thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
9 bài thơ
 
Bản dịch Hoàng Ngọc Biên
 
 
 
BORIS XRISTOV
(1945~)
 
 
 

Bắt đầu

 
Và những người chết sẽ trở lại đây
như những con cá trở về nơi
chúng từng rải những cái trứng của mình...
 
 
 

Tiếng nói

 
Tiếng nói của một tu sĩ Ai-cập
từ cái lọ mực cũ trước mặt tôi:
“Này cái gã khờ dại, mọi chuyện người ta đã nói - và đã nói từ lâu.”
 
 
 

Sân khấu

 
Một người nọ lấy dao tấn công người kia,
nhưng anh ta đã bị hạ
bởi chính những lời lẽ của mình.
 
 
 

Cái đau

 
Bị hạ đo ván, con người ấy đứng dậy
và bước đi...
Cái Đau bị bỏ lại vất vưởng trong đất bùn.
 
 
 

Thiên hướng

 
Thiên hướng hắn rốt cuộc được phát hiện,
tên đao phủ hả hê:
“Đây là nơi ta sẽ là người có ích.”
 
 
 

Người chết

 
Một người chết ngồi ở bờ bên phía đối diện -
không ai đến gần được và lấy làm hãnh diện về điều
hắn là người đã đến đây trước chúng ta.
 
 
 

Trứng

 
Hãy tát nó,
Nhưng hãy tát nhẹ thôi -
Con người vẫn chỉ là một cái trứng.
 
 
 

Cầu nguyện

 
Nhưng hỡi Thượng đế, xin Ngài chỉ để
những vết thương của chúng con ở nguyên chỗ
mà bàn tay chúng con có thể với tới.
 
 
 

Máy chém

 
Hắn chết vì sợ hãi trước cả máy chém.
Người ta lôi hắn ra, và khi tên đao phủ
cởi bỏ cái mũ trùm của hắn, chúng tôi thấy hắn không có đầu.
 
 
 
-----------------
“Bắt đầu”, “Tiếng nói”, “Sân khấu”, “Cái đau”, “Thiên hướng”, “Người chết”, “Trứng”, “Cầu nguyện” và “Máy chém” dịch từ bản tiếng Anh của Roland Flint và Lyubomir Nikolov trong Boris Xristov, The Wings of the Messenger (Sofia: Petrikov Publishers, 1991). Tranh vẽ của nữ hoạ sĩ Yana Levieva.
 
 
Đã đăng:
 
Chúng ta có thể đi đâu, có thể trốn ở đâu / trong thành phố này, trong trạm ga mùa hè này. / Chim trên trời không dám bay – / đánh một viên đá, một ngọn lửa sẽ cháy bùng... | Đời sống bắt chúng ta quay vòng dưới cái nóng thiêu đốt, / và còn nện chân chúng ta vào tảng đá nóng... / Thế nhưng khi đêm từ bầu trời rớt xuống, / tôi sẽ lấy kèn trompet và ra ngồi ở ngưỡng cửa... | ... Tháng ngày vang ầm phía trên anh như những cái thùng rỗng, / nhưng người anh yêu lại thì thầm kêu tên anh những ngày Chủ nhật. / Rồi một chấm màu đỏ cam của vú nàng ôm quanh anh – / từ hai quả cam kia, cười cợt và tròn quay... [Bản dịch Hoàng Ngọc Biên]
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021