thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Trên môi người nằm xuống | Hải trình | Khiếm diện
 

Trên môi người nằm xuống

 
họ nằm lại trong cánh tay mềm dịu của rừng
dưới những vòm cây
máu thịt trộn vào nhau thành đất
khi tiếng bom đã dứt
khói súng đã tan
tất cả những người lính nhận ra nhau là đồng đội
cuộc chiến
thành kẻ thù chung
 
cùng chia sớt khoảng trời
họ sẻ san vầng nhang khói
cùng hành quân qua xuân, hạ, thu, đông
họ đến cõi bờ dịu êm vô tận
 
ở đó
giọng thầm thĩ dế giun
tiếng xào xạc rừng khuya và suối vắng
những cánh chim chữ thập bay qua từng họng súng
cỏ tràn lên mọi giới tuyến phủ nhoà
 
không phải cất cao từ tiếng hát của kẻ thắng trận
hoà bình
được tuyên bố bởi sự lặng im
chân lý muôn đời trên môi người nằm xuống
 
chiến tranh ở lại với những ai còn sống
mặt trận mở ra giữa đêm mất ngủ
trên vết sẹo lương tri
viên đạn bay từ quá khứ
nã vào nỗi chát chúa hiện tại
những câu hỏi được hồi đáp bằng muôn vàn câu hỏi
nhớ và quên
vui mừng và đau đớn
giữa họ và chính họ
một hố bom ngăn cách
một quãng đời rách nát tả tơi
 
người lính già trước nấm mồ của tuổi trẻ mình
khâm liệm cùng thi thể một người lính khác
ông đối diện di ảnh thế hệ ông
như nhân chứng giáp mặt chứng nhân
sự thật nhìn vào sự thật
 
trong mắt chiều vài chân nhang cháy đỏ
ngày qua
diệu vợi ngày qua
 
 

Hải trình

 
nắng ghim chiếc bóng của mùa hè trên bãi
giọng biển nhận chìm lời anh gọi
sải cánh hải âu không đo nổi bầu trời
em ở đâu?
 
sóng đánh dạt vào bờ cái xác của tuổi trẻ ưu tư
một chiếc giày họng ngậm đầy cát nằm bên rìa quên lãng
vỏ ốc rỗng hát lời hư vô
đức tin chúng ta được dựng lên rồi sụp xuống theo trò chơi thơ ấu
thật tạm bợ và phù phiếm, thế giới này
tháp Babel hay thành Calakmul của người da đỏ
em ở đâu?
 
biển vẫn gửi đến anh bản tin buồn mỗi ngày
những con tàu đắm dưới nỗi tham lam tột cùng của nhân loại
những đường ranh ảo tưởng rạch chằng chịt trên thân biển
bầy sứa vẫy vùng trong chiếc bẫy nylon
 
như cách em từng vẽ nên đại dương trong anh
anh muốn vẽ thêm một chiếc thuyền và dong buồm đi mãi
cho đến khi bãi bờ chỉ còn là hạt muối dưới tầng tầng đáy mắt
ở đó
biển trao cho anh quyền năng của nỗi cô đơn
 
những chòm sao viết lên trời sáng thế ký đầu tiên
đại hồng thuỷ sẽ cuốn phăng tấm bản đồ mấy triệu năm xấu xí
anh cùng chuyến hải trình
nằm chết trong lòng biển
rêu mọc trên mảnh xương khô những sợi tóc u buồn
biển nhận vào mình một phế tích cổ sơ
cái chết của anh
hay sự biến mất của em
đã thành thức ăn cho mùa hè vĩnh cửu?
 
chiếc giày vẫn nằm đó
ở bên rìa quên lãng
giữa bãi cát thời gian nghìn sóng nắng dội về...
 
 

Khiếm diện

 
như cách nắng tan dần
rồi lịm sâu dưới cỏ
một lần
người mở ra cánh cửa hư vô
và rời khỏi đời sống này
trong sự tiễn đưa của dịu êm tuyệt đối
 
cuộc dạo chơi ngừng lại
những sắc màu
bóng tối nhận chìm núi đồi, suối sông, và lá biếc
 
bài hát dế giun dần thay tiếng gào khóc của người thân
bầy vi sinh mở bàn tiệc đón chào giữa muôn trùng đất thẳm
nỗi mục rữa của đời sống này
rất nhanh chóng được đổi thay bằng sự sinh sôi của vạn đời sống khác
những cái cây mọc lên, ngã xuống
lại mọc lên
và ngã xuống
cho đến lúc chẳng còn lại gì, kể cả đôi mẩu vụn vặt trong trí tưởng nhân gian
món nợ chồng chất khổng lồ của đời người đã cháy trụi theo giấy tiền vàng mã
 
gió
vùi lấp gió
thời gian
phủ quyết thời gian
 
một buổi chiều của hàng trăm năm sau
có chú bé nhìn mưa bay bên song
tiếng gõ nhịp bâng khuâng và thầm lén
giữa nỗi buồn đầu tiên tràn dâng xâm chiếm
mưa gửi đến bài kinh vô ngôn
 
bằng chuyển động toả lan trên mặt nước
vũ trụ tới ngồi cùng một nhân dạng ngây thơ
 
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021