thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
CHÙM THƠ VỀ DU LỊCH
 

Một ông già dí dỏm

 
Hotel Bắc Triều Tiên, Mộng Du và Ngô Đình Nhu
Đều hết phòng. Trời thì lạnh, mưa lâm râm. Tỉnh lẻ.
Chẳng lẽ tối nay tôi phải ngủ ngoài đường?
 
Bỗng tôi thấy một trại hòm còn mở cửa, đèn sáng.
“Thưa bác,” tôi lạy ba lạy, “cho tôi ngủ đỡ đêm nay
Trong hòm. Giá bao nhiêu tôi cũng trả.”
 
“Anh muốn ngủ bao nhiêu đêm cũng được,”
Ông già cười sặc sụa, miệng ông cực kỳ thối.
“Anh muốn ngủ luôn cũng được.”
 
 

Kịch câm

 
Không biết tiếng địa phương, tôi phải dùng cử chỉ
Mỗi khi có nhu cầu. Đói, tôi há miệng và vuốt bụng. 
Thèm thịt gà, tôi gáy. Thèm thịt heo, tôi lăn giữa bùn.
Buồn ngủ, tôi nhắm mắt, ngả đầu qua một bên, rồi ngáy.
Khi cần đi toa lét hay giải quyết sinh lý, tôi bụm háng,
Rồi tụt quần xuống đầu gối nếu họ vẫn chưa hiểu. 
 
 

Tôi rất thích được ngủ chung

 
Như những điếu thuốc lá trong hộp,
Hai chục người một phản. Rẻ mạt.
Thịt xen thịt, nam, nữ, mắm, tiên.
Đi lễ hội hay vượt biên?
 
 

Tại một nước xa vời

 
Hắn đã đi đủ 197 nước trên thế giới. Ở mỗi nước,
Hắn chỉ ngủ đúng một đêm. Hắn không bao giờ
Đi tham quan hay ăn món địa phương. Hắn không
Trò truyện hay lăn lộn với dân địa phương.
Hắn chỉ thích thủ dâm trên giường, trong hotel,
Để được xuất tinh tại một nước xa vời.
 
 

Phi trường ở nước tôi

 
Ở những nước khác, phi trường là một hứa hẹn.
Ở nước tôi, phi trường là một ảo ảnh, một thứ khiêu dâm.
Cổng phi trường luôn luôn đóng. Từ ngoài cổng, chúng tôi
Chen lấn nhau để được thoáng nhìn những bóng ma
Lần lượt cất cánh, bay lên thiên đàng.
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021