thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Mùa lá chín
 
khi không tôi nhớ vỉa hè đã nứt mẻ của mình
của những gót chân đi ngược hội hè kỷ niệm
giữa cơn giông không mùa tôi về đưa tang những chiếc lá
khi không kiên khổ phút giờ[*]
 
tôi nhớ cả giọt sương rơi vào tinh mơ như điềm báo
về tiếng dương cầm bỏ quên khi thất sủng con dế nhỏ
trên mái ngói phong rêu tóc mười lăm cuộn rối
bao người xưa không biết có còn?
 
trong giấc mơ tôi lên ngọn phố hái mảnh trăng non
gắn vào chiếc váy cỏ cho mình xinh thêm chút nữa. u hoài
tôi tìm trên cây đàn cũ vết son môi
của buổi hoàng hôn hững hờ che voan trắng
thấy nỗi hờn quên nằm ngủ ở giữa ngày
 
chiều nay nỗi nhớ máng lên gốc điệp sần phía bên kia hẻm nhỏ
cơn mưa dại cuồng nhờ neo giùm hơi thở
người con gái của tôi vẫn khoác chiếc áo hoa ngồi khóc
cho những vết bầm từ màu vàng sẫm rớt xuống chân
trong lành lạnh hương người
những chiếc lá chung mồ ôm nhau nghe lời kinh úa
 
rồi sẽ có ngày thành phố của tôi oằn mình vì mảnh hương rụng
bóng hai người chân trần từ địa ngục xoay vũ khúc cuối cùng
trả nợ nhau mảnh hồn trăng trinh nữ
người ta sẽ đứng giữa những đám mây
quên mất đám tang mọc gai
mất nhau từ đâu?
 
có khi nào phố trôi tôi ra dòng sông tình tự
nỗi sợ màu vàng rắp tâm đẩy tôi vào buổi chia phôi
hồn nhiên như không còn tuổi hồn nhiên để mất
những cơn mơ thơm, có lẽ
sẽ nấu chín tôi trong rũ rĩ mộng lành...
 
 
_________________________

[*]“Mùa thu Paris” (Cung Trầm Tưởng): ... ngóng em kiên khổ phút giờ...

 
 
----------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021