thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
ở chỗ khuya khoắt rồi
 

1.

 
khuya, khi ánh trăng còn ngầy ngật ngày
tôi châm lửa đốt trí nhớ
nó cháy rụi một trang rao vặt của những chiếc lồng đèn
ế ẩm hoa niên
 
dường như tôi đã kể cho các bạn nghe chuyện những con đóm tự đốt đuốc trên lưng chúng để soi tìm đường về ký ức
tôi là một trong những con đóm đó
và cái lưng tôi bị phỏng nặng đến độ
không thể đặt lưng
trên phần mộ của
chính mình.
 

2.

 
khuya, khi ánh trăng mải phân bua về độ vằng vặc của thượng tuần
tôi bật chiếc đèn pha trên đầu trí nhớ
nó chớp một âm bản và tắt lịm như một bữa sần sượng men chiều
nôn thốc tháo một kiêu binh
 
tôi chưa hề kể cho bạn tôi nghe một đoạn đường chạy cong đuôi ý thức
vứt lại niềm kiêu hãnh hậu kinh kha
vứt bỏ luôn bầu rượu hồ trường
phúng điếu luôn một huân chương
rao vặt giảm giá luôn cả phần đời vô tích sự, còn lại
 
tôi cũng chưa hề kể cho bạn nghe về một chỗ nằm trong một thành phố không mái hiên
chái bếp là một ước mơ bần cùng của gã thợ hồ thất nghiệp
lắm đá sỏi nhặt nhạnh chưa đủ lấp một ngôi mộ
ngã tư là một đầu đường du thủ du thực
cao ốc là một vực thẳm hụt hẫng
đối thoại là những câu thơ khốn khổ vụng về
phiền muộn là những hạt mầm trong gió
bay mãi một chiều trôi giạt
nơi mà chẳng cần kích cỡ và độ sâu
chỗ mà thở và nín không thể nương theo nhịp tim đập
địa ngục bên phải thiên đường bên trái
mơ ước và tuyệt vọng không còn là điều kiện lựa chọn
những cột thu lôi thập tự trên chóp giáo đường là tấm bia nguệch ngoạc tin nhắn
chưa hề được cứu rỗi
 
đoạn đường dẫn đến một thành phố
có một nghĩa trang không cần thập tự
có lắm góc tháng ngày đã um tùm cỏ
nằm ngó lên bầu trời
là một ý thức thất lạc
để sinh tồn.
 
 
 
------------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021