thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Sài Gòn, Sài Gòn
 
chúng ta về thôi, anh
đồng hồ sắp điểm mười hai giờ đêm
không còn đoàn tàu nào chạy
ô cửa sổ bên kia kênh Nhiêu Lộc tối dần
khép lại những tiếng cười, giọng nói
câu chuyện không đầu không đuôi
rớt lại đâu đó giữa ngã ba đường
mất tích
 
Sài Gòn, Sài Gòn
nơi em mở lòng bàn tay của anh
vuốt lại gió sông Hồng trong ký ức
giọt sương đêm mằn mặn
nhẹ như chiếc bóng phản chiếu
điều gì mời mọc ta dưới đáy sâu kia
cơn mộng du vĩnh viễn
giấc ngủ cuối cùng
hay cám dỗ của một lần cuồng điên buông xả?
trên cây cầu im vắng
khi ngón tay anh vừa rời khỏi
em rơi xuống như thể bay lên
cú ngã đủ để lọt vào chính mình
vô vị như một xác côn trùng rỗng
dòng sông, bóng tối, những ngôi sao chết dịu dàng
ngọn đèn đường lặng yên
bơi trong đám sương mù tưởng tượng
 
chúng ta về thôi
anh
hai ngàn năm đã qua rồi
gã pê-đê góc phố đang hát nốt bản tình ca
nỗi buồn dài như kẹo kéo
đây là Sài Gòn, Sài Gòn
nơi tất cả cơn mộng tan đi
chỉ còn lại linh hồn em
khốn khổ và lưu vong
không nơi an trú
chúng ta về thôi, anh
em sẽ trở lại với chính mình
lẩn vào góc sâu nhất trong tuyệt lộ
tim đập bình thản theo tiếng kim đồng hồ
anh
nếu muốn đến tìm em
xin hãy để nhân gian ngoài cửa
linh hồn em nghèo nàn, thương tích
không chứa nổi những cái nhìn xa lạ
 
lại đây, anh
em đưa anh đi vào thế giới khác
trong chiếc gương soi trên tường
nơi mọi phán xét đều đúng và sai
không còn lo âu, không còn nghi ngại
không hề băn khoăn, không hề sợ hãi
và nỗi cô đơn trở nên bất tử
 
ở đường biên cuối cùng của thời gian
chúng ta sẽ tự đóng khung mình
lưu lại một hơi thở
cười nhẹ qua cơn điên rồ
và chuyển kiếp
 
15.04.2013
 
 
 
 
-------------------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021