thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Ngẫu ký (X-XII)

 

X

Rác! có lẽ là tất cả cái mà tôi sẽ để lại. Tôi tin rằng rác đã cho tôi nhận thức về sự chuyển dịch thời gian sống của tôi. Mỗi thứ rác cụ thể mà tôi xả ra hàng ngày gởi đến cho tôi một thông điệp: Khi mọi chuyện kết thúc, không phải là mất tất cả.

Rác không thuộc về cõi lãng quên, tăm tối. Không thể nói rác nhìn thấy tôi. Rác luôn là một thế giới sáng rộng mọi cánh cửa. Chắc chắn tôi sẽ là nơi ấy.

Biết dùng mỹ từ nào cho rác! Rất tử tế, rác trả lời tôi bằng mùi thiu mốc.

 

 

XI

Một con ngựa trắng chạy vòng vòng trong nhà tôi. Tôi, ngôi nhà, con ngựa trắng lúc ấy đều cùng ở trong giấc mơ của tôi. Một người đàn ông trung niên, với vô số ràng buộc như tôi, được chơi với con ngựa trắng dù chỉ một lần cũng đủ mê đắm đến bần thần.

Tôi không biết diện tích của mỗi giấc mơ là bao nhiêu, nhưng tôi biết dù chỉ trong khoảng thời gian ngắn, cả ba chúng tôi đã vượt qua mọi biên giới để đến thánh địa hạnh phúc.

Hôm qua tôi tìm thấy con ngựa già về nghỉ ngơi ở dưới đáy một cái chậu kiểng. Ngựa trắng có bạn mới là con thằn lằn. Những giấc mơ mới của tôi ngày hôm nay và cả ngày mai, cũng đang tìm về chơi với con bạch mã ấy.

 

 

XII

Cái khăn đắp lên mặt, khăn màu sáng, màu tối, có hình ảnh hoặc không có. Trong khoảng chật hay rộng, không gian trước mặt là một cái khăn.

Mỗi ngày, màu khăn thay đổi ảo ảnh cho cơn nghiện. Ham muốn có cái nhìn ngoài cái khăn là một cơn nghiện khác. Luôn luôn có cái khăn đắp lên mặt, tôi nghe nhịp thở của mình và của người ngoài. Rồi từ từ tan rã, chìm xuống.

Nói với mình, chìm xuống là một cách thoát. Tự dối!

 

9-2007

 

-----------

Đã đăng:

Ngẫu ký (I-III)  (truyện / tuỳ bút) - Trần Tiến Dũng
Tôi bắt gặp một hình thù bất thường hù doạ đè bẹp cái đẹp. Tôi không biết hình thù đó là cái gì và nó cũng quá đẹp. Tôi biết chắc rồi sẽ có cái đè chết tôi, nhưng tôi không biết chắc là thứ quái quỷ ấy có đẹp không! Chuyện đó cũng đủ làm cho tôi phải cầu nguyện mỗi ngày... (...)
 
Ngẫu ký (IV-VI)  (truyện / tuỳ bút) - Trần Tiến Dũng
... Tôi thấy sợ hãi khi đang ngồi trong ngôi nhà của mình. Sợ không biết đường về trong chính ngôi nhà của mình, đó là nỗi sợ kinh khủng nhất... (...)
 
Ngẫu ký (VII-IX)  (truyện / tuỳ bút)  - Trần Tiến Dũng
Gương mặt tôi lau hôm trước đã trở lại. Thời gian và nước rửa mặt đã đưa gương mặt cũ của tôi tới một nơi có ánh sáng trộn với gió thành một thứ bột mịn... (...)

 


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021