thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
seal wrap
 
Lời toà soạn:
 
“Phơi Mình Đề Thơ Đòi Tự Do” là một cuộc chơi do nhà thơ Nguyễn Thị Thanh Bình khởi xướng. Trong cuộc chơi này, các nhà thơ sẽ tham gia bằng cách viết một bài thơ kèm với một tấm ảnh chụp một phần nào đó của thân thể mình có liên quan đến bài thơ.
 
Trong lá thư ngỏ mời các bạn thơ tham gia cuộc chơi, Nguyễn Thị Thanh Bình viết:
 
“Những văn thi sĩ góp mặt sẽ toàn quyền chọn bất cứ phân vuông da thịt nào của đương sự và... đề thơ. Đầu, mình và tứ chi, cũng như mắt tai mũi miệng, chúng ta tha hồ phân mảnh... Một cuộc chơi mà các bạn có thể tưởng tượng chừng như ai đó hoặc trong những điên điên rồ rồ chính chúng ta đã phải tự phân thân cắt, chia, xẻ, bẻ... con người của mình trong những ngày này thành những mảnh vỡ Việt Nam. Thơ trình diễn ca cẩm múa may trước đám đông hay cư dân mạng theo hình thức này đều có thể mở ra những tiếp nhận mới mẻ, khá thích hợp với những nóng bỏng sôi động kịp thời của thời đại trong nhiều dòng chảy, nhiều hình ảnh thực thể của hôm nay, phải không quý bạn.”
 
Tiền Vệ sẽ lần lượt đăng những tác phẩm nhận được từ các bạn thơ tham gia cuộc chơi này.
 
Tiền Vệ
 
 
___________
 
 
thơ
HỒ ĐÌNH NGHIÊM
 
 
 
 

seal wrap

 
tặng Thanh Bình, hồng nhan xúi ngộ mần thơ.
 
ngoài đất nước tôi lao động việc chẳng hoành tráng
rửa bát thái thịt nhặt rau kiêm luôn chuyện hầu bàn
phải mà đờn bà e thử bán trôn một dạo
định bụng dắt cục tiền le lói: uh! diệt kiều
 
đại trượng phu hôm qua bị đổ máu
đầu đội trời chân đạp đất quyết không rên la
lưỡi dao vi phạm chẳng nhân nhượng
từ thịt bò lấn áp xơi tái ngón tay
 
thanh đao lạnh khắc triện made in China
giọt máu rơi xuống tay cô mặc xường-xám
ngộ hổng có bandages nị xài đỡ seal wrap
hậu duệ Từ Hy chẳng có vú to mông nở
tôi ghét Mạc Ngôn cứ ưa đặt điều
đưa ngón tay cho nàng nịt ngực A-32 săn sóc
điệu bộ thành khẩn ngó thấy thương
 
ai đời mà thứ bọc đồ ăn cũng có lắm công dụng
nhìn ngón tay như... tự do xài hàng nhái
bao cao su đã qua sử dụng hai lần
bèo nhèo quá anh ạ, mắt một mí nói
năm cọng năm bằng chín tôi ưa cho một ngón đi hoang
máu lại ứa rồi có người mãn nguyện
thấy chưa ngộ là trinh nữ mà nị hổng tin
 
tin chi được khi tôi vốn sinh ra từ trăm trứng
bốn ngàn năm văn hoá mặc cảm hoài nghi
dối trá thủ đoạn nham hiểm ác đức bất nhơn
hầy a, Duỵt Nàm dành có thể tả Trung Cọt
tôi làm thằng bành trướng dắt siêu sao vào wc
chốn ấy hôi không nên dở hạ sách đường lưỡi
(bò hay người cũng một nghĩa như nhau)
eo ôi thương tích đầy mình mà còn sung mới lạ
anh à, thề đi, tình đồng chí bất diệt nghe Hồ xếnh xáng
 
ở trong nước nghe Trung Cộng là tái xanh mặt máu
thời bây giờ chết tiêu chữ đại trượng phu
vì Phù Đổng là sản phẩm của tưởng tượng
nên dân tộc thanh thản nhắm mắt trước sự thật điên rồ
trăm đau đớn thập diện mai phục
bao hung hiểm ngọa hổ tàng long
 
làm nhà hàng tôi sẽ không đụng vào tiền típ
chắt mót có ngày rủng rỉnh về lại ao ta
rũ thêm đám đệ tử phái Nga Mi
ngụ nhà nghỉ 3 sao đường Đồng Khởi, giả dụ thế
đù má, tự do là cái con mẹ gì
cởi quần xì màu đỏ ra em
anh uýnh cho mấy em biết thế nào là lễ độ
 
này, seal wrap có thể làm hung khí đó nghen
quấn quanh đầu ngạt thở mà chết
nị nên nhớ ngộ là người Việt
chuyên bịt mồm, còng tay... bóp vú rờ lình.
 
(tạm nghỉ lấy sức, băng bó vết thương)
 
 
 
-----------------
Bài liên quan:
 
[Chủ đề: “Phơi Mình Đề Thơ Đòi Tự Do”] Đừng bắt tôi phải lập biên bản / bầy tội phạm ám hại từng ngày / rao giảng đặt bày / những trò hề công chính / ô, làm thế nào bọn / họ cứ đồ mãi những lằn phấn / rồi rêu rao như thứ ân huệ xin-cho / trong những khoanh tròn tự do / lùn...
 
[Chủ đề: “Phơi Mình Đề Thơ Đòi Tự Do”] Bông đỏ là máu / Bông vàng là huyết tương / Bông xanh màu mắt nông dân dõi theo giá xăng dầu / Bông tím hoen hoen công nhân tức tưởi thực phẩm lên / Bông ngũ sắc tung toé trên trời...
 
[Chủ đề: “Phơi Mình Đề Thơ Đòi Tự Do”] Tôi vẫn có thể thích hoa hồng / Cũng như thích một cái búa / Nhưng tôi không ngửi được thứ chữ nghĩa màu mè riêu cua đỏm dáng trí tuệ và đỉnh cao của những kẻ muốn vượt thời gian và không gian / Khi chúng ta bị bóp cổ / Tôi cần một cái búa và những cây đinh / Đóng vào hiện tại và bước đi...
 
[Chủ đề: “Phơi Mình Đề Thơ Đòi Tự Do”] Thôi mà. / Thối má. / Má thúi. // Má thối cho tôi / Cả cuộc đời. / (Mà.) // Mẹ Việt Nam, lăng / Mạ Diệt Nam. Chợt thấy / Mợ Giao Chỉ, tui toe toét, / Xoa xoa dạ dày...
 
[Chủ đề: “Phơi Mình Đề Thơ Đòi Tự Do”] ... có những thứ không nên tồn tại / như chính tôi cùng tứ chi của tôi chẳng hạn // có những thứ không nên tồn tại / như những bóng ma trong đám xác cà-phê chằng hạn // có những thứ không nên tồn tại / như sự suy nghĩ và bước đi tự do...
 
[Chủ đề: “Phơi Mình Đề Thơ Đòi Tự Do”] ... Ôi công lý! / Ôi cái củ tự do! Ôi đất nước! / Kẻ bán nước cứ nhăn răng ra xử tội NGƯỜI YÊU NƯỚC...
 
[Chủ đề: “Phơi Mình Đề Thơ Đòi Tự Do”] ... tôi viết những câu thơ trên / trái tim mình / trái tim tôi là một ngôi làng ngoài tổ quốc / ngôi làng bị nổ tung bởi những mảnh chữ bắn ra từ quê nhà / những tin tức như hoả tiễn của thời huynh đệ tương tàn / trái hoả tiễn một buổi chiều rơi xuống / giữa mâm cơm...
 
[Chủ đề: “Phơi Mình Đề Thơ Đòi Tự Do”] ... bất giác tôi nổi xung / muốn chửi tục hữu nghị cái con c. / thực sự từ sau hội nghị Thành Đô / bọn bán nước Cộng Sản Hà Nội luôn đi bằng đầu gối / thảm hại nhục nhã và hèn hạ vô cùng / trước lũ thiên triều ngạo mạn Bắc Kinh...
 
[Chủ đề: “Phơi Mình Đề Thơ Đòi Tự Do”] ... thời của lên men / giày vò thành khái niệm / những nỗ lực khái niệm rơi Lời Ru Củ Cải Trắng / nếu Phù Thủy Vẹt Vàng biết nghĩa thật từ hy sinh / tát cạn lòng tin bằng mánh lới đêm tối của lý tính...
 
[Chủ đề: “Phơi Mình Đề Thơ Đòi Tự Do”] ... Không thân thể / bạn tha thứ / tôi nói / Không / với / những kẻ đã chiếm đóng đất mẹ / đã nhiều mười năm / tôi nói Không / với những kẻ bắn và văng tục vào / khát vọng / của em / của anh / ôi anh em tôi / những người đã chết / Không thân thể...
 
[Chủ đề: “Phơi Mình Đề Thơ Đòi Tự Do”] ... biết rồi, biết rồi, tao quá biết rồi! / tao đang ngửa cổ uống hết thứ ngôn ngữ tự do / nó là dưỡng chất bùng cháy như ngọn lửa rơm / đốt cháy mọi ý tưởng thành tro tàn / nhưng có ai ngờ tao đã chết nhưng trái tim còn đập...
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021