|
chuyện
|
|
em dỗ ngón tay mình
bằng sự lặng im xoá bỏ
những con chữ nằm nghiêng không kịp trăng trối
em dỗ buổi chiều mình
bằng ánh sáng của ngày hôm sau
hoàng hôn chỉ kịp buông ám ảnh lên giấc ngủ
câu thơ dỗ nhau
bằng cú đánh bật khỏi chỗ ngồi
rồi người ta sẽ chôn sống nhau dưới dòng ngữ nghĩa
từng ý tưởng biến dạng
như con sóng ngầm bị bóp méo bởi những gì nó giấu đi
ngón tay nói về giọt mặn
bên cửa sổ
vài giọt mưa hỏi thăm đường về tháng Bảy
em lặng im chỉ trỏ bằng buồn
----------------
Bấm vào đây để đọc những tác phẩm của K. Lan đã đăng trên Tiền Vệ
|