thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Những sợi lông rụng xuống vực thẳm
 
1.
 
Tôi nhìn thấy bầu trời sau bàn chân của tôi, khi chổng ngược
Tôi cũng nhìn thấy một lỗ sâu một niềm hân hoan tráng lệ
Và tôi nói với cô gái, “mùa đông đang đi qua”
Và cô gái bảo, “mùa đông vẫn ở đó. Và chúng ta sẽ bị lạnh suốt những ngày còn lại”
Tôi nói, “nếu mùa đông đi qua, chúng ta sẽ không bị lạnh”
Cô gái bảo, “đi qua hay ở đó, bị lạnh hay không bị lạnh chỉ là những sợi lông rụng xuống vực thẳm”.
Tôi gối đầu trên một tảng đá trong khi cô gái vẫn đạp chân vào bầu trời
Và chúng tôi biết chúng tôi cũng đang rụng xuống một cái lỗ (không có một tĩnh từ nào đi kèm)
 
2.
 
Đấy là đêm
Của chó và mèo và chuột và những tên trộm
Chúng lấy đi từng mảnh tối tăm
Và ăn
Có bao nhiêu kẻ hãi hùng khi trời sáng?
 
3.
 
Tôi tìm thấy một ngôi sao đã bị ăn mất cả năm cánh trong cái lỗ đít của cô ấy
Và cả thế giới đều hô hoán lên “đó là một mặt trời bị quên lãng”
Khám phá này khiến lỗ đít của cô ấy rực sáng
 
4.
 
Chúng tôi có một bí mật
Để thoát ra khỏi thế giới này
Như chú ong thợ phơi cánh của mình trong gió
 
5.
 
Thế rồi có một đám tang
Chiếc quan tài trên chiếc thảm bay
Những người đưa ma nhảy nhót trong khi nước mắt họ chảy làm ướt những đồng tiền âm phủ
Ở phía trước và phía sau họ, những lâu đài hàng mã trùng trùng mọc lên
Có một cô gái châm thuốc hút và quăng que diêm xuống đất
Chiếc quan tài bốc cháy
Trong phút chốc, tảng đá tôi gối đầu vỡ ra và cô gái nói, “cũng là những sợi lông rơi xuống vực thẳm”
 
27.12.2010
 
 
 
 
----------------
Bấm vào đây để đọc CHUYÊN ĐỀ về NGUYỄN VIỆN
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021