thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Thơ hậu chiến
 
Trời đổ mưa, cơn mưa càng lúc
Càng nặng hạt. Lợi dụng thời tiết,
Tôi ra lệnh cho phe ta nhanh chóng
Rời con suối ngập nước, bỏ mặc
3 bạn bị thương nằm lại với đất trời.
 
Sẩm tối, chúng tôi phát hiện ra một hang đá,
Nên hân hoan chui vào ẩn náu. Nếu không kể
Những bạn về từ trời đây, trời đó, thì hầu hết
Chỉ mới lớ xớ tự do — phần lớn được tuyển mộ
Với lời hứa “sẽ được gian nan, hạnh phúc tại đó đó,”
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng đến phút này,
Chẳng ai còn nghĩ đến chuyện đi đó đó, mà chỉ
Mong thoát khỏi vòng vây của chúng nó.
 
Trước khi lên đường, chúng tôi bóp vụn những gói mì,
Nhét xuống đáy ba lô. Thịt gà, thịt heo, chúng tôi xé nhỏ,
Rang thật mặn, ém chặt. Bây giờ vét kỹ, còn sót vài nắm,
Chúng tôi hứng nước mưa, nấu một nồi canh lõng bõng.
 
Mưa suốt ngày hôm sau. Có lẽ mưa cũng gây khó khăn
Cho chúng nó, nên chúng tôi tạm thời yên ổn. Đói quá,
Một vài bạn liều mạng bò ra ngoài, hái vài mớ rau rừng.
Trời đất, cơ thể, đầu óc, tương lai, quá khứ lõng bõng,
Tuyệt vọng, cả bọn hầu như chẳng còn suy nghĩ gì nữa.
Chúng tôi đốt lửa sáng rực, hong khô quần áo, đỡ lạnh.
 
Vết thương nhiễm trùng khiến tôi lên cơn sốt, co quắp
Trong một góc, chẳng chiến hữu nào còn để ý đến tôi.
Tất cả chỉ lo cho mạng sống của mình. Vài bạn thì thào,
Nếu chúng đánh vào, chắc phe ta phải đầu hàng hết.
 
Sáng, tạnh, tôi ra lệnh lên đường. Trước khi di chuyển,
Tôi nói với anh em, “Ai muốn về thì cứ về.” Chẳng phải
Tôi dễ dãi, nhưng có lẽ tôi nghĩ đến phát súng “ân huệ”
Của đồng đội khi cánh tay tôi sưng, đi phải chống gậy.
(Nhưng về làm sao được khi tấm bản đồ duy nhất
Đã nằm cùng với cái xác của anh X?)
 
Qua một trảng cỏ tranh trống trải, chúng tôi chẳng buồn
Ngụy trang vì đối với chúng tôi, cái chết lúc này chính là
Một ân xá, còn bị bắt thì như là được sinh ra lần thứ hai.
 
Bắn, chúng nó tràn xuống, bắn. A trúng đạn, giãy đành đạch.
B ngã gục như thân chuối bị phạt ngang. Biết là chẳng còn
Làm gì được nữa, tôi rút khẩu súng ngắn đeo bên hông,
Kê lên thái dương, bóp cò, tự sát. C cũng tự sát. Riêng D,
Khi vừa buông chốt quả lựu đạn, định ném, thì bất ngờ.
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021