|
Bào chế
|
|
Luôn có thứ cần được tân trang trở lại
Sắc đẹp, bộ dao nĩa và cả những học thuyết cao siêu
Khu vườn hoa nở rộ, dãy hành lang uốn khúc
Mùa thu thanh khiết đượm nồng mùi trẻ thơ.
Hiện thực cuộc sống không thiếu những góc khuất
Giống phía sau của mặt trăng, có những bí ẩn
Cần phải khám phá, phơi bày
Khi thói quen mòn ruỗng xâm thực tình cảm
Tôi tìm cách cố thủ trong căn phòng đầy sách
Quên đi cơn gió biển bạo cuồng
Hất tung những giấc mơ lộn ngược.
Rồi khi các bạn thân qua đời – ám ảnh cái chết lạnh
Trì kéo, che phủ đầu óc đầy sương mù
Lắm lúc muốn hét lên, cố làm mới mọi thứ
Mặc kệ ảo ảnh phân huỷ từng ngày
Và tôi tự bào chế cho mình
Thứ độc-dược-thời-gian-tuyệt-đối
Có tên là hạnh-phúc-nhỏ-nhoi.
--------------
Bấm vào đây để đọc tất cả tác phẩm của Trần Hữu Dũng đã đăng trên Tiền Vệ
|