thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Có còn con đường nào?
 
có những con đường hàng cây đứng thẳng chẳng thể xâm hại ai
tuổi trẻ về qua không nắng mưa sợ hãi dẫn đến tương lai
chẳng thể đổ máu chẳng ma đầu giành đất cướp biển
chẳng lập trình văn nghệ sĩ trí thức phát điếc phát điên
biến dạng quy mô thành khối cứng robot
trơ trơ đơ đơ khỏi cần bịt miệng
chẳng dại gì mò kim đáy biển tìm sự thật
chẳng nhốt bài thơ cứu nước của sinh viên Nguyễn Phương Uyên vào vòng tay khủng bố
chẳng xiển dương bầy chó hoạn liếm gót thiên triều
 
thì đâu đây vẫn quẩn quanh những quét dọn con đường
vệ sinh lũ ngợm hôi của nóng lạnh bất thường
đạp chồng chéo bôi mặt nhau giữ vững lòng tham vô đáy
bám víu gông cùm xiềng xích bắt nhân dân gục mặt cúi đầu
cuối năm khi không nhớ bác Hoàng hồi Mậu Thân như nhớ “Phạm Thông” của Quách Thoại
cuối năm nhìn trời xanh không thấy xanh lòng chẳng xanh
gọi hoài gọi hủy mà giọng chim quen ngày cũ vẫn quên về hót thức nắng mai
có thể là điềm gở hay biết đâu chim và trời cũng oán hận màu đen năm 2012
thì phát động nào cho một con đường mải miết tự do?
ơi thi sĩ rồi cũng chỉ biết mải miết làm thơ
mải miết ước gì những trang thơ không cần cơm ăn áo mặc
cứ ốm đói cho linh hồn muối xát mặn mòi công bằng công lý...
bọn làm thơ chỉ cần no đủ giọt lệ trường sinh ấp ủ phi lý
khát khao viết, khát khao con đường sáng tạo miết chân mây
 
có những con đường tháng năm ngây ngây
đi mỏi mòn chưa loé sáng niềm vui
thành phố giờ lạ mặt mình tôi về lủi thủi
chẳng có tín hiệu gì thay đổi (nói gì thay thế một hoang tàn)
nơi những chiếc mặt nạ vẫn bán đại hạ giá
nơi những câu chuyện chỉ giỏi nổ như bắp rang
vẫn không dẫn về đâu, về đâu cả
vẫn đâu làm được chuyện gì cho ra hồn
 
có những con đường mòn hết tuổi thơ
buồn từng chú dế mèn con ve sầu lãng mạn sớm bỏ cuộc chơi
cuộc chơi nào cũng nên ngỡ là cuộc chơi lần cuối
buồn hết biết từng lũ phượng đỏ rụng cánh mùa hè
buồn từng bước chân không người đưa đón
nằm chờ tôi nhé
những bụi hoa nở thầm không trọn
tiếng guốc xưa khua lại những ngày còn trẻ
tôi và con đường đứng mong những cơn mưa nhè nhẹ
 
có những con đường tưởng chỉ còn trong trí nhớ
vậy mà ngày nào tôi cũng cố tìm gặp
con đường nghèo nhất nước Mỹ
để được rơi vào một ổ gà
tôi đã chọn con đường này đi qua
hòng thấy lại con hẻm tầm thường của quê nhà
ôi những ổ gà đã bám chặt lòng bàn chân ký ức
làm sao gỡ để nhập vào một đất nước nhân loại mỹ miều?
 
có những con đường dẫn đến những gặp gỡ không tên
nơi tôi vẫn gặp mỗi ngày không biết bao nhiêu khuôn mặt
trông mặt mũi nào cũng giống mặt mũi nào
và tôi cũng chẳng bận tâm nhớ ai
khi đêm về nhìn gánh nặng hai vai
leo lên giường bải hoải
ngủ trễ tràng
thức vội vàng
khi ngày mai đời sống vẫn ngợp ngàng
muôn vàn lo toan cũ
khi thời gian ở đây cơ hồ không có đủ để phân phát cho những người lừng khừng cổ hủ
 
có những con đường tổ quốc sớm ngoằn ngoèo ủ rũ
như mấy đường chỉ tay
dẫn đến những chằng chịt hư ngụy định mệnh lịch sử
đời biết trốn thoát ngõ ngách nào mây bay
để không bị dẫn độ về những ám ảnh nhừ tử
của một đường tim rỗng
đã quá bệnh hoạn không van tim không khoan hồng
bạo chúa.
 
 
 
----------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021