thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Sài Gòn ngày không anh
 
“Sài Gòn những ngày không anh buồn hơn chó cắn!”
Đám mây đen mang khuôn mặt anh nặng nề chờ tia nhìn sắc lẹm từ em
để được rách toạc ra
dội vào lòng phố
 
Bỏ lại cái gối ôm nằm xõa sượi trên gác hẹp
Bỏ lại trò chơi của ba chiếc kim đồng hồ cạnh tranh nhau bằng những vòng tròn bất tận
Em mang con mắt dao của mình đi lang thang
Cứa đứt vầng mặt trời cuối tuần đang tìm đường tẩu thoát
 
Liếc dọc xa lộ giờ cao điểm
Liếc ngang đường tắt ngõ hẻm
Em búng mình tung lên như con vắt
Bám lấy những nóc nhà cao tầng
“Chắc không cần thi triển Lăng Ba Vi Bộ”
(Em cười sằng sặc với cái đầu quái gở chỉ nhớ được những điều nhảm nhí của mình)
 
Liếc xéo đường chim bay để loại bỏ những góc vuông đường bộ vớ vẩn
“Trên nóc nhà, chó không thể cắn được!”
(Lại cười sằng sặc)
Những bộ xương cá – ăng ten nhan nhản ngang tầm nhìn
Em bám đại vào một con
Bơi đi bằng sóng siêu tần
 
Chiều thứ bảy ôm cá đi chơi
Mùi vảy tanh gần bằng kênh Nhiêu Lộc
Em thích thú lượn lờ dưới những-đám-mây-anh đang ngày một trương sình lên vì ứ nước
 
Những con mắt đô thị tọc mạch nhìn em bằng ánh đèn neon sáng choang
Em quắc mắt nhìn lại
“Anh ạ, hình như chúng biết sợ
Chớp tắt chớp tắt liên hồi”
 
Ừ nhưng mà Sài Gòn chẳng có anh
Câu nói của em rơi hẫng xuống đường cống ngầm
 
Em liếc nhìn lên
Những đám mây sao vẫn mang khuôn mặt anh khi nổi giận
Những đường nét xoắn xít vào nhau
Chúng làm em sợ
 
Tối thứ bảy ôm cá vào siêu thị
Mua một cục đá mài
Em liếc kỹ con mắt dao của mình để đối phó với anh
 
Sau khoảng thời gian chờ đợi quá ngưỡng của kẻ si tình vĩ đại
Sáng Chủ Nhật trời mưa
Chó không thèm cắn!
 
15.11.04
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021