thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Thơ (lẩn) thẩn, nói chung, chẳng ai hiểu gì
Cho Veg. - Hà Nội, lần đầu đặt chân đến
 
Liểng xiểng bởi trận vuốt ve của mặt trời
Hà Nội cuộn mình trong chiếu cói trốn mất dạng vào sách vở
Nàng băng qua hai gói Marlboro Lights, bốn bữa váng mỡ và tám ly café đường sắt
để ngớ người ra khi con mắt thì thầm vào tai
Rằng
Những điều ngươi hình dung ra khi đọc đã chết ngay khi ngươi bắt đầu hình dung chúng
Chữ nghĩa thì cặn bã, và
trí tưởng tượng là một điều tai hại, ngươi thấy chưa!
Nói chung, nàng chẳng hiểu gì
 
Ban đêm
Cái nóng lén lút ăn vụng oxy giữa khoảng lặng của kim giây
Nàng giãy giụa trong những cơn mơ yếm khí
Thân thể héo quắt lại, chỉ hai con mắt là dần dần trương lên
Chúng cằn nhằn:
Ngươi bóc lột sức lao động của ta, cho ta nghỉ đi chứ
Làm người phải biết thế nào là đủ!
Nàng mặc kệ, nàng đang mải trăn trở các thứ
Nàng thấy nhớ và thèm làm tình với thi thể đã rữa của những cơn mưa Sài Gòn
Võng mạc nàng chực rịn nham thạch
Bất ngờ, nàng bật khóc như một ngọn núi lửa
Nói chung, chẳng ai hiểu gì
 
Hôm sau, nàng cũng không diễn giải, không biện bạch, không lấp liếm sự thể
(Thực ra, ai rỗi hơi đâu mà hoạnh hoẹ)
Nhưng nếu bị hỏi, nàng chắc, nàng chỉ cười
Sao nàng lại cười? (ví dụ có người thắc mắc vậy)
Vì nói chung, nàng chẳng hiểu gì!
 
Nàng lang thang thất thểu trên đường Giải Phóng
Sự nhạy cảm cũng là một điều tai hại, ngươi thấy chưa! - Con mắt lại lải nhải
Nó khuếch trương sự thật một cách hết sức đần độn
Nàng bực bội bịt tai lại hét lên: CÂM MIỆNG!
Hà Nội tọc mạch se sẽ giở chiếu cói ra trân trối nhìn nàng
Mặt trời sửng sốt nhìn nàng
Mùa hè chết lặng nhìn nàng
(Tóm lại là một lũ đua nhau nhìn nàng)
Mà nói chung, chẳng ai hiểu gì!
 
20.07.05
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021