|
Ngày còn im tiếng lá
|
|
Rừng thấp thoáng hình như là hết mưa
Ngày còn im tiếng lá
Đôi tay người buộc chặt đời rậm rạp dây chằng
Mặc cho mặt trời nghiêng và chim bay lã chã
Ngày còn im tiếng lá
Tôi ngồi dưới vòm xanh trùm lên mắt loài côn trùng ngủ gật
Giọt nước trong veo rơi đúng vai buồn
Lời rên rỉ ngàn năm cổ thụ
Vắt qua mùa chùm dư vọng phôi thai
Ngày còn im tiếng lá
Giữa bốn bề không buổi chiều và ban mai
Tôi vẽ lên bàn chân nét thời gian đặc quánh
Đóng dấu vào khuôn hình mặc định
Sự lạnh lùng
Khi những ngón tay của giấc mơ cào cấu rừng lặng im
Môi buốt rát nụ hôn không thụ hưởng
Người ta thường nói đừng làm cho nhau giật mình
Ấy là lúc ngôn từ trở thành bất lực
Ngày còn im tiếng lá...
16/9/1010
---------------
Bấm vào đây để đọc tất cả những tác phẩm của Trần Trình Lãm đã đăng trên Tiền Vệ
|