thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Lịch sử của nỗi lo âu
 
(thay vì trả lời những câu hỏi)
 
Từ thế hệ này đến thế hệ kia
Các ông Vua thơ thay nhau biến mất
Thay nhau xuất hiện
Vị trí của họ dĩ nhiên là khả kính
Và cũng nhiều khả nghi
 
Có ông Vua thơ muốn lặp lại trật tự
Để lấy lại sự kính trọng của các thần dân
Cá biệt cũng có ông cù lần
Nên ổng không biến mất
Mà thi sĩ tiêu tùng
 
Thi sĩ phải rút lui
Không dám thí mạng cùi
Khi không thể làm vật hy sinh
Cho một nạn dịch đen tối
 
Cũng có kẻ hân hoan
Mệnh mang điên loạn
Vì nạn dịch nào cũng sinh ra những người
muốn được truyền ngôi
Chứ không phải thí mạng cùi
Rất uổng
 
Tưởng làm bẩn những gì tinh khiết
Tưởng làm đau
Và luôn miệng nhắc
Nếu các anh muốn làm thi sĩ
Hãy làm đi
Chứ đừng vì
Mà không chịu đi
Làm thi sĩ
 
Đất nước nhân dân
Cơm gạo miếng ăn
Tôn giáo thánh thần
Đã rất nhiều lần
Không cần thi sĩ
 
Ngôi đền của thi sĩ
Vang rền trong Nguyễn Quang Thiều
Cay đắng trong Sara
Dịu dàng trong Bằng Việt
Đau đớn trong Nguyễn Duy
Chết lặng trong Lưu Quang Vũ
Bốc cháy trong Thanh Thảo
Phỏng cả tay Trần Mạnh Hảo
 
Những ai xâm nhập và đốt cháy ngôi đền?
Tất cả những người
Sợ lửa nên tăm tối
Nên làm thơ hơi vội
 
Ai rút lui, ai lẩn trốn?
Ai không chịu rút lui và giả vờ lẩn trốn?
Hỗn độn mù mờ
Như thơ giả dại
 
Duy nhất còn sót lại
Những nhà thơ chưa kịp làm thẻ nhà thơ
Vì ảnh chụp hơi mờ
Những nhà thơ luôn nhận phần thất bại
Không phải thiên tài
Không cần thiên tài
“Thời tôi sống có bao nhiêu câu hỏi?”[*]
Chỉ cần đừng trả lời hàng hai
 
Cái khổ nhất của thi sĩ
Không phải nghèo nàn, ấu trĩ
Mà là phải vượt qua những cái lý
Ù lỳ lâm ly rất bí
Của những kẻ tưởng mình là nhà thơ
Mà thực ra là nhà thờ
Suốt ngày thích công chúng đến tưởng niệm mình
Và góp tiền làm công đức
 
Cần một ngọn lửa
Rất nhiều ngọn lửa
Ngay cả nhà thơ hay nhà thờ
Cũng cần dọn dẹp
Để con chiên bước vào linh thiêng, bỏ dép
Ngắm các thi sĩ thật đẹp
Bởi không lẽ nhân dân mãi chỉ là đám người cơ cực
Không có quyền lực
Cũng hơi hơi tức
Mẹ khóc rấm rứt
 
Số phận nhà thơ
Không ai gánh vác mà không gặp tai hoạ
Nên nhà thơ hay xuýt xoa
Mỗi khi tá hoả
 
Chỉ xin nhà thơ đừng “rũ bùn đứng dậy sáng loà”[**]
Làm chói mắt
Nhân dân không nhìn thấy
 
 
________________

[*]thơ Nguyễn Trọng Tạo.

[**]thơ Nguyễn Đình Thi.

 
 
 
----------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021