thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Cuộc sống | Nước mắt | Thơ
 
 

Cuộc sống

 
chỉ cần nghĩ đến hai chữ “văn chương”
tôi thấy mình tồn tại.
 
 
 

Nước mắt

 
tôi ít khóc
không phải tôi không còn biết đau
mà vì những gì khóc tôi
đã bỏ đi.
 
 
 

Thơ

 
1.
 
Tôi tin rằng thơ đã chết
vì chỉ chết
nó mới đẹp như vậy.
 
 
2.
 
khi tôi viết thơ
tôi chỉ muốn nó đào thoát khỏi tôi
nó sẽ là máu của tôi
mà tôi không thể giữ
để cho nó nhảy vào cuộc chạy trốn này
vào những khát khao này
để cho nó lên tiếng và để cho nó
chôn vùi đi chính tôi
 
 
3.
 
những con chữ của tôi những chiếc áo của tôi
mớ thuốc ngủ bàn chải và cái chân giường của tôi
thơ của tôi ngôn ngữ của tôi cơn thất tình và cái nằm biếng lười của tôi
buổi sớm và những vì sao rụng
 
tôi cào vào lớp chữ
lật lên thể xác mình.
 
 
4.
 
có thể đâu đó còn tồn tại thơ
có thể đâu đó người ta tái chế/sinh chúng
có thể đâu đó
người ta lưu cữu hay hủy hoại
có thể đâu đó
đầy trên trái đất này
nó như đứa con hoang nghiêm cẩn.
 
có thể đâu đó.
còn tôi
nó nhún nhảy và thoát khỏi mọi sự tồn tại này
như một cú tự tử khi đến gần.
 
*
 
khi nhắc đến thơ
tôi buồn ói
đó có thể là cảm giác cần
nhưng chỉ ăn được thức ăn độc hay không quen tiêu hóa
 
đến với thơ
cần cần mẫn như một kẻ giết người
trên mảnh đất hư vô
tiêm dần từng liều thuốc độc.
 
*
 
khi nở nụ cười với chúa
tôi thấy người đang chờ đợi
người vẫn ở trong cái xác ấy
 
tôi không biết chúa là gì?
đó có thể là một âm thanh dữ dội
làm tỉnh ngủ
đó có thể là một vết cắt một hành động bỏ đi
một sự báo oán
một thể xác cần mang vào
 
tôi không biết
người ngồi rất gần
bên tôi, khi tất cả chỉ còn im lặng
 
 
5.
 
tôi lưu tâm đến những đứa nhỏ
thích ăn thịt người
tôi lưu tâm đến những đôi mắt ấy
khi đầu chúng được trui rèn trong độc ác
của những bó rau độc và những nhà tù
chuyên săn tìm kí ức
 
hằng ngày tôi đến thăm chúng sau song sắt của cường bạo
và thả ra những đứa thật cần thiết.
 
 
6.
 
tôi làm đau cơ thể đồng loại khi làm tình
tôi áp làn da vào nhau
tôi kì cọ cơ thể bạn tình mình
và nhìn nó trần truồng dưới làn nước ấm
 
đôi khi
tôi chỉ muốn nó hiện tồn rõ hơn sự sống của nó
tôi muốn cứa rạch
máu và sự độc ác
làm nó tồn tại
 
trên tất cả
thơ là cơ thể tôi.
 
06/11/2010
 
 
 
 
---------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021