thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Một ví dụ của cái chết ở cố hương
 
Phá toang cánh cửa một nhà tù trong đêm tháng Hai mưa rét
Ông lao đi như một kẻ mù lần đầu nhìn thấy ánh sáng
 
Hai bàn chân - hai lưỡi cày rạch hai đường cày
từ sàn đá lạnh đến cánh đồng cuối cùng của thế gian đen tối
 
Sức nóng của Tự do đun sôi máu trong da thịt
Nhưng lại làm nứt toác trái tim băng giá của ông
 
Đừng chạy nữa. Đừng chạy nữa. Đừng chạy nữa
Ông sẽ chết vì nhồi máu bởi cánh đồng quá rộng
Ông sẽ chết vì không thể ngăn được cơn cười điên dại
Ông sẽ chết vì trong đêm giá rét cố hương
Không ai mở mắt được để mở cửa nhìn theo ông
 
Đừng chạy nữa... ông đã băng qua cái vạch
Mà những kẻ Tự do đều luôn nhớ nhảy qua mà không phải băng qua
Nhưng ông chạy như viên đạn
Đã thoát khỏi nòng súng tối đen
 
Giá có một ai đó chạy vượt lên trước ông và dừng lại
Để ông xuyên qua như viên đạn xuyên qua đầu
Và chầm chậm rơi xuống
Trên cánh đồng cố hương vào lúc gần sáng
 
Nhưng không có ai làm điều đó trong đêm tối xứ sở
Và khi những ngón chân ông vừa chạm vào ban mai
Trái tim ông đã nổ tung
 
Lúc đó những kẻ không có khả năng thức dậy giữa đêm
Đã tỉnh dậy
Và trên mặt của mỗi người trong họ
hằn sâu một vết chân ông
 
Một đêm lạnh ở ngoại ô Hà Nội
 
 
 
----------------
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021