thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Chuyện người đàn bà 2000 năm sau
 
Vào 1 buổi chiều nhàn cư
 
Bằng một nốt tròn hoàn hảo
ả rón rén lăn vào lòng phố chiều cuối năm,
ngơ ngác nhìn mùa xuân phô trương rực rỡ mai đào.
Mùa xuân bây giờ không chim én
chỉ người và ngợm về làm tổ trong những khu nhà ổ chuột
(hoặc những biệt thự, cao ốc... Nhưng dù có ăn phô mai thì chuột vẫn là chuột)
Ở đó, chúng ra sức kèn cựa dè chừng nhau.
 
E rằng sẽ chết ngộp giữa hàng nghìn con mắt vờ vĩnh không nhìn ai nhưng soi mói không chừa một ai
ả dáo dác ngó quanh, khoác vội vào mình nốt trắng.
Tô thêm ít son, trát thêm ít phấn
cho tới khi tạm bằng lòng với sự trong sạch của mình
ả ngạo nghễ bước vô nhà thờ với vẻ mặt vô cùng thánh thiện
nghêu ngao hát Ave Maria
Ở trên cao, Chúa bảo:
"Người là một nốt đen chưa được rửa tội
Nốt đen cho dù có tắm trắng bảy lần thì vẫn là nốt đen!"
 
Ả bất giác nhặt ra mình - một nốt đen như nốt ruồi phá tướng
đậu lén lút trên gò má Schubert.
 
Đâu đó vang lên tiếng cười khẩy của Lucifer.
Sợ hãi
thật sợ hãi
ả vơ lấy nốt móc đơn để dễ bề tháo chạy
Phố nườm nượp cộ xe
những viên đá vô hình chẳng biết từ đâu cứ tới tấp hè nhau lao vào người ả
Máu nhễu xuống thành đầm lầy
 
Ả tan dần, mỏng dần
và cuối cùng hóa thành một móc kép nhẹ hẫng
bay vụt lên như quả bóng xì hơi
tán loạn những cung đoạn thấp cao cao thấp
 
Ả thôi không làm dấu Thánh mà cố gắng làm dấu Coda
chỉ mong tìm lại nốt tròn hoàn hảo ban đầu
Nhưng không
ở tầng mây thứ mười ba, ả đâm sầm vào một con chim én
hóa thành một dấu Fine của mùa.
 
26.01.05
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021