một khe trống
Những chiếc bóng đã nêm chặt trong lớp keo đêm...
 
Tại sao lại có ý nghĩ về một ngọn đèn?
Tôi giận dỗi. tôi sỉ mạ. tôi khinh miệt tôi
Tôi tự hành hình. tự treo ngược mình vào một khung tranh bỏ trống
Tôi lưu đày tôi.
 
Trong sự trống rỗng khốn nạn ấy
Tôi thoi thóp nhờ chút dưỡng khí giả tạo của ánh hồi quang
Đợi khuya. bay tìm ăn những giấc mơ phẩm hạnh
Nhưng bài thơ bất lực
Cơn lưu đày cho kẻ mơ              làm chữ!
 
 

Đất mở lời,

 
Tôi nghe dưới chân mình
Sự úng vữa phũ phàng của những năm những tháng
Cùng chiếc bóng lụn dần khi chiều xuống
Tôi cũng nghe. dưới chân mình
Vết cắn của loài rắn độc không mầu
 
Và trong cơn mê thiếp nhiễm lam
Tôi khẽ khàng giải thoát mình
Như một ống bơ gỉ sét. thầm lặng ố xanh. cống rãnh
 
Tôi nghe đất mở dưới chân mình
Nụ cười kẻ lạ mặt từ đâu tìm đến
Âm âm thứ ngôn ngữ nhẵn bóng loài bò sát
Tôi nghe
đất mở lời.
 
 

Cơn say,

 
Nắm giữ những tim bấc
Cùng nhịp đập trái tim nến chảy
Nàng dần hoá thân
Nàng bước lên những nấc thang khói & sương
Chập chững lam...
 
Gió không mảy may dồn trú
Nàng nhốt kín những cơn say thất lạc
Căn phòng chen chúc những dấu chân của kim giờ kim phút
Chúng xô đẩy nhau
Cùng lời quát tháo inh tai của mặt bàn trống trếnh
 
Về thôi
Hỡi Nàng ơi
Cơn mê điên đã thiếp lịm quá lâu rồi!
 
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021