|
bài không thơ số một
|
|
ảnh: nguyễn man nhiên
bài không thơ số một bố khỉ, anh uống gì, đứa con gái mặc áo trễ ngực bán cà phê vỉa hè bên hông nhà tang lễ nhìn tôi cười cười mời mọc, ngày nào chẳng đi qua, thèm muốn chết, bây giờ thì có cớ rồi nhé, cho anh ly bạc xỉu
trước mặt tôi phía bên kia đường là một chùm bò cạp, mùa này mưa dữ thần, dáng người bộ hành như gầy đi dưới những tấm bảng hiệu to tướng màu đỏ quạch, lạnh phải biết, tôi chợt nghĩ đến những lỗ huyệt đào sẵn ngoài nghĩa trang ong ỏng nước
người đại diện nói, vã bọt mép, bài điếu văn thuộc lòng đang đến đoạn cao trào, trong giờ phút đau thương vô hạn này, đám đông như ngạt thở, ai thèm nghe cơ chứ
hoặc tôi hoặc là kẻ xấu số, người đàn ông lao từ lầu năm xuống đất, tôi tự hỏi
-----------------------
Bấm vào đây để đọc những tác phẩm của Nguyễn Man Nhiên đã đăng trên Tiền Vệ
|