thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
ở Lebanon
 
1.
 
những mệt mỏi đã qua
không còn thì giờ để khóc
những đứa con trôi dạt miếng cơm ăn bom đạn
...
bây giờ mới có dịp xem lại những bộ đồng phục
ngày ở nhà xếp hàng sân bay
chuẩn bị lên đường
cắt từ người thợ may ngớ ngẩn
 
ký ức như chiếc phong bì bị xé rách
không kịp chiếc valy
không kịp còng lưng Ôsin
không kịp từ đâu đến đâu
 
nước mắt xếp hàng vào cửa tự do
không ai mua vé
 
2.
 
tôi thấy sợi khói bốc lên...
tôi chạy ra vùng ngoại ô...
tôi nhắm mắt...
chằng chịt những đồng tiền đang múa...
 
bất ngờ da vàng máu đỏ
hay cúi đầu vì mang nặng
tất cả những gì dưới đất
bỏ mặc những gì trên trời
không biết mình mang về lông hồng hay da ngựa
sau mỗi lần bom rơi...
 
bất động những tháng lương cay đắng
dọc theo những bức tường
dài theo những bức tường
chằng chịt mèo con đang ngủ
 
3.
 
rốt cuộc năm tháng chỉ là bước vào phòng cách ly
những chuyến bay về như khi đến
số ghế ngồi cũng cũ làm tim nhói đau
reo vang định mệnh
chúng ta không để lại máu
không phải như những anh hùng lên đoạn đầu đài
trong bộ phim ta đã xem và khóc
chúng ta đánh mất tinh mơ
không phải trò chơi mà cuộc đời này thua, được
đánh mất đôi chân tự do
thân mình nhẹ nhõm
 
lúc đó không phải 8h mà 12h
chúng ta dựng đứng lên
rồi rủ mềm như tóc
chuyến xe buýt chạy tung tăng
mất hút sương mù
những người bán bong bóng
thổi phồng cao su bên vườn hoa
mong manh cái chết
 
những đồng tiền lẻ reo trong tay
ngày trở về ta không quên được
tiếng gõ móng như là chiếc xe ngựa
rời bỏ bóng tối
chiếc xe gào rách cổ họng
về đến tận đồng cỏ
rùng mình những bó cỏ buộc chặt
dựng đứng thẳng lên trời
chỉ còn nghe mỗi tiếng nghiến
trên đường sỏi
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021